Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 216: Nhìn Trước Nhìn Sau

Có nhà nào mà buổi tối lại không có chuột chứ?
Chuột xám lớn nhanh chóng leo lên lầu hai, men theo bệ cửa sổ mà đi, tình cờ cửa sổ không đóng, nó nhìn xung quanh một lượt rồi nhảy vào trong gian phòng.
Tên đạo sĩ kia đã ngủ say.
"Ah..."
Chuột xám lớn tiến lên phía trước được hai bước đột nhiên dừng lại, phát hiện ra có điều gì đó không đúng.
Không ổn! Có sợ lông mèo!
Linh Mẫn Đại Tiên vô ý thức run lên hai lần.
Đây chẳng qua chỉ là phản ứng theo bản năng, thật ra nó bây giờ tu vi cũng tính là có chút thành tựu, lại ăn không ít hương hỏa ở nhân gian, những con mèo bình thường vốn không thể làm gì nó. Bình thường gặp được mèo cũng chỉ đi qua nhưng đêm nay lại là kẻ trộm, bất thình lình thấy lông mèo như vậy liền không tránh khỏi giật mình.
Nhìn trái, nhìn phải.
May thay, hình như con mèo không có trong phòng.
Khả năng là đang ở bên ngoài.
Cũng có khả năng là đang đi bắt những con chuột khác.
Làm chuột thật là đáng thương...
Chuột xám lớn âm thầm lắc đầu tỏ vẻ đáng tiếc, thu lại mùi chuột của bản thân, cũng thận trọng hơn chút. Bằng không loài mèo vừa cảnh giác lại vừa hay tò mò, nếu nó nghe thấy bất kỳ tiếng động nào vào ban đêm, chắc chắn sẽ chạy đi xem, đến lúc đó dù không làm gì cũng có thể sẽ đánh thức đạo sĩ kia.
Nhìn trước, nhìn sau.
"!!"
Cách sau lưng chưa đầy nửa thước, bỗng đâu có một cái đầu mèo!
Chuột xám lớn toàn thân run rẩy, thiếu chút nữa là nhảy dựng lên.
Trong bóng tối, nó thấy một con mèo Tam Hoa, thân hình to lớn, đôi mắt sáng ngời giống như hai chiếc lục lạc, tỏa ra một thứ ánh sáng lạnh lẽo, trong ánh mắt của chuột, thứ trước mắt thật đáng sợ.
"Phù..."
Chuột xám lớn hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại, chuẩn bị thổi một làn khói vàng, để khiến con mèo này rời đi.
"Ngươi là ai?"
Một giọng nói nhẹ nhàng, nhỏ nhẹ hết mức có thể.
Giống như là sợ đánh thức ai đó.
"!!"
Không xong rồi! Đây là mèo yêu!
Chỉ cần thấy mèo cũng đủ dọa chuột sợ một phen, bản thân nó phải dựa vào tu vi của mình mới có thể miễn cưỡng trấn tĩnh được, bây giờ lại nghe thấy con mèo này nói chuyện, hóa ra đó là mèo yêu, chuột xám lớn làm sao còn có thể kiềm chế bản thân được nữa? Lúc này trong lòng hoàn toàn không kịp suy nghĩ điều gì, cũng không biết trí tuệ của bản thân bị ném đi đâu rồi, chỉ biết quay người bỏ chạy.
Bốn cái móng vuốt trượt dài trên mặt đất.
Một cái móng vuốt đã đè xuống đuôi nó.
Nỗ lực trốn thoát!
Một móng vuốt nữa tóm lấy eo.
Nỗ lực trốn thoát!
Vừa mới chạy được hai bước, lại bị một cái đẩy mạnh giáng xuống, lúc này cảm giác như đang bay, lộn nhào vài vòng giữa không trung.
"!"
Cuối cùng chuột xám lớn cũng dừng lại, quay đầu nhìn mèo Tam Hoa rồi từ từ lui lại vào góc tường, khát vọng sống sót không chỉ khiến nó điềm đạm hơn mà còn giúp nó trở nên hung hãn hơn.
"Phụt!"
Há miệng, phun ra một ngụm nước đen.
Mục tiêu chính là đầu của con mèo.
Tuy nhiên, con mèo vẫn đứng bất động, chỉ nghiêng đầu tránh nhẹ, vậy mà lại thành công tránh khỏi thứ nước màu đen đó.
"Phụt!"
"Phụt!"
"Phụt!"
Ba lần liên tiếp nhưng tuyệt nhiên không lần nào trúng.
Con mèo đó không nói không rằng, dường như chẳng tốn tí sức lực nào để tránh, thậm chí còn có thể nhàn nhã nhìn xem dòng nước đen đã rơi xuống đâu.
Cơ hội đến.
"Phù..."
Một làn khói xám xuất hiện.
Thấy khói xám nhanh chóng lan về phía trước, dường như muốn chạm vào đầu Tam Hoa mèo, nhưng nếu như khói xám tiến về phía trước một bước thì Tam Hoa mèo sẽ rụt đầu lại một chút, không hơn không kém. Đến khi đầu đã thu lại hết mức có thể và cơ thể không thể nghiêng về phía sau được nữa, nó mới thong dong điềm tĩnh nhảy sang một bên.
Dễ dàng thoát khỏi làn khói xám.
Và tất cả những chuyện này chỉ diễn ra trong giây lát.
"Cái này..."
Thật sự cũng nằm trong dự đoán từ trước.
Chuột xám lớn vẫn còn có những kỹ năng khác, nếu như gặp người khác, nó chỉ cần nhìn chằm chằm vào người đó, người đó ngay lập tức sẽ không thể cử động được, nhưng nó đã nhìn mèo Tam Hoa mấy lần mà chẳng có tác dụng gì.
Chuột xám lớn vô cùng đau lòng, chỉ muốn than rằng ông trời sao lại bất công đến vậy.
Chuột làm sao mà đấu lại được với mèo chứ!
Mà con mèo này vẫn ung dung như cũ, thản nhiên ngồi xuống, nhìn chằm chằm chuột xám với một ánh mắt hiếu kỳ, thậm chí còn cố tình quay sang chỗ khác, cúi đầu liếm chân hoặc vừa liếm vừa lén nhìn.
Ức hiếp chuột quá đáng!
Chuột xám lớn hít một hơi thật sâu, bụng cũng phồng to lên, rồi đột nhiên phun ra một làn khói xám vô cùng lớn.
Khói xám nhiều đến mức muốn tránh cũng khó tránh nổi.
"Phù..."
Một ngọn lửa bùng cháy, chiếu sáng cả căn phòng.
"Cơ hội tốt!"
Chuột xám lớn quay đầu chạy không chút do dự, trèo lên bệ cửa sổ, nhảy xuống.
Không biêt từ lúc nào, đạo sĩ đã tỉnh.
Tam Hoa mèo quay đầu liếc nhìn hắn một cái, ngay sau đó tiến về trước mấy bước, nhảy lên bệ của sổ rồi nhảy xuống, động tác vô cùng uyển chuyển.
Chỉ một lát sau, Tam Hoa mèo đã quay lại với một con chuột xám lớn trong miệng, con chuột đó vẫn luôn vùng vẫy và phát ra những tiếng kêu chít chít chói tai.
Ngọn đèn dầu trong phòng được thắp sáng, ánh lửa soi bóng lên tường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận