Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 753: Ánh Mắt Như Loài Sói

Chỉ thấy hắn đã chạy ra chỗ xa, cúi người xuống nói gì đó bên tai Lang Vương, sau đó lại thúc ngựa đi ra xa.
Tống Du cũng quay người ra hiệu đóng cửa thành lại.
"Các vị ở lại đây đi."
Đạo sĩ nói như vậy với quân lính ở sau lưng, sau đó hắn chống cây gậy trúc, nhấc bước đi về phía xa.
Chỉ có một con mèo đang mơ màng cất bước đi theo hắn.
"Ầm ầm ầm..."
Tiếng trống trận trên tường thành phía sau bỗng nhiên vang lên.
Tiếng trống vang lên từng đợt, khí thế nghiêm túc vang lên.
Đây quả thực là một mảnh đất bị bao phủ bởi tổn thương do chiến tranh mang lại, mũi tên, đao kiếm, đá lăn chất đầy mặt đất, xương cốt có mới có cũ, mục nát tanh hôi, khi đạo sĩ bước đi phải nhấc cao chân lên, có lúc con mèo còn phải đi đường vòng.
Hắn dừng bước lại, khẽ ngẩng đầu lên.
Doanh trướng của người Tái Bắc ở ngoài xa đã nối thành một mảnh, một con cự lang đứng ở phía trước đang lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn.
Hai bên đưa mắt nhìn nhau.
Chỉ thấy trên mặt con cự lang hiện lên vẻ hung ác, nhưng nó vẫn không tiến lại gần, mà há miệng ngẩng mặt lên trời gầm một tiếng, phun ra một luồng khí đen, sau đó biến thành hình người.
Đó là một đại hán cường tráng cởi trần, đầu tóc bù xù, còn giữ lại râu, trông vô cùng thô lỗ, ánh mắt của hắn như loài sói, hắn chỉ đứng im ở phía xa không nhúc nhích, đồng thời rút một lá cờ từ trên hông ra.
"Ầm..."
Chỉ thấy hắn cầm lấy lá cờ, phất sang bên trái một cái, liền vẫy ra một luồng khói đen, tất cả khói đen rơi xuống đất đều biến thành những con sói hung mãnh, dường như vừa mới rơi xuống đất bọn chúng liền hùng hổ lao về phía Tống Du, sau đó hắn lại phất cờ sang bên phải một cái, một luồng khói đen lại bay ra biến thành một đàn sói.
Sau nhiều lần như vậy, thảo nguyên ở phía trước đã có hàng trăm con sói, tất cả bọn chúng đều tản ra rồi lao nhanh về phía Tống Du, tựa như một đàn sói trên thảo nguyên đang vây quét con mồi.
Trên thế gian này, chắc chắn sẽ không có bầy sói nào lớn như vậy.
Thế nhưng Lang Yêu kia vẫn không dám dễ dàng tới gần.
Tống Du gần như hiểu được suy nghĩ của hắn.
Hắn đại khái đã biết Tống Du có bản lĩnh chỉ đá biến thành binh, nên không dám cứng đối cứng với người đá, nhưng hắn lại thấy Tống Du chỉ là một đạo sĩ, dù sao cũng chỉ là cơ thể máu thịt của người phàm, bèn gọi hắn ra khỏi thành, đứng từ xa dùng đàn sói để tập kích hắn.
Mèo Tam Hoa vô cùng cảnh giác, nó nhanh chóng tỉnh táo lại, chạy tới phía trước mặt đạo sĩ, hà hơi vào đám sói kia.
"Hà!"
Tống Du liền bật cười, để mặc đàn sói lao tới.
Mãi tới khi đàn sói chạy tới gần, mới nghe thấy hắn thuận miệng nói.
"Nếu như đều là giả thì hãy tản đi."
Sau đó hắn nhấc cây gậy trúc lên, gõ xuống mặt đất một cái.
"Ầm..."
Bỗng nhiên, một vòng sóng trên mặt đất bắt đầu đẩy ra từ chỗ cây gậy trúc, giống như một cơn gió bao phủ toàn bộ mặt đất, cũng giống như một quầng sáng lan rộng ra.
Gợn sóng đi tới chỗ nào, đám sói biến thành khói đen chỗ đó, sau đó chúng nhanh chóng tiêu tán trong không trùng.
"Ồ?"
Mèo Tam Hoa lập tức sững sờ, nhìn trái ngó phải.
"Phá pháp chú."
Chỉ nghe thấy giọng nói của đạo sĩ truyền tới từ phía sau.
Mèo Tam Hoa quay đầu lại xem, đạo sĩ liền đối mắt với nói.
"Đám sói nay đều do Yêu Vương tự mình biến hóa ra, mặc dù nó là giả nhưng cũng là thật, còn thật hơn con hổ trong bức tranh kia. Người phải có ý chí kiên định mới có thể học được phá pháp chú này, người có đạo hạnh cao thâm mới có thể sử dụng được nó, pháp chú này có thể tiêu diệt tất cả mọi thứ do pháp thuật thần thông biến ra từ giả thành thật, Tam Hoa nương nương có muốn học không?"
Ánh mắt của mèo Tam Hoa phản chiếu bóng dáng của đạo sĩ.
Đầu óc nó nhất thời trở nên trống rỗng.
Nhưng lúc đạo sĩ nói chuyện với nó, động tác trên tay hắn vẫn không thay đổi.
Chỉ thấy hắn lại bấm một chỉ ấn, sau đó phất tay ra, mấy luồng ánh sáng liền bay lên phía trước.
Ánh mắt của mèo Tam Hoa không tự chủ được dõi theo mấy luồng ánh sáng kia, sau đó nó xoay đầu lại, nhìn lên phía trước theo hướng của mấy luồng ánh sáng, chỉ thấy cơ thể của đại hán cường tráng phình lớn lên, trong chớp mắt hắn đã biến thành một con cự lang, còn to hơn cả con ngựa mà Trần tướng quân cưỡi, trông vô cùng cường tráng.
Con cự lang kia vô cùng đáng sợ, sau khi hiện ra nguyên hình, nó không lập tức lao tới phía này, mà ngay trong chớp mắt nó phát hiện ra có điều không thích hợp, thế là nó liền xoay người chạy về lại.
Bốn chân nhấc lên, chạy nhanh như gió.
Thế nhưng nào thể nhanh bằng ánh sáng và sấm sét.
"Vù vù!"
Trong chớp mắt, trời bỗng giáng sấm sét, những luồng sấm giao nhau.
Sấm sét đánh thẳng vào người của cự lang.
"Chát..."
Chỉ thấy tia lửa bắn ra khắp nơi.
Cự lang lập tức cứng đờ, ngã nhào xuống mặt đất.
"Địa lôi pháp chủ yếu dùng để tiêu diệt yêu tà."
Giọng nói của đạo sĩ vang lên sau lưng mèo Tam Hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận