Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 623: Khuất Phục

Tuy nhiên, gã khổng lồ bằng đá không may may hề hấn chút nào, mang theo cơ thể bị tàn phá, vung hai cánh tay và va chạm với bức tượng thần hộ pháp. Bốn gã khổng lồ đụng độ nhau, đạo quan không tránh được rơi vào tình trạng hỗn loạn. Chẳng những thế tia sét khác được cho là đã gần như đánh trúng Tống Du, vì lý do nào đó mà nó vừa tấn công được nửa đường đã đột nhiên biến mất trong không trung.
"Quả nhiên là vậy..."
Tống Du nheo mắt lại. Cùng lúc đó Vĩnh Dương Chân Nhân không biết chuyện gì đang xảy ra, trong lòng cảm thấy hoảng hốt lo sợ chưa từng có, chưa kịp làm phép lần nữa, đã thấy Tống Du lắc đầu, như đang xác nhận điều gì đó, nhưng cũng có vẻ thất vọng, hắn xua tay, lập tức có thêm hai luồng ánh sáng khác bay ra.
Luồng ánh sáng rơi xuống người khổng lồ bằng đã gần như đổ nát.
"Ầm..."
Trong chốc lát trong đạo quan vang lên một loạt tiếng ầm ầm.
Trận chiến vừa rồi giữa hai tượng đá khổng lồ và hai bức tượng thần hộ vệ đã phá hủy một số bức tường trong sân và phá hủy một số gian phòng trong cung điện. Chưa dừng lại ở đó mặt đất đã trở thành một mớ hỗn độn, gạch xanh, đá vụn và mảnh ngói, tất cả đều lăn lộn dứng dậy, tập trung về phía hai người khổng lồ bằng đá, rồi đi dọc theo cơ thể của người khổng lồ không ngừng tiến lên trên.
Chỉ trong nháy mắt, gã khổng lồ bằng đá nứt vỡ đã được khôi phục lại trạng thái như lúc ban đầu. Lại trong chớp mắt sau đó, thân hình của gã khổng lồ bằng đá nhanh chóng cao lên. Ban đầu, hai người khổng lồ bằng đá chỉ có chiều cao tương đương với những bức tượng thần hộ pháp, nhưng bây giờ chúng nhanh chóng cao tới hai hoặc ba thước, cao hơn nóc phòng của đại điện cao nhất trong quan và cao gần như gấp đôi so với những bức tượng thần hộ pháp. Ngược lại bây giờ những bức tượng thần hộ mệnh cao lớn và dũng mãnh lại chẳng khác nào hai đứa con nít trước mặt người khổng lồ bằng đá.
Cùng lúc đó, ánh sáng vàng lóe lên trên người khổng lồ bằng đá. Gạch xanh và sỏi đá lập tức trở thành vàng và sắt. Vĩnh Dương Chân Nhân đang lúc hoảng sợ lại chứng kiến thêm cảnh tượng này, nỗi sợ hãi trong lòng lại tăng thêm một bậc. Phép thuật biến đá thành binh lực vốn luôn là thủ đoạn của thần tiên, đã đủ kinh người, nhưng bây giờ lại biến đất đá thành thép chỉ bằng một ngón tay, mà điều hắn càng không ngờ tới chính là những phép thuật đáng kinh ngạc không thuộc phạm vi của phàm nhân này thực sự có thể được sử dụng cùng một lúc.
Làm thế nào chuyện này có thể xảy ra?
Cũng chính ngay lúc này hắn mới nhận ra người nọ còn chưa tung hết sức lực. Nhưng tại sao hắn phải làm vậy?
"Oanh!"
Một tiếng động lớn vang lên trong sân. Một gã khổng lồ bằng vàng và đá đã đập nát bức tượng thần hộ pháp thành một đống đồng vụn chỉ bằng một cú đấm, cùng lúc tạo thành một cái hố lớn trên mặt đất, sỏi sụp xuống văng tung tóe và mặt đất biến dạng.
Người khổng lồ bằng vàng và đá khác quét qua cánh tay phải của mình, lập tức phát ra một tiếng nổ lớn, kim loại và đá va chạm với nhau, trong chốc lát, một bức tượng thần hộ pháp khác bị đánh bay ra ngoài, đập vỡ một bức tường khác trong sân, cũng không biết nó bay xa đến đâu.
Dù là Miêu Nhi, kiếm khách ở xa xa hay vị đạo nhân trung niên còn sống, tất cả vẫn chưa thôi khiếp sợ khi đối mặt với cảnh tượng này.
Lúc này đông đảo con rối người của đạo nhân trung niên mới thong dong đến muộn. Tống Du quay người liếc nhìn bọn họ - bọn họ đều là người giang hồ được trang bị trường thương và đao, không sợ chết, cho dù nhìn thấy gã khổng lồ vàng đá cũng sẽ không ngần ngại lao tới.
Tuy nhiên, thứ hắn nhìn thấy trong mắt là một xác chết được luyện chế bằng một loại bí pháp nào đó, những linh hồn bị giam cầm trong đó là những linh hồn đã bị mài mòn thậm chí tiêu diệt ý thức tự chủ của họ, họ là những con người khốn khổ và bất hạnh. Hầu hết trong số họ đã bị lừa bởi thủ đoạn của những đạo nhân này, hay như Lưu quận trưởng nói nhiều người đã đến Huyền Lôi Quan để tham quan do ngưỡng mộ danh tiếng của họ và nghỉ qua đêm, nhưng họ không ngờ rằng những đạo nhân này không phải cao nhân đắc đạo như dân chúng dân gian thường đồn đại, mà thực ra chỉ là một nhóm yêu đạo tu tà thuật.
Tà thuật mà họ tu hành tình cờ có liên quan đến bọn họ. Vì vậy, Tống Du không để tên khổng lồ vàng đá đánh chết họ mà chỉ để mặc họ chặt chém liên tục vào bắp chân của tên khổng lồ vàng đá, phát ra âm thanh leng keng leng keng rồi sau đó xua xua tay.
"Hô..."
Một cơn gió thổi qua, khiến đám quỷ sợ hãi phải khuất phục.
"Ding-ding-dang-dang..."
Chỉ thấy các loại vũ khí rơi xuống đất, rất nhiều con rối người giang hồ lập tức bất tỉnh, hoặc là nhẹ nhàng ngã xuống đất, hoặc là theo quán tính ban đầu ảnh hưởng mà ngã về phía trước, nhưng xem như tất cả đều đã được an nghỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận