Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 612: Thuyết Phục

"Tại hạ chỉ có một khúc mắc!"
Tống Du nhìn hắn một cái, cười nói:
"Nghe vẻ việc này tại hạ có thể giúp được chăng?"
"Aiyya, thật đúng là không thể qua mắt được tiên sinh."
Lưu Quận thủ hơi dừng lại, liền nói với hắn:
"Hôm nay tại hạ vốn định sẽ cùng hầu cận sẽ tới tìm tiên sinh vào buổi sáng sớm, thế nhưng sáng nay Huyền Lôi Quan Vĩnh Dương Chân Nhân lại tới chơi nên có trì hoãn chút thời gian, mà khúc mắc của tại hạ, chính là vị Huyền Lôi Quan Vĩnh Dương Chân Nhân này!"
"Xin hãy nói thêm để ta thử nghe một chút."
Thần sắc Tống Du không chút thay đổi, nhưng cũng vừa hay khá hứng thú với vị Chân Nhân Vĩnh Dương đầy phô trương này.
Vị Vĩnh Dương Chân Nhân này rất có đạo hạnh, pháp lực cao cường, người ta gọi Vĩnh Dương Thượng Tiên. Nếu như ở Dật Châu, sợ rằng còn có thể xứng đáng với danh tiếng của các vị thần tiên cao nhân. Nhưng người này lại lợi hại hơn, chung quy lại vẫn là có bản lĩnh dùng lời nói để mê hoặc dân chúng.
"Ban đầu hắn ta ở Phổ Quận, được bách tính truy phủng. Về sau phương Bắc đại loạn, mượn thế yêu ma, ngài lại ở Phổ Quận tụ tập. Có vô số tín đồ khách hành hương tới thăm. Ba năm trước khi tại hạ cùng hầu cận mới tới nơi này nhậm chức, bách tính địa phương lúc ấy thậm chí không nhận quan phủ, chỉ nhận Huyền Lôi Quan Vĩnh Dương là Chân Nhân. Chính bản thân mình cũng ăn không nổi cơm, quan phủ triều đình cũng không thể thu thuế được nữa, dân chúng lại còn muốn đem lương thực mang đi cung phụng cho hắn."
"Nhờ có diệu kế của người hầu cận của tại hạ, Lưu mỗ tới đây được ba năm, miễn cưỡng trọng chấn quan phủ uy nghiêm, cũng làm cho hắn phải dè chừng khá nhiều. Nhưng mà lúc tiêu trừ yêu tà ở Phổ Quận, công trừ yêu lại phần lớn là nhờ vào Lôi công, Huyền Lôi quan Vĩnh Dương Chân Nhân lại dựa vào đó để tạo ra những lời tán thán chính mình, đem hết công lao nhận về mình. Ba năm qua, Phổ Quận dã thái bình hơn rất nhiều, hắn cũng nhà vậy mà trở thành thượng tiên ở trong lòng bách tính."
"Mà kể ra cũng kỳ lạ, vị Vĩnh Dương Chân Nhân này, tuy nói cũng trừ qua tiểu yêu tiểu quái ngoài thành, nhưng đa số là dùng lời ngon ngọt thu phục dân chúng, ức hiếp bách tính, tập hợp dân chúng lại, vả lại còn có những tục bài trừ kỷ dị."
"Lưu mỗ mặc dù đến Phổ Quận không lâu, nhưng lúc mà tại hạ đặt chân đến, nơi đây chính là loạn thế, vừa hay Lưu mỗ cũng làm được chút việc giúp dân, ha ha, vì thế nên cũng có chút uy thế trong lòng dân chúng Phổ Quận, trước mắt có thể kiểm soát được vị Vĩnh Dương Chân Nhân này. Nhưng tại hạ vô cùng lo lắng, đợi tới lúc ta người hầu cận rời khỏi Phổ Quận, quay lại kinh thành, tên Vĩnh Dương Chân Nhân này sợ rằng sẽ làm càn, đến lúc đó dân chúng lại bị hắn lừa gạt, Phổ Quận này lại chướng khí mù mịt."...
"Quận thủ đại nhân!"
Bên phía bên kia đường có người đang thi lễ với Lưu Quận thủ.
Lưu Quận thủ cùng hầu cận liền lập tức dừng bước, không nói gì nữa, đáp lễ với người kia.
Sau khi đi được hai bước, hắn lại quay đầu nhìn một cái, tới lúc này, hắn lại tiếp tục thuyết phục Tống Du:
"Lưu mỗ từ lâu đã có ý muốn diệt trừ người này. Nhưng đầu tiên phải kể đến Vĩnh Dương Chân Nhân này rất có đạo hạnh, cũng biết không ít pháp thuật. Năm ngoái, Lưu mỗ từng vì những thủ đoạn lừa gạt của hắn mà phải gọi hắn vào huyện nha, đến nha ngục cũng không giam được hắn. Thứ hai, hắn cũng ở Phổ Quận, lại là Cảnh Ngọc huyện, nơi này uy vọng cực cao, người ủng hộ rất nhiều. Nếu như bắt hắn thì rất nhanh thôi sẽ có người đến làm ồn, náo loạn. Thứ ba Vĩnh Dương Chân Nhân này là người chứ không phải yêu. Lưu mỗ từng có ý định muốn dựa vào các vị tôn sư, mời các vị thần tiên ấy đến để trừng phạt hắn. Thế nhưng tại hạ có mời mấy lần, cũng không có tác dụng, ngược lại bị thần tiên báo mộng, nói rằng chuyện của nhân gian, chiếu theo quy định của nhân gian quản lý. Còn về chuyện vị cao nhân tu hành này, ở Phổ Quận bọn ta cũng không có vị cao nhân nào khác, làm sao có thể quản nổi hắn đây?"
"Vĩnh Dương Chân Nhân này còn làm chuyện gì khác sao?"
"Kích động dân chúng, chống lại quan phủ, cướp bóc, mua bán con cái nhà lành, tàng trữ vũ khí, tích góp tiền bạc, mị dân, phía nha môn đều có bằng chứng chứng minh tội của hắn."
Lưu quân thủ lại nói tiếp:
"Trước kia ở huyện nha có một vị bộ đầu, cũng giống như La bộ đầu của Dật Đô một thân chính khí, có điều tra về hắn. Lúc ấy huyện Cảnh Ngọc có xảy ra án mạng, ông ấy cũng e rằng có liên quan đến hắn ta. Thậm chí có một số người trong giang hồ đi ngang qua, vì ngưỡng mộ danh tiếng của Huyền Lôi Quan mà đến bài phỏng, xin tá túc qua đêm. Cũng có một số người chỉ nhìn thấy họ đi vào mà không thấy đi ra, chỉ là bởi vì lúc này yêu ma Hòa Châu vi loạn, những chuyện này đều được cho là yêu ma gây nên.
"Vậy hiện tại vị bộ đầu kia đang ở đâu?"
"Ông ta chết rồi."
Lưu Quận thủ cũng hít một hơi thật sâu rồi nói:
"Ông ấy chết khi đang trên đường điều tra về hắn, bị loạn đao loạn kiếm chém chết."
"..."
Tống Du gật gật đầu, cũng không đưa ra đánh giá gì, hắn chỉ tiếp tục hỏi:
"Không biết vị Vĩnh Dương Chân Nhân này rốt cục có bản lĩnh gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận