Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 329: Xem Náo Nhiệt

Trước đây thường nghe thấy người dân trong thành truyền nhau chuyện yêu quái nhỏ này, ma quỷ nhỏ kia quấy phá, bình thường đều mời những người đàn ông to gan hoặc là tiên sinh trong dân gian đến là có thể giải quyết êm đẹp. mấy ngày gần đây, loại tin đồn này ít đi nhiều rồi, ngược lại có nhiều thần quan tuần đêm bắt quỷ được người dậy đêm thấy.
Mặc dù chuyện này sẽ ảnh hưởng tới việc làm ăn của các tiên sinh trong dân gian nhưng đối với người dân mà nói, đây là chuyện tốt.
Nghe nói triều đình cũng bắt yêu diệt quỷ trong thành rồi.
Nhưng chuyện bắt yêu diệt quỷ này, cấm quân cũng thế, đại sư phật môn cũng thế, cao nhân trong tụ tiên phủ dưỡng cũng vậy, sao có thể so được với các thần linh hoàng thành có chuyên môn?
Làm thần hết lòng vì dân, mới đáng trân trọng.
Tống Du bèn đi chậm lại cùng hắn vào trong thành, họ nói chuyện thì thầm.
Hắn không quên báo cho con mèo nhà mình đang hành nghề bắt chuột ở gần đông thành, hắn xin vài vị thần quan chiếu cố nhiều hơn, đừng để cho bọn yêu quái bắt đi. ...
Buổi chiều hôm sau.
Đạo sĩ ngồi ở cửa phơi nắng cùng mèo, chợt thấy vài tên quan sai đi đến, rồi rẽ vào tiệm trà đối diện, sau đó bên trong tiệm trở lên ồn ào, nhốn nháo, không biết họ đang làm gì.
Đạo sĩ giương hai mắt lên nhìn, lại cúi xuống, vuốt ve con mèo đang nằm trên đùi mình:
"Nghe nói gần đây mỗi tối đều có người của triều đình đi săn lùng yêu quỷ trong thành, Tam Hoa Miêu tối nào cũng đi bắt chuột ở đông thành, có gặp họ không?"
"Người của triều đình?"
Mắt Tam Hoa Miêu mở to, giọng nói nhỏ lại, líu díu nói:
"Hôm qua có thấy vài người trên đường."
"Tam Hoa Miêu ở trong phòng đi."
"Cũng được."
Tống Du gật đầu.
Không phải nói họ chỉ đi tuần tra trên đường thôi sao, sao lại vào cả nhà dân như thế, thực tế có rất nhiều yêu quái ẩn náu ở Trường Kinh, chỉ sợ chúng đều hoá thành hình người, thậm trí còn có nghề ở Trường Kinh. Nhưng mà gần đây mấy nhà mời Tam Hoa Miêu đến bắt chuột đều ở đông thành toàn là quan to chức rộng, trừ khi có chuyện quan trong thì mấy người truy bắt quỷ này mới xuất hiện, nếu không phải vậy thì rất ít khi đi đến nhà dân điều tra.
Hơn nữa đạo hạnh của mèo Tam Hoa không cao, cũng không có hại cho con người, trên người không có tà âm, cũng không thu hút.
"Nhưng mà Tam Hoa Miêu cũng phải hết sức cẩn thận, nếu có người muốn bắt ngươi..."
Tống Du nói đến đây thì dừng lại:
"Tam Hoa Miêu, ngươi biết phải nói chuyện với họ ra sao chưa?"
"Ừm, ta biết rồi..."
"Nói như thế nào nhỉ?"
"Thì là ta là mèo ở Phục Long quan, nhà ở thôn Liễu Thụ, được đạo sĩ mời đến giúp người bắt chuột."
"Quả nhiên Tam Hoa Miêu thật thông minh..."
Tống Du vuốt ve đầu của con mèo.
Thi thoảng có một mảng lông mèo rụng ra.
Một tháng gần đây, thỉnh thoảng mèo Tam Hoa sẽ nằm sấp trên người hắn, không thể không nói đây là một đặc ân.
Đúng lúc này, một nữ tử đi tới.
"Ngươi lại đang trêu mèo sao?"
Tống Du quay đầu lại nhìn, thì ra là nữ hiệp nhà bên, hắn mỉm cười: "Hôm nay nữ hiệp về sớm thế."
Nữ hiệp cũng cười lại nói:
"Về nhà xem náo nhiệt."
"Có chuyện gì náo nhiệt?"
"Tối hôm qua ở tây thành, trời quang sét đánh, nghe nói là rừng trúc trong vườn của một hộ bị phá tan tành, khiến hàng xóm tỉnh ngủ, còn người trong nhà không tỉnh, sau đó sáng nay ngươi đoán có chuyện gì nào?"
"Nói ta nghe xem."
"Sáng nay lệnh của triều đình ban xuống, họ nói trước đây yêu quái làm loạn ở Trường Kinh là do cây trúc thành tinh, trúc Tương Phi ở trong kinh thành này, có rất nhiều phân thân của con yêu quái đó, họ muốn chặt sạch trúc Tương Phi đó. Rất nhiều đại thần văn võ đều cảm thấy chuyện này thật hoang đường, cho nên Quốc sư đành gieo một quẻ, mà quả thực chuyện là vậy, nên lệnh này được thi hành." Nữ hiệp cười ha ha: "Không hiểu được chắc bọn quan to quý nhân kia phải đau lòng đến cỡ nào."
"Triều đình thật quyết đoán nha."
Tống Du nheo mắt nhìn tiệm trà đối diện...
Đúng vậy rồi...
Bên cạnh quán trà kia cũng có một bụi trúc, chắc đúng là trúc Tương Phi, là một loại mà được văn nhân nhã sĩ Trương Kinh rất yêu quý.
Cây trúc vốn là thứ nhã nhặn, có thể có yêu ma sống nhờ, cũng không thể không loại bỏ, tuy nói Tống Du muốn xác nhận bọn yêu quái có phải do chúng thành tinh không, cũng xác nhận sao vương thần quan tìm được mà lại biến mất, dù cho thiên lôi có đánh vào người nó thì cũng sẽ chạy trốn, có lẽ là dùng thuật thế thân để dời đi, nhưng nếu chặt hết trúc Tương Phi ở Trường Kinh mà không tìm thấy nó, hắn sợ sẽ bị thiên hạ cười cợt, chửi mắng nhiều năm.
Hai ngày sau, mỗi sân nhà ở bên trong đông thành.
Tường trắng ngói lớn, có rừng trúc ở cạnh nhà, giói thổi man mác qua, trúc điệp đứng sát nhau rung rinh, khiến lòng người tĩnh lại.
Chủ nhà cau mày có chút bồn chồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận