Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 899: Sững Sờ

"Ồ?"
"Không lợi hại là bao!"
"..."
Mộc Vân Tử cười lắc đầu, cũng không nói tin hay không, cần gì phải coi lời của tiểu hài tử là thật, hắn hỏi tiếp.
"Xin hỏi pháp hào của sư phụ tiểu đạo hữu?"
"Sư phụ?"
Tam Hoa nương nương sững sờ, thế nhưng dù sao nó cũng rất thông minh, rất nhanh nó liền phản ứng ra hắn đang nói tới đạo sĩ nhà mình, nó suy nghĩ một lát rồi mới trả lời.
"Đạo sĩ không có đạo hào."
"Vẫn chưa lấy à?"
"Vẫn chưa lấy."
"Không biết tôn sư có ở cạnh đây chăng?"
"Hắn ở nhà trông nhà."
"À..."
Mộc Vân Tử cảm thấy thất vọng.
"À..."
Tiểu nữ đồng nhìn hắn chằm chằm.
Mộc Vân Tử sững sờ, lúc này hắn mới phản ứng ra, tiểu nữ đồng này học theo cách nói chuyện của mình, hắn không khỏi bật cười, tiếp tục hành lễ hỏi.
"Không biết tiểu đạo hữu có bản lĩnh gì, định trừ tà như thế nào?"
"!"
Biểu cảm của tiểu nữ đồng càng thêm cảnh giác.
"Ồ? Tại sao tiểu đạo hữu lại nhìn bần đạo như vậy?"
"Có phải ngươi muốn chia tiền với Tam Hoa nương nương không?"
"Hả? À! Tiểu đạo hữu hiểu lầm rồi, tiểu đạo hữu do quan phủ mời tới, lấy tiền treo thưởng của nha môn, bần đạo do thôn dân góp tiền mời tới, lấy tiền cảm tạ của thôn dân, hai chúng ta không có mâu thuẫn với nhau."
"Nghe không hiểu."
"Sẽ không chia tiền với tiểu đạo hữu."
"..."
Tam Hoa nương nương quay đầu lại, nhìn về phía bô lão lớn tuổi.
"Quả thực là vậy."
Bô lão lớn tuổi gật đầu trả lời.
Lúc này, Tam Hoa nương nương mới nói với hắn.
"Tam Hoa nương nương sẽ chờ ở đây, chờ tới tối, khi cương thi đi ra, Tam Hoa nương nương sẽ tiêu diệt nó, sau đó lấy tiền."
"..."
Nói cũng như không.
Mộc Vân Tử có hơi tức giận, cũng may đa phần người tu đạo đều rất có kiên nhẫn, đối mặt với một tiểu nữ đồng như vậy, tâm trạng hắn cũng khá tốt, bèn kiên nhẫn nói.
"Nghe nói tà vật này thường đi lang lang khắp bốn phương tám hướng, mặc dù thôn Đào Hoa này là nơi nó thường đến nhất, nhưng cũng chưa chắc nó sẽ tới với đêm nay, nếu muốn chờ, không biết phải chờ trong bao lâu."
"Tam Hoa nương nương rất có kiên nhẫn."
"Tuy nói như vậy, nhưng việc trừ tà diệt ma vẫn nên nhanh chóng không được chậm trễ."
"Tam Hoa nương nương cảm thấy ngươi nói đúng."
Tiểu nữ đồng không suy nghĩ nhiều gật đầu, đương nhiên trong lòng nó sớm đã nghĩ tới điều này.
"Cương thi thích ăn thịt uống máu, có thể dụ nó tới."
"Đúng vậy! Bần đạo định sẽ giết một con gà, dùng mùi máu tanh dụ nó tới! Sau đó sẽ khai đàn làm phép, mời thần xuống tiêu diệt nó!"
"Một con gà?"
"Sao thế?"
Tam Hoa nương nương nhìn hắn chằm chằm, nó đứng im suy nghĩ một lát, nhanh chóng nói.
"Ngươi đưa gà cho Tam Hoa nương nương, Tam Hoa nương nương có cách khác đưa nó tới."
"Không biết là cách gì?"
"Tam Hoa nương nương sẽ bắt vài con chuột."
"..."
Mộc Vân Tử không khỏi đánh giá nó từ trên xuống dưới.
Dường như hắn phát hiện ra điều gì đó, lông mày khẽ nhíu lại.
Tuy nhiên, hắn nhớ tới lúc trước, tiểu nữ đồng này nói rằng mình đi theo đạo sĩ học nghệ, lại nhìn chăm chú hai sai nha mặc sai phục ở sau lưng nó. Lúc này, Mộc Vân Tử mới không nói gì nữa, chỉ tiếp tục thảo luận với nó.
"Nghe nói rất nhiều người luyện võ giang hồ vào cao nhân trong dân gian đều không thể diệt trừ tà vật ở thôn Đào Hoa này, ngẫm lại thứ này cũng không dễ đối phó, tốt nhất, chúng ta vẫn nên thảo luận việc hợp tác ra sao, không để xảy ra bất cứ sai sót nào, cũng đừng để nó chạy mất."
"Được!"
"Thanh Tiêu Quan của bần đạo cung phụng Lôi Bộ Chính Thần, hiện tại chủ yếu cung phụng Lôi Bộ chủ quan Chu Thiên Lôi, mặc dù bần đạo vẫn chưa tu thành ngũ lôi pháp, nhưng vẫn biết cách thỉnh thần. Chu Thiên Lôi chính trực cần cù, nếu bần đạo nói với hắn ở đây có yêu tà làm loạn, mời hắn ra tay, hắn chắc chắn sẽ đồng ý. Chỉ là khai đàn làm phép cũng cần có thời gian, chờ thần linh đồng ý cũng cần có thời gian, không biết tà vật này có bản lĩnh ra sao, nếu tiểu đạo hữu có thể ngăn chặn được nó là tốt nhất."
"Chu Thiên Lôi?"
"Đúng vậy."
"Tam Hoa nương nương biết Chu Thiên Lôi."
"Đạo quan của tiểu đạo hữu cũng cung phụng Chu Thiên Lôi à?"
"Không biết..."
"Vậy lúc nãy bần đạo nói..."
"Lúc này nói..."
"Tà vật này vô cùng lợi hại, bần đạo cũng không có niềm tin tuyệt đối, chỉ là không đành lòng thấy thôn dân bị hắn gây hoạ, lúc này mới cả gan đến đây trừ tà, cho nên muốn hợp tác với tiểu đạo hữu để trừ yêu."
"Biết rồi."
Tam Hoa nương nương ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào hắn.
"Ngươi đánh không lại nó."
"Là không có niềm tin tuyệt đối."
"Ngươi thật sự sẽ không chia tiền của chúng ta à?"
"Sẽ không."
"Vậy ngươi trốn đi!"
"... Tiểu đạo hữu rất có lòng tin à?"
"Tam Hoa nương nương không sợ cương thi."
Vạn vật trên thế gian đều có tương sinh tương khắc, chuột yêu mấy trăm năm đạo hạnh cũng sẽ sợ hãi trước mặt Tam Hoa nương nương, còn âm thi quỷ vật đều sẽ sợ lửa, càng sợ chân hỏa, Tam Hoa nương nương chủ tu hỏa pháp, đương nhiên rất có lòng tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận