Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 632: Bố Cáo

Tiểu nhị nói xong lặng lẽ nhìn về phía Tống Du:
"Đêm qua tiên sinh đi bái phỏng Huyền Lôi Quan, chẳng hay cuộc gặp gỡ giữa tiên sinh với Huyền Lôi Quan ra sao, không biết có ẩn tình gì hay không?"
"Túc hạ không cần quá lo lắng."
Tống Du bình thản nói với hắn:
"Ta nghĩ độ sáng nay quan phủ sẽ dán bố cáo, quận thủ vừa có thể giúp Phổ quận giải trừ yêu ma, ổn định cuộc sống dân chúng. Ngài ấy là một vị quan tốt, lát nữa chỉ cần túc hạ đi xem bố cáo của quan phủ là được."
"Chỉ mong không xảy ra chuyện gì..."
Tiểu nhị cũng chỉ có thể an ủi chính mình như vậy.
Không lâu sau, tên đầu bếp hét lớn.
Tiểu nhị vội vàng chạy qua, bưng đĩa bánh bao đến.
Tống Du cùng kiếm khách vừa ăn vừa tán gẫu. Họ chẳng nói chuyện về Huyền Lôi Quan, cũng chẳng nhắc đến chuyện yêu ma thần linh, chỉ nói về thịt lừa cùng bánh bao ruột già của Cảnh Ngọc này, rồi là chuyện ruộng đất ở Phổ Quận Hòa Châu thường xuyên khô hạn. Họ bình tĩnh trò chuyện, cơm nước xong xuôi, họ lại đi ra ngoài dạo chơi, ngắm xem có đồ gì để mua.
Sáng nay mưa gió bao trùm cả thị trấn.
Mọi người đều đang xì xào bàn tán về chuyện Huyền Lôi Quan tối hôm qua, nói rằng Vĩnh Dương Thượng Tiên cùng nhiều cao nhân đắc đạo trong đạo quán giờ này không rõ túc tích. Lại nói chuyện tượng Lôi Công bị vỡ vụn, vỡ vụn, còn có người đoán xuất hiện đại yêu ma.
Chỉ có một số ít người nhanh nhạy nghe ngóng, biết được đêm qua quận thủ dẫn theo người trời tối ra khỏi thành, khi trở về thì có rất nhiều người trùm đầu đi cùng.
Sáng nay lại có quân lính tiếp lệnh vào thành.
Lòng người nhất thời hoảng sợ.
Mãi cho đến sáng, quan phủ mới dán bố cáo ở cửa huyện nha, cả ở mấy cửa thành cùng với cửa phố sầm uất, thông báo cho người dân biết chuyện tối hôm qua. Trần Liệt Vĩnh Dương chân nhân cùng các đạo nhân khác của Huyền Lôi Quan có rất nhiều tội trạng, còn nói Lôi bộ chủ quan bởi bao che cho yêu ma để rồi bị thần tiên cao nhân chém chết tại chỗ, còn nói buổi chiều phải ở cửa huyện nha bên đường thẩm tra xử lý yêu nhân Huyền Lôi Quan, bên cạnh đó cũng tiết lộ tất cả chứng cớ có liên quan.
Nhất thời dân chúng trong thành càng thêm xôn xao.
Tống Du quả thực có chút bất ngờ.
Theo như hắn nghĩ, mấy năm trước, lúc hắn còn ở Dật Đô, từ La bổ đầu đến tri huyện Dật Đô, bản thân hắn cũng hiểu rõ Lưu tri huyện. Nếu là hắn muốn nói rõ việc thần linh bị tru diệt đến mức này, chắc chắn sẽ rất cẩn trọng, chắc chắn sẽ tự mình tới hỏi thăm một phen, lựa lời để nói, như hôm nay lại viết một cách dứt khoát.
Xem ra ở Hòa Châu ba bốn năm, dũng khí của hắn càng ngày càng lớn. ...
Xế chiều hôm đó, Lưu quận thủ quả nhiên đã ở cửa huyện nha tự mình tọa trấn chủ trì, bên đường thẩm tra xử lý Vĩnh Dương Chân Nhân cùng rất nhiều đạo sĩ của Huyền Lôi Quan đồng thời cũng tiết lộ bằng chứng liên quan.
Tống Du cũng đi xem một phen.
Tiểu nhị của tửu lâu cũng đi.
Mọi người đổ xô đi xem rất đông.
Tống Du cũng không phải là người dân địa phương, kỳ thật cũng không biết uy tín mà Lưu quận thủ ba năm nay gây dựng ở Phổ Quận ra sao, cũng chẳng hay địa vị của Vĩnh Dương Chân Nhân trong lòng dân chúng Cảnh Ngọc quan trọng như thế nào, hắn hoàn toàn không biết điều đó. Ngày này đối với dân chúng Cảnh Ngọc mà nói cực kỳ chấn động và quan trọng. Chỉ có tận mắt nhìn thấy Vạn Nhân Không Hạng mới biết được ngày này, chỉ sợ là chí hướng huyện của Cảnh Ngọc Quận Phổ phải được ghi vào trong sử sách.
Công đường hôm nay cũng rất thú vị.
Một bên đại diện cho quan phủ của triều đình, ba năm thi hành chính sách, hàng yêu trừ ma, ở trong lòng bách tính cực kỳ có uy tín, một bên chính là cao nhân huyền môn tu hành, được bách tính tôn là tiên nhân, tốn không biết bao nhiêu hương khói tín chúng.
Hai bên vốn đã có tranh đấu ngầm từ lâu, là đối kháng giữa chính quyền và tín ngưỡng, cũng là va chạm giữa con người và đạo pháp.
Vĩnh Dương Chân Nhân có rất nhiều tín đồ cuồng nhiệt, cũng có một số người có mối thâm tình cực sâu sắc với hắn, họ gây náo loạn trên công đường. Nhưng so với tri huyện thì quận thủ cũng có nhiều quyền điều binh hơn. Lưu quận thủ mặc dù đã nhận được lệnh điều binh đến từ Trường Kinh, nhưng mà chỉ dặn dò chuyện quân chính, tạm thời chưa giao tiếp xong, cộng thêm uy vọng cực sâu, cũng điều tới Phổ Quận thủ quân, các minh khôi minh giáp, thủ ở một bên.
Nhiều người có dự đoán rằng, những quân phòng thủ này vẫn chưa phát huy công dụng.
Chuyện ngoài dự tính là, Lưu quận thủ chuẩn bị đặc biệt đầy đủ, bất luận là quá trình thẩm tra xử lý, hay là những lời lẽ lập luận, hay những bằng chứng, đều không thể tìm ra bất kỳ sơ suất nào.
Mọi người đổ về rất đông, chen chúc nhốn nháo, Tống Du không thể chen lên vị trí phía trước, thấy không rõ, mà lại chẳng nghe rõ được thứ gì. Hắn cảm nhận một chút cảnh tượng náo nhiệt này, mở mang tầm mắt một chút, sau đó lại cùng Tam Hoa và kiếm khách đi dọc theo con ngõ nhỏ trở về tửu lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận