Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 405: Khắc Chế

"Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, hai cha con Thường thái úy ỷ vào thân phận mình mà không để vương pháp vào trong mắt, há không phải xem thường quân uy? Mạo phạm tiên nhân? Chẳng lẽ lại không có tội? Về tình về lý, bần đạo vẫn nên gặp hắn một chuyến nói chuyện rõ ràng."
Những lời này của quốc sư khiến cho hoàng đế vô cùng hài lòng.
"Nói ra, Phục Long Quan cũng có liên quan khá nhiều tới hoàng thất ta, nhờ Phục Long Quan giúp đỡ, Thái Tổ ta mới có thể dựng nước, lập ra triều đại mới, Trung Tông Hoàng Đế cũng nhờ có sự giúp đỡ của Phục Long Quan mới lấy được giang sơn, về tình về lý, trẫm hắn là nên thiết yến tạ ơn tiên sư của Phục Long Quan mới đúng. Chỉ là không ngờ rằng trong kinh thành lại có những kẻ ỷ vào thân phận, không để vương pháp vào trong mắt như vậy, đây cũng là tội lỗi của trẫm, tự trẫm thấy thẹn với tổ sư của Phục Long Quan."
"Bệ hạ nói quá lời..."
"Vậy mời quốc sư thay trẫm đi một chuyến, mời tiên sư tiến cung một lần, trẫm cũng muốn bồi tội với tiên sư, nâng chén trò chuyện, như vậy há chẳng phải vui vẻ sao?"
"Nhưng tính cách của vị này trời sinh lạnh nhạt..."
"Quốc sư nhớ nói rõ với hắn, trẫm không bắt buộc."
"Bần đạo đã biết."
"Chuyện trên triều ngày mai..."
"Bệ hạ không cần phải lo lắng, Thường thái úy đã chết từ lâu, đạo hữu Phục Long Quan chỉ là giúp hắn sớm ngày vượt qua biển khổ, còn về tên Thường Dẫn kia, kẻ này không đặt vương pháp vào mắt, đáng lẽ phải chịu trừng phạt từ lâu. Trong triều có nhiều người biết lý lẽ, nhiều lắm cũng chỉ là một số vương công quý tộc thường ngày cũng không để vương pháp vào mắt, sợ có một ngày chuyện như vậy sẽ rơi xuống trên đầu mình, nên mới xông ra yêu cầu Hình bộ bắt người, bần đạo sẽ phản bác lại những người này."
"Có quốc sư quả thật là may mắn lớn của trẫm."
"Không dám, không dám..."
Không bao lâu sau, quốc sư liền cáo từ rời đi. ...
Một ngày trôi qua, không có chuyện gì xảy ra.
Mọi chuyện không khác với suy nghĩ của Tống Du là mấy.
Ngẫm lại Phục Long Quan cũng liên quan rất nhiều với hoàng thất Đại Yến.
Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, có triều đại nào lại không có liên quan tới Phục Long Quan? Năm đó Phù Dương đạo nhân giúp đỡ Thái Tổ bản triều đánh bại tiền triều, sau đó không phải lại có một vị tổ sư khác giúp lập ra tân triều sao? Có lẽ nhiều năm về sau, Đại Yến hủ bại, hoàng đế ngu xuẩn, dân chúng lầm than, thiên hạ bị chia cắt, anh hùng xuất hiện ở nhiều nơi, một vị truyền nhân khác của Phục Long Quan lại xuống núi hành tẩu, cảm thấy triều đại này cần được thay đổi, nên lại giúp đỡ một người khác lập nên vương triều mới.
Chẳng qua, cho dù nói thế nào, Phục Long Quan vẫn có ơn tương trợ với hoàng thất Đại Yến.
Thứ hai việc này vốn do phủ thái úy phủ vô lễ.
Huống hồ, những người quyền quý trong thành Trường Kinh vậy mà lại ngang ngược như vậy, đây không phải vấn đề của Tống Du, mà là vấn đề của triều đình.
Lúc ra tay, bản thân hắn cũng đã rất khắc chế.
Thứ ba, mặc dù Tống Du không phải thần tiên, nhưng nếu vương triều thế tục muốn làm gì hắn, hầu như hoàn toàn không có khả năng.
Chỉ là hắn cũng không thể muốn làm gì thì làm.
Đương nhiên mặc dù triều đình không thể làm gì hắn, nhưng Tống Du cũng không thể giết sạch tất cả quan binh tới bắt hắn, cũng không thể vô duyên vô cớ tự ý đi vào hoàng cung, uy hiếp Hoàng Đế một phen. Bây giờ thì phiền phức rồi, hắn chỉ đành dùng những cách khác để tránh khỏi sự quấy rối của triều đình, hoặc là rời khỏi Trường Kinh.
Tình huống như hôm nay là tốt nhất.
"Chẳng qua..."
Có phải quốc sư cũng nên tới một chuyến?
Tống Du chờ cả nửa ngày, hắn không chờ được quốc sư, chỉ chờ được Ngô nữ hiệp mới quay trở về.
Hôm nay, nàng trở về sớm hơn mọi khi, bây giờ chỉ mới nửa buổi chiều.
Hình như Ngô nữ hiệp mới đi lên núi một chuyến, lúc trở về, nàng còn mang theo một con gà rừng, một con thỏ, ngoài ra còn có rất nhiều nấm dại, nàng tới hỏi hắn hôm nay có xảy ra chuyện gì phiền phức không, sau khi nhận được câu trả lời, nàng liền đặt nguyên liệu nấu ăn xuống rồi nhờ Tống Du giúp nàng nấu nướng, một người cung cấp nguyên liệu, một người bỏ công, coi như hợp tác thành công.
Cây nấm nấu với canh gà là thích hợp nhất, nước canh nấm được dùng làm nước sôi để luộc thịt thỏ.
Ngô nữ hiệp thậm chí còn mua một bình rượu ngon. Trong ấn tượng của Tống Du, nàng rất ít khi uống rượu.
"Đạo trưởng thật giỏi."
"Tại sao lại nói như vậy?"
"Ta nghe nói, sáng nay ngươi đã giết chết Thường thái uý, lúc ấy, trong lòng ta còn giật thót lên một cái, cứ nghĩ rằng sẽ không còn gặp lại ngươi nữa, à, đừng hiểu lầm, ý của ta là ngươi đã thay đổi dung mạo."
"Tin tức của nữ hiệp có điều không đúng."
Tống Du nhỏ giọng sửa lại lời nàng.
"Trời cao có đức hiếu sinh, tại hạ rất ít khi sát sinh, cũng chẳng mấy khi giết người, thái úy này vốn bị kẻ gian lừa gạt, dùng tà pháp để tục mệnh, hắn vốn đã chết đi từ lâu, ngày đó, tại hạ chẳng qua chỉ là nói ra sự thật rằng hắn đã chết mà thôi, không hề làm hại đến tính mạng thái uý, cũng không hề giết người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận