Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 716: Đốt Lửa Trại

"Hồi bẩm tiên sinh, tiểu nhân vừa mới nghe nói, tối qua Phong tướng quân và Xương tướng quân đã đưa thân tín rời khỏi nơi này. Hình như bọn hắn đã đi tới hội thảo nguyên, nghe nói tiên sinh đã tới đây, tự biết bản thân đã làm điều sai trái, sợ tiên sinh tiêu diệt bọn hắn, vì thế, nửa đêm hôm trước, Xương tướng quân đã chạy mất, sau khi Phong tướng quân nghe vậy, hơn nửa đêm cũng đã bỏ chạy.
"..."
Tống Du không khỏi cảm thấy dở khóc dở cười.
Suy nghĩ kỹ cũng thấy hợp lý.
Tối qua, trong lúc đốt lửa trại buổi tối ở hội thảo nguyện, hắn đã nhìn thấy một con quỷ ăn mặc như tướng lĩnh, trông có chút đạo hạnh, sáng nay lúc rời giường hắn lại nghe Tam Hoa nương nương nói, tôi qua lại có tiểu quỷ lang thang ở trong núi, lúc chúng chạy lên trên núi, nhìn thấy Tâm Hoa nương nương lập tức bị dọa bỏ chạy mất, Tống Du còn tâng bốc nó mấy câu.
Bây giờ ngẩm lại, con quỷ hắn gặp lúc đốt lửa trại chính là thuộc hạ của Xương tướng quân hoặc Phong tướng quân, quỷ tướng quân nọ có tính tình nóng nảy, không chỉ cảm thấy không hợp liền lấy đi tính mạng của con người, mà còn có thể thuận tiện giết thịt quan viên địa phương, điều này cũng hợp với miêu tả của con quỷ mặt tròn về Xương tướng quân lúc trước.
Mặc dù lúc đó, hắn chỉ nhìn thấy một đạo sĩ và một nữ đồng, không nhìn thấy mèo Tam Hoa cũng không thấy ngựa Tảo Hồng, nhưng khi suy nghĩ lại cảm thấy có điều không đúng, sau đó mới thăm dò một phen, biết được hắn chính là người đã trấn áp yêu vương ở Hòa Nguyên kia.
Hắn tự biết sát niệm của bản thân quá nặng, phạm phải tối lớn, cũng biết quỷ có địa vị ra sao nên trong lòng cảm thấy sợ hãi, vì thế không chút do dự bỏ chạy ngay trong đêm.
Hắn cũng thật quyết đoán.
Mặc dù Phong tướng quân có bản lĩnh cao cường, nhưng không khí phách, can đảm bằng Xương tướng quân, thấy Xương tướng quân đã bỏ chạy, chính hắn cũng sợ "thần tiên" tới giáng tội, không biết sau đó hắn có phái người tới điều tra hay không, tóm lại cũng bỏ chạy theo.
"Tiên sinh..."
"Thôi bỏ đi, đi rồi đi thôi, tại hạ vốn cũng không cần quản chuyện này, đây là trách nhiệm của Thiên Lôi, hiện tại, Thiên Lôi Chính Thần đã chú ý tới nơi này, vậy cứ để các Thiên Lôi tới quản lý đi."
Mặc dù trời đất rộng lớn, nhưng một khi yêu quỷ bị Thiên Lôi nhìn chằm chằm, không có con nào có thể chạy thoát được.
Chỉ là một mặt, Thiên Lôi Chính Thần có thể phải xử lý các đại yêu ở phương Bắc, nên tạm thời chưa rãnh tới đây, nên chỉ cảnh cáo bọn chúng trước, để bọn chúng thành thực đôi chút, sau khi xử lý xong việc sẽ từ từ điều tra rõ, xử lý thích đáng. Mặt khác, có thể Thiên Lôi Chính Thần cũng biết bọn chúng có lai lịch đặc biệt, cho dù biết lúc trước bọn chúng từng làm sai, cũng không muốn tiêu diệt bọn chúng, nhưng cũng không muốn trở thành đồng phạm với bọn chúng nên mới giết gà dọa khỉ.
Tống Du cảm thấy điều này thật kỳ diệu.
Thật không ngờ bản thân hắn lại có một ngày có thể dọa cho quỷ tướng một phương hốt hoảng bỏ chạy trong khi vẫn chưa đi tới nơi.
Không hiểu vì sao, hắn vậy mà chợt có cảm giác bản thân giống như những đại năng trong truyền thuyết, chỉ dựa vào tên tuổi mà có thể khiến yêu quỷ sợ hãi.
Tuy nhiên, điều càng kỳ diệu hơn chính là nơi này.
Hắn vốn cho rằng nơi này có huyền cơ gì đó, mới có thể khiến cho nhiều người đồng loạt thành quỷ tới vậy, bây giờ xem ra, tất cả đều là quỷ từ khắp nơi ở biên giới tụ họp lại.
Quốc sư đã tập hợp âm hồn suốt hai năm nay, dù biết rõ nơi này có rất nhiều quỷ binh, nhưng lại hạ lệnh để bọn chúng sống ở đây, điều này rõ ràng không phải do quỷ ở đây quá nhiều không thể bắt nổi, mà là trong lòng quốc sư có suy tính khác. ...
"Mong tiên sinh minh giám!"
Giọng nói của quỷ giáo úy truyền tới từ bên cạnh.
"Chuyện làm hại dê bò của dân chúng đều do Phong tướng quân gây ra, cũng là Xương tướng quân hạ lệnh giết người, những chuyện này không liên quan tới các tướng sĩ khác!"
"Tướng quân chớ vội, tại hạ chỉ là một đạo sĩ, không phải thần linh diệt quỷ, tướng quân bỏ mình vì nước, không làm hại tới dân chúng, chỉ muốn sống yên ổn mà thôi, sao tại hạ lại dám làm khó tướng quân?"
Tống Du vội vàng nói.
"Huống chi cho dù các vị có làm ra điều gì không đúng, cũng nên để Thiên Cung và Thiên Lôi tới quản mới đúng."
"Thiên Lôi..."
Đám quỷ lại đưa mắt nhìn nhau.
"Tiên nhân..."
"Tướng quân có chuyện gì?"
"Tiên sinh là người thần thông quảng đại, lại có tấm lòng lương thiện, chúng ta..."
"Tướng quân không cần như vậy."
Tống Du có chút bất đắc dĩ nói.
"Cứ nói thẳng ra là được."
"Chúng ta không phải cố ý tập hợp ở đây biến nơi này thành một toà thành quỷ, mà sau khi chết đi mới biến thành quỷ, phiêu đãng khắp nơi, không có chỗ đi, cô độc không nơi nương tựa, vì vậy mới tập hợp lại ở nơi này. Việc làm hại dê bò của dân chúng đều là hành vi của Phong tướng quân, sau này, quan phủ cũng vì chuyện này nên mới phái người tới đây. Người tới trừ yêu kia cũng rất độc ác, hắn không chỉ muốn đuổi cùng giết tận chúng ta, mà còn không ngừng nhục mạ chúng ta, lúc đó Xương tướng quân mới đưa người tìm tới hắn. Chúng ta đều là tướng sĩ bảo vệ biên cương lãnh thổ, hoàn toàn không hề có ý muốn hại người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận