Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 946: Lòng Người Phức Tạp

Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của Tống Du.
Thực tế, thiên đạo chính là suy đoán của tất cả mọi người.
Người có thể chân chính "nhìn thấy" nó, cảm nhận được sự tồn tại của nó, có lẽ chỉ có một số ít truyền nhân của Phục Long Quan.
"Tín ngưỡng, thành tựu, hương hoả sẽ đúc thành pháp thân của thần linh, điều này quả thực rất tốt, dù sao thiên cung hiện giờ cũng tốt hơn thời thượng cổ hỗn loạn rất nhiều. Con người sử dụng nhân tâm để đúc thành pháp lực vô biên khiến cho sự tồn tại của thần linh mãi mãi cũng không thể thoát khỏi sinh linh rộng lớn. Mặc dù ở phía trên nhân gian nhưng lại phải phụ thuộc vào nhân gian, quả thực thú vị. Nếu điều này thật sự do thiên đạo làm ra, đây quả thực là một phương pháp tuyệt diệu. Tuy nhiên, có lẽ chính ông trời cũng không thể ngờ tới một điều, đó chính là lòng người, lòng người quả thực phức tạp, có đôi khi, suy nghĩ của con người sẽ không bị ông trời không chế."
Dứt lời, Tống Du nhìn về phía xà tiên.
"Bị người khác khống chế."
Xà tiên khẽ nhíu mày lại.
Nếu như lúc nãy hắn chỉ là nghi ngờ thiên đạo, thì bây giờ chính là chỉ thẳng vào mũi của thiên đạo mà châm chọc.
Dân tâm hướng tới, tín ngưỡng quay về, đúc kết pháp thân và pháp lực của thần linh, suy nghĩ này rất tốt đẹp, nhưng có đôi khi, suy nghĩ của con người quả thực không dễ gì bị người khác khống chế.
Giống như Phó thiên lôi kia, đạo giáo nói rằng hắn rất lợi hại, rất ngay thẳng, nói hắn tài giỏi tới mức nào, là vị thần thống lĩnh các chính thần của Lôi bộ, bách tính đều tin tưởng không chút do dự.
Giống như Xích Kim Đại Đế, chủ của thiên cung kia, dù sao hắn không phải người vô năng vô đức, nếu như hắn thật sự vô năng vô đức, sẽ không thể dạy ra Thái Tổ của Đại Yến được Phù Dương đạo nhân xem trọng, sử dụng nhân cách và mị lực bản thân để quy tụ anh hùng trong thiên hạ, đánh chiếm toàn thiên hạ không có đối thủ. Nhưng thực tế, cũng không thấy được hắn có bao nhiêu đức hạnh, tài giỏi tới đâu. Chỉ là lúc đầu, khi Lâm gia của Đại Yến có được thiên hạ, chủ của thiên cung cũng bị thất thế trước những biến động thời cuộc và những trận đấu pháp. Hơn nữa, sau khi biến động trong thiên hạ qua đi, vạn vật đổi mới, Lâm gia trên triều đình đã thừa lúc thắng thế tạo ra một Xích Kim Đại Đế, nói rằng dù hắn có trải qua bao nhiêu kiếp, pháp lực cao cường tới đâu, hắn vẫn là chủ của thiên cung, nhất thời, tất cả bách tính trong thiên hạ đều tin tưởng.
Tin tưởng sâu sắc không chút nghi ngờ.
Còn những thần linh không có đức hạnh nhưng lại được triều đình phong làm thần linh, hơn nữa còn có thể nắm giữ quyền lực không nhỏ ở thiên cung, lâu dài về sau sẽ trở thành tai hoạ.
Nếu lời này bị thần linh trên thiên cung nghe thấy, có lẽ một số thần linh có đức hạnh sẽ coi như chưa nghe thấy, nếu như bị nhóm của Phó thiên lôi nghe được, truyền vào tai Xích Kim Đại Đế, chỉ e là không ổn.
Tuy nhiên, xà tiên cũng chỉ là có hơi nặng nề mà thôi.
"Đa số những người không dùng đức hạnh, việc thiện và thành tựu nhưng lại có được thần vị trong lời của ngươi quả thực chính là những thần linh đã làm loạn."
Xà tiên suy nghĩ một lát rồi nói.
"Nhưng theo kinh nghiệm của ta, mọi chuyện không chỉ như vậy."
"Ồ?"
"Thần do con người biến thành, lòng người dễ thay đổi, thần cũng như vậy. Không ít gian thần trong nhân gian, khi còn trẻ đều là những anh hùng hào kiệt hăng hái, dũng cảm, không hề sợ hãi. Thọ mệnh của thần linh lại còn lâu dài hơn, nếu như những người kia qua đời khi còn trẻ, nhờ có thành tựu mà trở thành thần, suy nghĩ thay đổi là chuyện không hề kỳ lạ. Nhưng những thần linh có thể giữ gìn đức hạnh tới khi chết già, tỉ lệ thay đổi sơ tâm không lớn, nhưng cũng chỉ là không lớn mà thôi."
Xà tiên nói.
"Năm đó, chúng ta đã xây dựng quan hệ với những thần tiên như vậy, khi biết hành động hướng thiện vĩ đại của bọn hắn lúc còn sống, lại nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của bọn họ, cho dù là ai cũng đều sẽ cảm thán."
Đúng vậy...
Xà tiên ở trước mặt đã từng gặp gỡ những thần linh sa đọa của thiên cung đời trước, lúc đầu, hắn và Phù Dương đạo nhân đã giết không không biết bao nhiêu thần linh hạ giới. Hắn cũng đã tận mắt chứng kiến thiên cung thay đổi hai đời, chủ của thiên cung đời trước đã bị tiêu diệt khi nhân gian giành được đại thế, còn bị tiêu diệt dưới tay của Phục Long Quan.
"Lời của tiền bối có lý."
Tống Du gật đầu, như có điều suy nghĩ.
Tuy nhiên điều này cũng không quan trọng.
Thần linh thay đổi là chuyện rất bình thường. Đây là điều không thể tránh khỏi, thiên đạo cũng đã nghĩ tới điều này.
Vì thế, lúc nó thúc đẩy thế giới thay đổi, cũng không hề cắt đứt truyền thừa của tất cả tu sĩ nhân đạo từ thời thượng cổ, mà vẫn giữ lại một phần, trong đó Phục Long Quan còn được nó đặc biệt ưu ái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận