Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 711: Đi Dạo Giải Sầu

"Tuy nhiên bây giờ nghe ra Thiên Lôi đã chú ý tới nơi này, vậy chuyện này không tới lượt tại hạ quản nữa. Chỉ là dù sao ta cũng đã đi tới tận đây, nên thuận tiện đi vào mở mang thêm kiến thức."
"Điều này..."
"Đám quỷ lại đưa mắt nhìn nhau."
Tống Du hỏi bọn chúng.
"Các vị có muốn tiếp tục lên phía trước đi dạo giải sầu không?"
"Thành Viễn An nằm ngay phía trước, với bản lĩnh của chúng ta chắc chắn sẽ không thể ngăn cản được tiên sinh. Thành Viễn An đã không có cửa thành từ lâu, vào ban ngày có thể đi vào thành từ bất cứ nơi nào, tuy nhiên vào buổi tối có thể sẽ dọa tới người phàm. Thực tế không gì có thể ngăn cản được tiên sinh."
Con quỷ kia mở miệng nói.
"Nếu như tiên sinh chỉ muốn vào trong đi dạo, vậy để chúng ta dẫn đường cho tiên sinh là được."
"Như vậy có tiện không?"
"Tiên sinh là thần tiên, dẫn đường cho tiên sinh chính là vinh hạnh của chúng ta, có gì mà không tiện?"
"Vậy ta không để cho các vị thất vọng nữa."
"Mời!"
Con quỷ kia nói thì thì đưa tay ra làm tư thế mời, sau đó đi lên phía trước dẫn đường.
Tống Du không khỏi nhìn bọn chúng thêm mấy lần. ...
Mèo Tam Hoa vui vẻ bước từng bước nhỏ, nó đi một mình ở phía trước, lúc đi lúc dừng lại.
Lúc dừng lại, nó quay đầu nhìn ra phía sau một lát.
Đạo sĩ hỏi những con quỷ bên cạnh.
"Không biết hiện tại ở trong thành có bao nhiêu con quỷ?"
"Bẩm tiên sinh, có hơn 1200 con."
"Nhiều như vậy à..."
"Năm ngoái còn có nhiều hơn vậy."
"Quả thật thần kỳ."
"Không biết... Không biết thần kỳ ở điểm nào?"
"Tất cả đều là quân đội đóng giữ thành Viễn An trước đây ư?"
"Tin tức mà tiên sinh nghe được có chỗ không đúng."
Con quỷ mặc áo giáp nói.
"Hơn 10 năm trước, người Tái Bắc đi xuống phía Nam, bọn chúng quả thực đã đánh hạ thành Viễn An này. Bọn chúng không chỉ tàn sát tất cả tướng sĩ ở trong thành, thậm chí rất nhiều tướng sĩ còn bị bọn chúng tra tấn tới chết. Trong tình trạng oán khí ngập trời, quả thật có không ít người trong số 3000 quân lính đóng giữ ở trong thành biến thành âm hồn ác quỷ, không chịu tan đi. Hiện tại, phần lớn số quỷ trong hơn 1200 con quỷ sống ở trong thành không phải là quỷ do 3000 quân lính trấn giữ nơi này lúc trước biến thành. Trong số những binh lính trấn giữ thành Viễn An trước kia, chỉ có 20,30 người biến thành quỷ."
"Ồ?"
"Giống như chúng ta vậy."
Con quỷ mặc áo giáp quay đầu lại nhìn những con quỷ bên cạnh mình một cái.
"Mười mấy năm trước, chúng ta đã tử trận trên chiến trường biên giới phương Bắc sau đó biến thành quỷ, chúng ta phải đi vài chuyến mới tới được nơi này."
"Thì ra là vậy."
Như vậy cũng tương đối hợp lý.
Trước kia, hắn vốn cho rằng tất cả quỷ ở bên trong Quy Thành đều do binh lính trấn giữ Quy Thành chết đi rồi hoá thành, thế nhưng sự thật khiến cho hắn phải giật mình. Cho dù là bây giờ, trong số mấy ngàn binh lính trấn giữ, chưa chắc đã có được mấy trăm người có thể biến thành quỷ, chưa nói tới mười mấy năm trước.
Tống Du lại nhìn con quỷ nọ thêm vài lần, sau đó hắn tiếp tục tò mò hỏi.
"Nếu vậy, tại sao các vị lại ở nơi này?"
"Điều này quả thật là bất đắc dĩ."
"Sau khi chết đi không biết đi nơi nào."
"Nghe nói ở đây có một toà thành tên là Quy Thành, sau khi người Tái Bắc giết sạch người trong thành, tòa thành này đã biến thành tòa thành quỷ, triều đình cũng không tiếp tục phái người mới tới đây nữa. Chúng ta cảm thấy dù sao cũng đã tìm được một nơi an thân, liền tập hợp tới đây."
"Nghe nói gần hai năm này, có đạo sĩ, hòa thượng và quỷ sai từ phía Nam tới đang tìm kiếm những binh sĩ sau khi chết đi biến thành quỷ như chúng ta ở khắp nơi, có con quỷ bị bọn họ bọn hắn bắt đi, không biết để làm gì. Nghe nói hậu quả của những con quỷ bị bắt đi không được tốt lắm, chúng ta không muốn đi nên đành phải ở lại nơi này. Dù sao nơi này cũng có rất nhiều quỷ, đám người kia cũng sẽ không dám tới đây."
"Không biết những con quỷ kia đã được mang đi đâu..."
"Nghe nói ở phía Nam có xây quỷ thành, âm phủ? Không biết điều này là thật hay giả?"
Bầy quỷ dường như đã nhận ra Tống Du không hề có ác ý với bọn chúng, hơn nữa, bọn chúng cũng cảm thấy một thần tiên ở cấp bậc này cũng không cần thiết phải giả vờ giả vịt để lừa gạt bọn chúng, lập tức hỏi sao đáp vậy.
Tống Du cũng gật đầu, ra hiệu đã hiểu.
Thực ra, phần lớn qủy hồn đều có suy nghĩ gần giống với con người, nhưng bọn chúng lại cô đơn hơn nhiều so với con người, cô đơn đã lâu, bọn chúng sẽ trở nên nhát gan, còn có thể xảy ra thay đổi. Nếu như có thể tụ tập lại sưởi ấm lẫn nhau, không con quỷ nào có thể từ chối cả.
"Tại hạ cũng nghe nói, quốc sư đã xây dựng một quỷ thành âm gian ở Phong Châu. Chỉ là mặc dù tại hạ đi du lịch khắp thiên hạ, nhưng vẫn chưa đi tới Phong Châu để xem xét tận mắt, nên không dám nói với các vị."
Tống Du ngừng lại một lát.
"Mặc dù việc âm quỷ tụ tập ở dương gian quả thực không phải là một chuyện tốt. Nếu các vị chỉ đơn giản là tụ tập ở nơi này thì không sao, thế nhưng các vị lại gây ra những chuyện khác. Nghe vị lúc nãy nói, mấy ngày trước đã có Thiên Lôi tới đây để giáng sấm sét. Chỉ sợ sau này, các vị quả thực khó mà tiếp tục ở lại nương nhờ Quy Thành này nữa."
Đám quỷ nghe vậy đều vô cùng ngạc nhiên.
Bọn chúng đều không phải là những con quỷ mới chỉ mới tụ tập ở nơi đây vài chục năm, bọn chúng cũng khác với những con quỷ ở phương Nam đơn độc thành quỷ không có đồng bọn. Nơi này thường xuyên có yêu quỷ làm loạn, cũng thường có thần tiên tới trừ yêu. Bọn chúng chẳng qua cũng chỉ là nhìn thấy nhiều, nên biết nhiều hơn đôi chút mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận