Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 1015: Vừa Vặn

"Lúc trước nói muốn giúp đạo trưởng không phải là nói dối, nếu là đạo trưởng nguyện ý nói một tiếng, bọn ta liền không chút do dự, trợ giúp đạo trưởng một tay."
"Một vài vị..."
Tống Du lại không nhìn nàng, không chút vội vàng, lần lượt nhìn về phía mấy vị đại yêu ở đây, đương nhiên cũng bao gồm cả con hồ ly kia, chống trúc trượng bình tĩnh nói:
"Tại hạ rời đi một lát, lúc trở về, nếu vị nào trong số các vị đã rời đi, tại hạ liền coi như vị này chưa từng tới, đợi đến khi âm gian địa phủ xây dựng thành công, nếu mấy vị muốn mưu cầu thần chức, đến lúc đó cũng có thể thi triển bản lĩnh."
Hắn nói đến đây thì dừng lại:
"Nếu lúc tại hạ trở về, mấy vị còn ở lại nơi này, vậy thì vừa vặn, mấy vị đều là Yêu tộc truyền từ Thượng Cổ, Phục Long Quan ta cũng truyền từ Thượng Cổ, sẽ ở trên Nghiệp Sơn này phân cao thấp một lần nữa."
Nói xong hắn cũng không đợi bọn họ trả lời, xoay người đi xuống chân núi.
Đà long trên núi lạnh lùng nhìn hắn.
Đạo sĩ bình tĩnh nhìn nó.
Sao lại phải phân cao thấp nữa?
Cũng không phải Phục Long Quan đã từng đối đầu trực diện với bọn họ, đương nhiên hai bên đều có truyền thống hàng ngàn năm , từng có tranh đấu cũng là rất bình thường, mà là Phục Long Quan đại diện cho nhân đạo, bọn họ đại diện cho yêu đạo, thượng cổ là thời kì nhân đạo và yêu đạo cùng tồn tại, hôm nay thế giới ra sao, sớm đã có kết quả thắng bại.
Nếu yêu không tin vào nguy hiểm, còn muốn đấu với người.
Thì chỉ còn cách phân cao thấp lần nữa thôi.
Nhất thời trên núi trầm mặc chỉ có tiếng gió.
Đạo nhân thì đi vào quỷ thành trong núi.
Quỷ thành không khác gì lần trước hắn tới, trong thời gian ngắn nhìn không thấy có sự thay đổi quá lớn, nhiều nhất chỉ là các hồn ma trong thành sợ hãi, đã không biết bên ngoài xảy ra cái gì, trong khoảng thời gian này đến Quỷ thành cũng có sự thay đổi.
Tống Du mặt không chút thay đổi, cất bước vào bên trong thành.
Bên cạnh có âm quỷ xì xào bàn tán, trong đó cất giấu sự lo lắng.
Lại có quỷ sai áp giải quỷ hồn đi vào bên trong, quỷ sai mặt lộ vẻ không đành lòng, quỷ hồn thì hét lớn.
"Tại sao lại bắt ta? Tại sao lại bắt ta nữa? Có phải bắt nhầm rồi không? Ta đã chịu xong án phạt, trở thành linh hồn tam đẳng rồi. Thả ta ra! Thả ta ra!"
"Các ngươi giải thích vì sao mấy ngày nay luôn bắt người đi chịu hình phạt..."
"Bọn họ nói là quỷ thành có biến, không chứa nổi nhiều quỷ như vậy, nếu không sẽ bị trời đánh, tất cả rất nhiều quỷ phạm tội, đều bị kéo đi thiêu chết..."
"Sao ta nghe nói không phải như vậy..."
"Ta nghe nói có một linh hồn chỉ phạm tội nhỏ nhặt như đánh nhau hay ăn trộm cũng bị đưa đi thiêu chết?"
"Ngày nào đó sẽ đến lượt chúng ta chứ?"
Đại đa số các linh hồn, đều không phải là thánh nhân tâm địa tốt đẹp.
Nhưng không phải thánh nhân, cũng không phải tội nhân.
Hầu hết là những người bình thường ở giữa.
Về bản chất của người bình thường, thật sự không cần nhiều lời, hồi tưởng lại cuộc sống của mình một chút là tốt rồi. Nhưng bây giờ rất nhiều tội không đáng chết, đều hồn bay phách tán, thậm chí còn có lời đồn đãi, có vài quỷ chỉ phạm vào tội nhỏ cũng bị kéo đi thiêu chết, những linh hồn này mặc dù thành quỷ không lâu, nhưng cũng biết được thiên địa to lớn lại không có chỗ dung thân của mình, thần linh cao thượng ở trên nhưng cũng không thể làm chủ cho linh hồn của họ, làm sao có thể không lo lắng?
Đạo nhân vừa nghe, vừa cất bước đi tới.
Có âm sai âm binh nhìn thấy cũng không dám ngăn cản.
Cho đến khi hắn đến lò thiêu của quỷ thành.
Trong lối vào đã có thể nhìn thấy ánh lửa sáng ngời, không biết sáng hơn lần trước bao nhiêu, chỉ đứng ở lối vào, sóng nhiệt liền từng trận từng trận đập vào mặt, da và mặt như muốn bị cháy đen.
Ở lối vào có một vài tên yêu quái đứng, cả người đỏ bừng, không sợ ngọn lửa, bộ dạng cực kỳ cao lớn, mập mạp không thôi, mỗi khi có âm sai áp giải quỷ hồn tới đây, bọn chúng sẽ tiếp nhận, đưa vào trong hỏa ngục. Những quỷ hồn kia liền ở dưới tay cự thủ như quạt hương bồ của chúng giãy giụa kêu khóc, nhưng không hề có tác dụng, quỷ sai thấy thế cũng có phần không đành lòng.
Lúc này hỏa ngục đã trở thành lò luyện đan thực sự.
Quốc sư quả nhiên đa mưu, khó ai có thể sánh được.
Bên ngoài hồ ly tấn công, khí thế hung hăng, bên trong lửa cháy hừng hực không dứt.
Tống Du cất bước đi vào trong.
Mấy con yêu quái kia thấy thế, nhất thời sửng sốt, dường như ngoại từ bọn chúng, chưa từng có người hoặc quỷ dám chủ động đi vào bên trong hỏa ngục.
Đợi đến khi chúng kịp phản ứng, đạo nhân đã đi qua bên cạnh chúng, đi vào trong thông đạo.
Mấy con yêu quái mở tròn hai mắt, muốn đuổi theo, nhưng chỉ bước ra vài bước, liền mất đi ý thức, nhao nhao ngã sấp xuống đất, tạo ra tiếng động vang vọng.
Bọn âm sai nhìn thấy, cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận