Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 873: Tự Đặt Ra Quy Định

"Thành Hoàng đại nhân chớ nên đa lễ như vậy."
Tống Du nói.
"Các vị đại nhân mau mời vào."
"Tiểu thần tự đặt ra quy định, mỗi tháng sẽ tuần tra trong kinh thành hai lần, hôm nay là Đông Chí, vừa hay phải đi tuần tra ở trên đường, liền tiện đường tới vấn an tiên sinh."
Thành Hoàng vừa đi vào vừa nói, sau khi cẩn thận ngồi xuống theo chỉ dẫn của Tống Du, hắn mới nói tiếp.
"Sau khi tiên sinh rời đi, Trường Kinh đã xảy ra không ít sóng gió, không biết đã thay đổi bao nhiêu đại quan trong triều, bao nhiêu quyền quý đã chết, nhờ có tiên sinh chỉ điểm, tiểu thần mới có thể an ổn ngồi ở vị trí Thành Hoàng của thành Trường Kinh, cho dù thế nào, cũng nên đến tạ ơn tiên sinh."
"Thành Hoàng đại nhân quá khách sáo rồi."
Lần này Tống Du hồi kinh, suốt cả chặng đường, hắn cảm nhận được khí tức của yêu tà chi khí đã ít hơn lúc trước hồi kinh rất nhiều, chuyện này có lẽ liên quan tới giai đoạn biển chuyển quyền lực lớn ở Trường Kinh và Trường Bình công chúa rớt đài, nhưng không thể nghi ngờ gì cũng có liên quan tới vị Thành Hoàng của Trường Kinh này.
"Tại hạ vừa mới quay về, không có nước trà để chiêu đãi Thành Hoàng..."
"Không dám không dám."
"Đang muốn từ trong lời của Thành Hoàng đại nhân hỏi thăm những chuyện xảy ra ở Trường Kinh sau khi ta rời đi, kết quả ngay cả một bình trà nước cũng không có, quả thật thất lễ."
Tống Du hổ thẹn nói.
"Tiên sinh có thể mời tiểu thần vào trong ngồi một chút, tiểu thần đã được yêu quý mà sợ hãi rồi."
Mặc dù Thành Hoàng chỉ được giới hạn trong địa phận 1 thành, tuy nhiên nơi này lại là trung tâm của Đại Yến, đương nhiên vị Thành Hoàng ở Trường Kinh này cũng nghe nói tới chuyện ở phương bắc.
Nghe nói đám yêu ma ngay cả thiên cung phải dùng hết sức lực cũng khó mà tiêu diệt được đã bị trấn áp sau khi vị này đi tới, nghe nói hắn còn đi tới Bình Châu xa xôi mấy ngàn dặm mượn 1 ngọn núi tới, khiến cho Hòa Châu, Hòa Nguyên vốn chưa bao giờ có núi bỗng nhiên có thêm một ngọn núi lớn. Cũng bởi vì điều này, trong 2 năm nay, sơn thần Bình Châu đã tăng thêm không biết bao nhiêu hương hỏa. Cũng nghe nói, Phó Thiên Lôi của Lôi bộ chủ quan, bởi vì làm việc thiên vị tình riêng, không làm tròn trách nhiệm, gây họa cho bách tính, cũng đã bị vị này tự tay giết chết ở ngoại thành Hòa Châu. Đó chính là Lôi bộ chủ quan, mặc dù không tính là đứng đầu trong Thiên Cung thần vị, nhưng cho dù là thần chức hay thần lực, hắn cũng đều rất có năng lực.
Ngoài ra còn có không biết bao nhiêu câu chuyện rải rác khác.
So sánh với người này, cho dù là thần linh yêu vương, thiên cung chính thần hay tiên thiên thần linh sinh ra từ trời đất, vận mệnh của bọn hắn cũng không nên 3 chìm 7 nổi.
Nghe nói ở những nơi chân long đi qua, dù cho không muốn cũng sẽ hình thành dị tượng trong trời đất. Nghe nói, khi thần linh đi lại giữa nhân gian, cho dù vô ý cũng sẽ gây ra ảnh hưởng cho người đời. Mặc dù đây chỉ là những lời đồn vô căn cứ trong nhân gian, tuy nhiên lúc này Thành Hoàng đại nhân lại cảm thấy điều này cũng không phải không có lý.
Bây giờ, trong lòng hắn chỉ có 1 cảm giác...
Thiên Cung Chính Thần quả thực có tầm ảnh hưởng không nhỏ đối với địa thần, quan phủ triều đình có quyền lực trực tiếp trong việc phế lập Thành Hoàng . Nhưng cho dù là Thiên Cung Chính Thần hay đại quan trong triều cũng không thể sánh được với người đang đứng sau lưng hắn này.
Thành Hoàng chốn đế đô là hắn cũng có được dáng vẻ như hiện tại, thần vị vững chắc, lấy lại thần quyền, thần lực lên cao, hương hỏa ngày càng dồi dào, lại nhớ về Thành Hoàng Trường Kinh của 4 năm trước, quả thực giống như đang nằm mơ.
Tất cả những điều này không phải đều do vị này mang tới à?
Lúc này, đương nhiên Thành Hoàng không dám khinh thường.
Dới ánh nến trong phòng, lão thành hoàng ngồi ngay ngắn nói với hắn.
"Lúc trước, sau khi tiên sinh rời đi không bao lâu, quốc sư cũng thường xuyên không có mặt ở Trường Kinh, dường như bận rộn chuyện quan trọng nào đó ở nơi khác, cũng không ai biết là chuyện gì, ngược lại có người sức khỏe của quốc sư không tốt, cũng có người nói quốc sư bận rộn chuyện luyện đan của các đạo sĩ, nên ngày càng ít hứng thú với chuyện quốc sự, còn có người nói quốc sư quay về Lộc Minh Sơn, bận rộn chuyện truyền thừa sư môn, cách nói nào cũng có. Tai mắt của tiểu thần chỉ giới hạn ở Trường Kinh, huống chi quốc sư muốn đi đâu, muốn làm gì không phải chuyện mà tiểu thần có thể quản được."
"Chẳng lẽ chuyện hành thích ở Tây Vực là thật?"
"Theo tiểu thần thấy, chính là sự thật."
Thành Hoàng đại nhân thấp giọng nói với hắn.
"Nghe nói vì lập quân công, An Tây đại tướng quân thường xuyên khởi động chiến tranh ở cac tiểu quốc Tây Vực, không để ý tới sự sống chết của những tiểu quốc kia, xem con người như súc vật."
"Trước đây Địa Hỏa Quốc ở Tây Vực bị An Tây đại tướng quân vơ vét rất nhiều trân bảo, mỹ nữ, dân chúng khổ không thể tả, cuối cùng An Tây đại tướng quân tìm cớ, xuất binh tiêu diệt Địa Hỏa Quốc. Nghe nói, một nửa nữ quyến vương thất trước khi giết chết đều bị lăng nhục, đại tướng quân còn dâng tấu lên triều đình, nói rằng Địa Hỏa Quốc vương bất kính với Đại Yến, nên hắn mới xuất binh vây đánh, còn được triều đình khen ngợi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận