Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 709: Cơ Thể Của Đạo Sĩ

Nhìn vào, nơi này ít nhất có thể có mấy ngàn người sinh sống.
Ngoài ra Quy Thành còn liên kết với Trường Thành.
Một đầu của nó là hướng đi Ngôn Châu, một đầu khác đi sang hướng Bắc, vì thế nơi này chính là biên giới tiếp giáp.
Tuy nhiên cho dù là Quy Thành hay Trường Thành cũng đều được xây dựng từ thời tiền triều, không biết do nó không phù hợp chiến lược của tình hình Đại Yến hiện tại, hay là do cách sắp xếp ban đầu có chỗ không hợp lý, hiện tại nơi này đã bị bỏ hoang, cũng không có người tới tu sửa những nơi tổn hại ở Trường Thành.
Sắc trời dần dần tối xuống.
Chim én bay thấp xuống, dường như bay lướt qua phía trên Quy Thành, thấp thoáng có thể nhìn thấy những bóng quỷ xuất hiện ở bên dưới, không đợi bóng quỷ phát hiện ra, chim én đã nhẹ nhàng lướt nhanh qua, bay ra bên ngoài thành, dường như muốn bay trở về tổ.
"..."
Chim én bay về, chạm vào cơ thể của đạo sĩ.
Đạo sĩ mở to mắt ra.
Tam Hoa nương nương ngoan ngoãn ngồi bên cạnh hắn, nó lại lấy tiền ra đếm một lượt, lúc này mới lưu luyến không rời bỏ tiền lại vào bên trong túi ống, sau đó lập tức biến về lại hình dạng con mèo.
"Đi thôi."
Đạo sĩ đứng lên đi về phía xa xa.
Con mèo và con ngựa cũng theo sát bên cạnh hắn.
Phía trên mặt đất mênh mông, Trường Thành được xây từ đất vàng hướng thẳng về Quy Thành ở đằng trước, đạo sĩ đi thẳng tới bên dưới Trường Thành, sau đó đi men theo Trường Thành. Hắn nhìn về xa xa, rồi lại nhìn sang Trường Thành, thỉnh thoảng lại cúi đầu xuống, có thể nhìn thấy vết tích của xương trắng, vải vóc và mũi tên không biết từ năm nhiêu năm trước vẫn chưa được dọn sạch.
Có lẽ rất nhiều năm sau chúng sẽ lại bị người ta đào ra.
Hắn chưa đi được bao xa thì trời đã tối, mặc dù ánh trăng đêm nay sáng hơn tối qua đôi chút, nhưng vẫn nhìn không rõ như trước.
Đạo sĩ dò dẫm trong bóng tối đi lên phía trước.
"Có người đi tới..."
"Ồ! Là quỷ!"
Con mèo duỗi dài cổ nhìn lên phía trước, nói với đạo sĩ.
"Có nhiều người không?"
"Một, hai, ... mười người."
Mèo Tam Hoa đếm xong, nói tiếp.
"Bọn chúng đang đi xuống phía chúng ta, chúng đi tới chỗ này."
"Phát hiện ra chúng ta rồi à?"
"Hình như vẫn chưa."
"Như vậy à..."
"Chúng ta nên làm gì?"
"Tam Hoa nương nương nói xem nên làm gì?"
"Hình như bọn hắn vừa đi vừa nói chuyện."
Con mèo duỗi dài cổ ra, thiếu chút nữa thì đứng lên, tầm mắt của nó không chỉ nhìn thấu màn đêm, mà còn nhìn được rất xa, trong ánh mắt nó lóe lên sự tò mò nồng đậm.
"Chúng ta có thể lặng lẽ nấp để nghe xem bọn hắn nói gì, như vậy chắc chắn sẽ chơi rất vui."
"Vậy tiếp theo chúng ta sẽ làm theo lời của Tam Hoa nương nương."
Tống Du khẽ mỉm cười, tiếp tục cất bước đi lên phía trước.
Con mèo dường như có một chấp niệm đặc biệt với việc nghe lén, nhìn lén và che giấu tung tích. Sau đó, càng đi tới gần đám quỷ, nó không chỉ bước đi thật nhẹ, còn quay đầu lại dặn dò đạo sĩ cẩn thận chút, men theo Trường Thành đi lên phía trước.
Tống Du chỉ đành làm theo lời của nó.
Hai bên ngày càng tới gần nhau.
Một bên đi lên Trường Thành, một bên đi xuống Trường Thành.
Đạo sĩ đã dừng bước chân lại.
Gió đêm thổi tới nơi này, hắn quả thực đã nghe thấy giọng nói từ phía trên truyền tới.
Người bọn chúng đã thảo luận hình như chính là hắn.
"Yêu ma ở Hòa Nguyên mạnh như vậy, là thần linh được trời đất sinh ra và nuôi dưỡng, vậy mà cũng có thể bị tiêu diệt!"
"Yêu ma có mạnh tới mức nào đi nữa thì sao có thể sánh được với thần tiên?"
"Vậy cũng chưa chắc, người trên mặt đất không phải cũng có thể tạo phản thành công à? Nói không chừng Thiên Cung cũng có thể thay đổi triều đại!"
"Điều này mà ngươi cũng dám nói ư?"
"Lúc còn sống không dám nói, chẳng lẽ chết rồi vẫn không dám nói? Huống chi nghe nói yêu ma ở Hòa Châu hoàn toàn không phải bị thần tiên trên Thiên Cung tiêu diệt, mà là bị một đạo sĩ ở dưới đất tiêu diệt."
"Đạo sĩ ở dưới đất? Có khi hắn chính là thần tiên hạ phàm!"
"Nghe nói hắn có mang theo một còn ngựa Tảo Hồng và một con mèo Tam Hoa, đạo sĩ nọ thần thông quảng đại, bản lĩnh ngập trời, quả thật là đã ở Hòa Nguyên... Các ngươi có biết Hòa Nguyên của trước kia không? Một khu vực bằng phẳng, đạo sĩ đó quả thực đã chuyển một ngọn núi lớn từ nơi khác tới Hòa Nguyên, trấn áp yêu vương kia lại."
Con quỷ đi ở đầu tiên nói, lại có hơi lo lắng.
"Có lúc, ta cũng suy nghĩ, yêu vương ở Hòa Nguyên mạnh mẽ như vậy, cho dù không phải là yêu vương đánh đấm giỏi nhất trong số các yêu vương ở phương Bắc, nhưng cũng là yêu vương khó bị tiêu diệt nhất? Nó đã bị trấn áp lại, đám quỷ chúng ta ở nơi này, haizz, cũng không biết có thể tiêu dao được bao lâu."
Đạo sĩ đứng im không nhúc nhích, con mèo và con ngựa cũng đứng im không nhúc nhích.
Đám quỷ kia đi tới từ phía trên đầu của bọn hắn, chúng càng đi càng tới gần, lúc đi lúc dừng lại, chúng đi rất chậm, dường như không hề phát hiện ra ở phía dưới có một nhóm người đang đứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận