Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 364: Có Ai Ở Nhà Không?

"Ta vẫn không hiểu."
"Nghĩa là..."
Thanh âm của đạo nhân chậm rãi vang lên.
Lần này hắn cố ý nói rất đơn giản.
Cũng may nơi này là Trường Kinh, động vật bình thường nghe không hiểu tiếng người, bách tính bình thường lại không hiểu tu hành, nếu là ở Vân Đỉnh Sơn năm đó, hoặc là trong thâm sơn linh vận phong phú, linh khí sung túc khác, lại không biết sẽ có bao nhiêu sơn tinh dã quái bởi vậy đắc đạo. ...
Chạng vạng tối.
Vị đạo sĩ vẫn ngồi đối diện với nữ đồng trên lầu hai. , Cô gái đang nhắm mắt tu hành, đạo nhân ở bên cạnh nhìn cô trìu mến. Dưới lầu có tiếng gõ cửa vang lên.
Cô gái mở mắt, giọng nói rõ ràng:
"Là người đó!"
"Ta nghe ra rồi."
"..."
Tiểu nữ đồng nghiêng đầu suy tư một chút, lại nhìn chằm chằm đạo nhân,
"Cô ấy còn mang theo thịt dê nấu chín nữa."
"Vẫn không thể sánh bằng Tam Hoa nương nương được."
"Chúng ta tiếp tục chứ?"
"Người kia đang gõ cửa."
"Ngươi phải đi mở cửa."
"Đúng vậy."
Vị đạo nhân đã đứng lên.
"Vậy còn ta?"
"Cũng đi theo luôn vậy."
"Ồ!"
Lúc này cô bé mới đứng lên theo.
Hai người đi xuống dưới lầu, đi qua cái thang gỗ cũ kỹ, mỗi bước đi đều vang vọng âm thanh.
Tiếng gõ cửa vẫn còn vang lên, càng lúc càng dồn dập.
"Có ai ở nhà không?"
"Đến đây..."
Đạo nhân không vội không vội mở cửa.
Người đứng bên ngoài chắc chắn là nữ hiệp ở nhà bên cạnh. Trên tay nàng lúc này còn mang theo một bọc lá sen được bọc ba lớp trong ngoài, hình như nàng có chút vội vã.
"Nhanh lên, nhanh lên. Ta có mua thịt dê, thượng hạng Tây Bắc, không có chút mùi hôi nào đau, béo mà không ngấy, là loại thịt dê thượng hạn đấy."
"Không vội..."
Tống Du đưa nàng vào nhà.
Nữ hiệp bước hai ba bước đi tới, nàng đặt túi lên trên bàn. Mở lá sen bọc bên ngoài ra, bên ngoài là lá sen tươi, bên trong là lá sen chín, mở ra một tầng lại một tầng, thịt dê bên trong dần dần lộ ra.
Mùi thơm của thịt tỏa ra theo hơi nóng.
Phần ăn này xem ra không hề ít chút nào.
Vị nữ hiệp này cũng không phải là người keo kiệt, nhưng bình thường cũng không đến mức tiêu tiền như nước, nàng hẳn là kiếm được không ít tiền, cũng có việc cần đến tiền, cuộc sống bình thường sống rất tiết kiệm. Tuy rằng trời sinh thích ăn uống, nhưng thời điểm sống một mình thì nàng ăn rất đơn giản, có chút tùy tiện, nàng cũng không để ý lắm. Chỉ tới khi mời Tống Du về nhà ăn cơm, có lý do là có bạn đến chơi, nàng mới sửa soạn thêm chút đồ ăn,
Món thịt đắt nhất ở Trường Kinh chính là thịt dê.
Dê Tây Bắc thượng hạng lại càng khó mua.
Lý do của bữa thịt dê hôm nay chủ yếu là vì mấy ngày hôm trước nàng đều ở chỗ Tống Du ăn cơm, nghĩ đến công sức Tống Du nấu ăn vất vả, nàng cảm thấy có phần ngượng ngùng, cố ý mua bữa thịt ngon để bù đắp lại
Điều thú vị chính là, nàng cảm giác bản thân hái được trái du ở trên cây thôi mà Tống Du lại ra sức chế biến, hắn dùng bột mì cùng các gia vị khác, bởi vậy nàng cảm giác mình đang làm phiền hắn. Mà liên tục mấy ngày nay Tống Du đều ăn trái du nàng hái được từ bên ngoài. Kiểu cảm giác này cũng rất tốt, ngồi ở nhà vừa không cần hao tốn tâm sức vẫn có thể ăn được đặc sản tân xuân.
Nhưng Tống Du cũng không khách khí với nàng.
Hắn ngồi xuống nếm thử, thịt dê Tây Bắc này quả nhiên không tầm thường, thoạt nhìn chỉ là nấu không, nhiều nhất bỏ thêm hành muối, lại một chút mùi hôi không có, tràn đầy đều là mùi thịt.
Cổ dê non ra nước, càng là cực phẩm.
Mấy cân thịt dê này sợ đến mấy trăm đồng rồi.
"Gần đây ngươi còn thiếu tiền không?"
Ngô nữ hiệp vừa cầm lấy thịt dê ăn, vừa gặng hỏi.
"Thiếu chứ."
"Thiếu bao nhiêu?"
"Rất nhiều."
"Số tiền trước kia của ngươi đã dùng hết rồi sao?"
"Đúng vậy."
Tống Du vừa ăn vừa đáp,
"Hôm nay ban ngày bọn ta có ra ngoài đi dạo Tây Thị, có mua một cái gương, một cái chén nhỏ Linh Lung Thanh Hoa, vẫn là dùng tiền Tam Hoa nương nương kiếm được nhờ bắt chuột."
Ngô nữ hiệp nghe vậy liếc mắt nhìn tiểu nữ đồng bên cạnh.
Cô gái hai tay cầm lấy thịt, không để ý câu chuyện bên ngoài.
"Vậy thì vừa đúng lúc, ta lại có chuyện đây."
Ngô nữ hiệp nhếch miệng cười,
" Bên bờ sông Ngọc Đới bờ sông thủy quái đang làm loạn ở đó, lúc chiều ta quay lại, vừa lúc nhìn thấy có người đang dán, ngay lập tức ta đến bóc đi luôn."
"Không biết thủy quái kia có gì đặc biệt?"
"Không có gì đặc biệt, chính là bộ đầu huyện nha mang theo quan sai đi bắt vài lần cũng không bắt được, quan binh địa phương cũng dùng cả bẫy hay tên bắn nhưng không có tác dụng. Thế giới dưới nước dù sao cũng là địa bàn của nó. Trên đường trở về, ta tiện tay bóc đi, hai mươi lượng bạc, nghĩ đến các cao nhân ở Thiên Hải Tự cũng xem thường, ngươi theo ta đi một chuyến là được."
"Nếu không có gì đặc biệt, nữ hiệp một mình có thể diệt trừ nó, cần gì tới tìm ta?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận