Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 891: Quân Đội Đại Yến

"Tại hạ không am hiểu binh trận, tuy nhiên mấy năm nay, chiến tranh diễn ra liên tục ở phương Bắc, số lượng Trấn Bắc Quân đã chiếm gần một nửa quân đội Đại Yến, tất cả đều là tinh binh thiện chiến..."
Đạo sĩ thành thực nói ra cách nhìn của mình.
"Quả thật rất tài giỏi."
Ngô nữ hiệp không khỏi líu lưỡi cảm thán.
Tiểu nữ đồng vẫn nhìn nàng chăm chú.
Tuy nhiên, hiển nhiên, Ngô nữ hiệp càng cảm thấy hứng thú với chuyện của Trần Tử Nghị hơn, rất nhanh nàng liền nói tiếp.
"Đáng tiếc hắn không có lòng mưu phản, lại một mình bước vào Trường Kinh, nếu hắn có lòng tạo phản lại càng tài giỏi hơn. Mặc dù hiện tại, ở Đại Yến, việc tạo phản không dễ dàng như vậy, nhưng với bản lĩnh của hắn, việc này cũng không quá khó. Với thế lực của hắn, nếu hắn có lòng mưu phản, chưa nói tới việc có thể thành rồng hay không, nếu thất bại, hắn cũng vẫn là giao long. Nhưng bây giờ, hắn chỉ có thể ở lại Trường Kinh, phó mặc hoàng đế và các quan văn quyết định số mệnh của mình."
"Nữ hiệp rất có cách nhìn."
Đạo sĩ lau tay, lấy lòng nói.
Ngô nữ hiệp không hề nói sai, với uy thế của Trần tướng quân, mặc dù chuyện tạo phản không hề dễ dàng như trong tưởng tượng nhưng cũng không tới mức quá khó.
Hiện tại, Trấn Bắc Quân không chỉ có binh nhiều tướng mạnh, vô cùng tinh nhuệ, mà còn nắm quyền khống chế trực tiếp mấy châu ở phương Bắc, là quân phiệt lớn nhất Đại Yến. Từ xưa đến nay, trừ hoàng đế khai triều giữ quân đội đánh chiếm thiên hạ lại bên cạnh để làm quân đội hộ vệ ở trung ương ra, hầu như không có cấm quân nào có thể đánh thắng được quân đội biên giới, huống chi còn là Trấn Bắc Quân.
Nếu Trấn Bắc Quân có lòng mưu phản, càn quét xuống phía Nam, cho triều triều đình có triệu hồi quân đội biên giới ở Tây Vực về, chỉ sợ cũng không thể ngăn nổi.
Chỉ là hiện tại, Đại Yến đang trong thời kỳ giàu mạnh trước nay chưa từng có, được vạn quốc triều bái, các quốc gia dị vực khác dù có nằm mơ cũng đều thèm muốn Đại Yến, kinh tế Đại Yến cũng rất phát triển, cho dù là bách tính dân gian hay tướng sĩ trong quân đều mang lòng lệ thuộc và vinh dự sâu sắc với Đại Yến. Đối với hai chữ Đại Yến, mọi người đều có tâm lý bảo vệ theo bản năng, càng không muốn tự tay mình phá huỷ nó. Với uy tín của Trần tướng quân, cho dù có khởi binh cũng chưa chắc được tất cả người trong quân hưởng ứng.
Tuy nhiên, ở thời đại này, tin tức không linh thông, bính linh tướng sĩ đều rất dễ bị lừa dối, nếu lấy cớ làm việc thỏa đáng, có lẽ cũng sẽ có khả năng.
Lúc này là thời điểm rất tốt để viện cớ.
Trong lòng Tam Hoa nương nương ở bên cạnh vô cùng nóng nảy, dù gương mặt nó vẫn giữ biểu cảm nghiêm túc, nhưng lông mày nó càng lúc càng nhíu chặt.
Thấy người lớn hào hứng trò chuyện, nó cũng không tiện mở miệng ngắt lời, chỉ đành liên tục lắc lư đầu trong lúc lo lắng chờ đợi hai người nói chuyện. Lúc Ngô nữ hiệp nói chuyện, nó sẽ nhìn sang Ngô nữ hiệp. Lúc đạo sĩ nói chuyện, nó sẽ nhìn sang đạo sĩ. Trong lòng rối rắm tại sao bọn hắn lại nói chuyện lâu như vậy.
"Chỉ là nếu như ở phương Bắc nổi loạn, chỉ e điều này sẽ trở thành đại kiếp của toàn thiên hạ, sinh linh đồ thán, có lẽ chỉ trong một đêm sẽ từ thịnh biến thành suy, gần 20 triệu bách tính của Đại Yến, không biết sẽ mất đi bao nhiêu."
"Nghe ngươi nói như vậy ta lại cảm thấy, hắn không có lòng mưu phản mới là giỏi nhất."
"Có lẽ vậy..."
Tống Du cũng có chút hiểu biết về Trần tướng quân.
Từ xưa tới nay, đa số những người nắm quyền lớn có vận may và sự trùng hợp, lúc bắt đầu, bọn hắn cũng chỉ mơ mơ hồ hồ, càng về sau mới nhìn rõ con đường của mình. Lúc đó, chỉ cần thiếu một bước, bọn hắn sẽ không thể nắm giữ quyền lực lớn như sau này. Cho dù là anh hùng hào kiệt cũng cần có thời thế. Trần tướng quân đi được tới bước hiện giờ, không nhờ vào may mắn và sự trùng hợp mà nhờ vào thời thế. Nếu không phải người Tái Bắc xâm chiếm phía Nam trên quy mô lớn, con đường của hắn cũng sẽ không như diều gặp gió tới vậy, cũng sẽ không thể nắm trọng binh trong tay nhanh chóng tới vậy, nhưng phần lớn vẫn dựa vào chính bản thân hắn.
Lúc mười mấy tuổi, hắn đã tòng quân khiêu chiến tướng giặc, lần đầu tiên ra trận đã đánh bại đại tướng Bắc Tái tên tuổi rất lớn, 20 năm tiếp theo, cho dù là ra trận khiêu chiến hay dẫn binh tác chiến, hắn đều chưa từng thất bại.
Nếu không có hắn, có lẽ Đại Yến không được phồn hoa như bây giờ.
Trong lòng Trần tướng quân có vài thứ, chính những thứ này đã khiến hắn từng bước đi tới hiện tại, tạo thành nên một vị tướng bất khả chiến bại, được binh sĩ vô cùng tin theo, bách tính thần phục. Nhưng có rất ít thứ trong thiên hạ này chỉ phát huy tác dụng ở một phương diện duy nhất, những thứ này cũng sẽ trở thành con dao hai lưỡi. Hiện tại, chúng cũng trói buộc hắn, khiến hắn không thể làm ra vài chuyện.
Cho dù là cái chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận