Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 790: Thật Lợi Hại

Cũng giống như nghe thấy tiếng hát cao vút, rõ ràng, phóng khoáng, không bị trói buộc của buổi sáng ngày hôm đó, người ở trong quân, ca hát đều giống như gào thét khản họng, giống như một hương vị rất truyền thống từ xa xưa.
Khoảnh khắc này, sự cô đơn vô cùng quan trọng.
Thời bình khó mà có được khoảnh khắc như vậy.
Một lúc lâu sau, đạo sĩ mới quay đầu lại nhìn con mèo và con ngựa, hắn lại ngẩng đầu lên nhìn chim én bay lượn lung tung trên bầu trời như không thể dừng lại được, cũng cất bước rời đi.
Đi về một hướng khác với người giang hồ họ Phùng kia. ...
Mười ngày sau, dường như đã tới mùa đông.
Một hàng người cũng đã tới Việt Châu từ sớm.
Đạo sĩ chống gậy đi một mình ở phía trước, ngựa Tảo Hồng vẫn im lặng đi theo sau, chỉ là là mèo Tam Hoa lại không chạy nhảy, nghe ngóng, nhìn ngó khắp nơi giống như trước đây, ngược lại, tiếng nói chuyện không ngừng truyền tới từ phía sau.
"Tại sao lão Yến Tiên lại biến thành Yến Tử thần?"
"Triều đình sắc phong, công đức thành thần?"
"Là làm thế nào để biến thành thần tiên?"
"Lão tổ tông vốn đã là thần linh, quanh người có hương hoả, chỉ là bị hạn chế ở mỗi khu vực An Thanh, không được triều đình sắc phong, thiên cung cũng không chấp nhận. Hai năm gần đây, toàn bộ Hủ Châu đều tin theo người, thêm vào đó có triều đình sắc phong, đương nhiên chỉ cần vứt bỏ cơ thể xác thịt liền có được pháp thân, trở thành thần linh, bay lên trên trời, được xếp vào hàng ngũ chúng tiên."
"Vứt bỏ cơ thể xác thịt!"
"Sao thế?"
"Vứt bỏ cơ thể xác thịt là gì?"
"Chính là chết đi."
Chim én giải thích.
"Lão tổ tông vốn chỉ thiếu chút nữa là có thể thọ hết chết già, lúc đó, ta canh giữ ngoài cửa, một tiếng gà gáy không biết truyền tới từ nơi nào, lão tô tông cứ như thế mà thăng thiên."
"Như vậy à..."
Mèo Tam Hoa học theo giọng điệu của đạo sĩ.
Tựa như giảm bớt rất nhiều nhiệt tình.
"Mọi chuyện chính là như vậy, rất nhiều thần tiên cũng là như vậy, chẳng qua người đời sau truyền tới truyền lui, mọi chuyện trở nên biến dạng, nghe qua cảm thấy rất không tầm thường."
Chim én nhỏ giọng nói.
"Nhưng thực ra khi mới bắt đầu, rất nhiều thần thoại, truyền thuyết, chuyện xưa cũng đều rất bình thường."
"Nghe không hiểu."
"Nói tóm lại chính là như vậy."
Chim én cũng không muốn con mèo coi nhẹ lão tổ tông lợi hại nhất của nhà mình, thế là nó nói tiếp.
"Thế nhưng lão tổ tông rất lợi hại, cũng nhờ phúc của tiên sinh, người còn chưa thăng thiên trở thành thần mà đã có rất nhiều người dân thành tâm thờ phụng, hương hoả và hứa nguyện cũng hơn trước rất nhiều. Hơn nữa, trước khi lão tổ tông trở thành thần đã có 1000 năm đạo hạnh, sau này chắc chắn sẽ là đại thần một cõi."
Nghe vậy, mèo Tam Hoa liền sững sờ.
Nó vừa nhấc từng bước nhỏ đi lên phía trước, vừa ngoảnh đầu nhìn sang bên cạnh, nhìn chim én đang bay thấp cách nó và ngựa Tảo Hồng một khoảng.
Thấy vậy, chim én tiếp tục nói với nó.
"Ngươi có biết sau khi trở thành chính thần thiên cung, lần đầu tiên phi thăng lên thiên cung phải đi từ nơi nào lên không?"
"Không biết-"
"Nam Bắc Đông Tây, mỗi nơi đều có một ngọn núi gần với bầu trời nhất. Nơi tận cùng phía Bắc chính là núi Thiên Trụ chúng ta sắp đi sau này, ngoài ra còn có núi Tôn Giả ở phía nam, núi Thiên Tẫn ở phía Tây, núi Vô Biên ở phía Đông và Đỉnh Sơn ở trung tâm mà rất nhiều hoàng đế thường hay tới đó. Đó đều là những ngọn núi cao nhất, nếu thần linh muốn lên trời làm thần, điều đầu tiên chính là phải đi lên đó, tuy nhiên sau khi lên đó sẽ có thể tuỳ ý hơn, có thể bay đi ngay lập tức."
"Thật lợi hại..."
Điều này quả thực đã chạm vào lỗ hổng kiến thức của mèo Tam Hoa.
Thử hỏi một Dã Thần Miêu tín đồ chỉ có vài thôn, lại không được triều đình sắc phong, còn không phải là Thổ Địa như nó, sao có thể biết được chuyện như vậy?
Vậy mà nó rất thích nghe, cực kỳ thích nghe.
Nghe vào cảm thấy vô cùng thần kỳ.
Đạo sĩ đã quen với cuộc trò chuyện như vậy.
Từ sau khi chim én trở về, suốt cả chặng đường, hễ có thời gian, hai yêu quái đều sẽ trò chuyện.
Phần lớn thời gian đều là Tam Hoa nương nương quấn lấy chim én trò chuyện, hỏi đông hỏi tây, lúc ban đầu, chim én còn e dè, không muốn nói nhiều, sau này thích thú hơn, nó mới nói chuyện bình thường.
Lúc mới bắt đầu, chim én kể lại những điều nó nghe thấy, nhìn thấy ở ngoài biển, từ việc gặp phải gặp yêu ma đáng sợ ăn thịt người, đến con rùa lớn hơn cả một căn nhà, có thể nâng cả hòn đảo lên. Mèo Tam Hoa thì kể lại chuyện ban đầu sau chia tay ờ Tường Nhạc, nó và đạo sĩ đã gặp gỡ Sơn Thần ở trên đường, cũng đã gặp Hoàng Đế và Xà Tiên, còn cả những yêu quái mà nó và Tống Du đã tiêu diệt từ khi tới phương Bắc tới giờ, kể về ngọn núi lớn đã mượn từ Bình Châu tới. Tống Du còn cho rằng nó đã không còn nhớ rất nhiều chi tiết nhỏ nữa, kết quả không ngờ rằng chỉ là thường ngày nó không nhắc tới, thực tế trong lòng vẫn không hề quên chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận