Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 1047: Thần Linh Tọa Trấn

Còn về việc nhân tuyển cho vị trí Điện Quân, chỉ e ban đầu quốc sư đã có kế hoạch, chỉ là không biết hắn chọn ra người nào, cũng không biết hắn tự mình đưa ra quyết định, hay quyết tâm giao chuyện này cho sinh linh hai giới quyết định, hay hắn đã thương lượng với thiên cung, thậm chí có liên quan tới vấn đề lợi ích.
Còn có vị Đế Quân do thiên cung phái tới tọa trấn, chủ nhân của địa phủ âm gian, thậm chí thần linh của Phật môn...
Địa phủ nên có thần linh tọa trấn.
Thiên cung có tội, thần linh lại không nhìn thấy.
Đương nhiên Tống Du sẽ không lựa chọn người mà quốc sư đã lựa chọn ban đầu, hắn cũng không biết người quốc sư chọn là ai, càng không biết được liệu quốc sư có mặc kệ thiên cung và Phật môn quyết định phái vị thần linh nào xuống đảm nhiệm vị trí đó hay không, tuy nhiên hắn vẫn định dựa theo chế độ mà quốc sư đã định ra từ trước, ban thân hắn cũng không thể ở lại đây mãi không đi, chế độ của quốc sư quả thật rất không tệ, quy định trên đủ phương diện, phân chia quyền lực ra.
May mà lúc trước lúc hắn tá túc ở Thanh Tiêu Quan, đã đọc hết danh sách của các thần linh, nên đã tương đối quen thuộc.
Tống Du quyết định sẽ từ từ suy nghĩ.
Hắn tiện tay ấn pháp quyết, dùng pháp thuật tạo ra một giấc mộng bình yên, không cho những thần linh kia cơ hội tới quấy nhiễu.
"..."
Lúc hắn tỉnh táo lại, 3 vị âm quan đã rời khỏi chỗ này.
Chim én vẫn đang chờ ở bên cạnh.
Tống Du bèn mỉm cười vẫy tay với nó, nó liền nhảy tới chỗ hắn.
"Ngươi hãy nghe đây..."
Tống Du vẫn ngồi yên tại chỗ, từ từ truyền thụ pháp thuật Mộc Linh cho hắn.
Chim én cũng thông minh, nó học được rất nhanh.
Sau khi nó học xong, 2 con yêu quái thường xuyên mang theo ngựa Tảo Hồng đi sớm về trễ, mỗi ngày, Tam Hoa nương nương đều mang đồ về cho Tống Du.
Nếu không phải 1 con cá chạch thì chính là con thỏ không biết nó bắt được từ đâu, thỉnh thoảng nó còn bắt 1 con côn trùng cho hắn xem, phần lớn là chuồn chuồn, bươm bướm. Nó nói rằng sẽ để chúng lại đây, lúc nào hắn cảm thấy nhàm chán, chúng sẽ thay Tam Hoa nương nương chơi với hắn.
Đạo sĩ liền tiếp tục cấu tạo trời đất.
Tiểu yêu bận rộn, đạo sĩ cũng bận rộn.
Đại yêu thường xuyên đánh đàn, không phân ngày đêm. ...
Mùa xuân năm Minh Đức thứ 8, địa long ở Tư Quận, Phong Châu chuyển mình, khiến cho Ẩn Giang bị cắt đứt, đổi dòng thành đường cũ, nửa ngày sau, địa long ngủ say, nước sông về lại.
Cũng có người nói có người nhìn thấy thần ma giao chiến, trời đất đổi màu.
Không phân rõ là thật hay giả.
Người đời chỉ ghi lại như sự thật vào bên trong huyện chí và quận chí.
Mùa hạ năm Minh Đức thứ 8, có vị thần quan tới thăm Nghiệp Sơn.
Lúc đó, Tống Du vẫn đang ngồi xếp bằng trên đài cao, vô số ánh sáng giống như ánh lửa đom đóm khắp trời, bay nhảy đan xen giữa bầu trời, Tam Hoa nương nương đã bận rộn nguyên một ngày, nhưng nó vẫn chưa nghỉ ngơi mà leo lên trên bậc thang, đuổi theo những đốm sáng đang bay nhảy khắp trời này, thỉnh thoảng nó lại nhảy lên bắt lấy chúng, vui đến quên cả trời đất.
Bỗng nhiên có âm quan quỷ sai bên ngoài tới báo.
"Tiên sư, ngoài núi có 3 thần quan mang theo 2 thần tướng tới, người dẫn đầu nói hắn là Tiên Ông gì đó, nói rằng muốn bái phỏng tiên sư."
Giọng nói trên đài cao truyền xuống.
"Mời bọn hắn vào đây."
"Vâng..."
Cửa lớn quỷ thành mở ra, ánh nắng chói lóa chiếu vào.
Có 5 thần linh đi từ bên ngoài vào.
Vừa mới đi vào, nhìn thấy trong núi có linh quang đầy trời, bọn hắn không khỏi ngạc nhiên vì linh vận và linh khí ở nơi này, cũng nhìn thấy trên cột đá ở chính giữa bệ đài và đạo sĩ trẻ tuổi đang ngồi ở bên trên.
Ba thần quan đưa mắt nhìn nhau, đứng ở phía xa chắp tay lại, sau đó mới từ từ đi tới, cất bước giẫm lên cầu thang.
Con mèo ở trên cầu thang nghiêng đầu nhìn chằm chằm bọn hắn mấy lần, nhìn thấy bọn hắn tới ngày càng gần, nó bèn xoay người lại, nhanh như chớp chạy tới bên cạnh đạo sĩ, sau đó ngồi xuống, chờ bọn hắn cùng với đạo sĩ.
Vị thần quan dẫn đầu là 1 lão giả, mặc 1 bộ y phục trắng, thần quang chói mắt, tuổi già nhưng vẫn khỏe mạnh, gương mặt hiền từ. Sau lưng hắn là 2 thần quan trẻ tuổi, đều mặc trang phục của thần linh, trông vừa xinh đẹp vừa có thần khí. Sau cùng là 2 quan võ mặc kim giáp, dáng vẻ uy phong mạnh mẽ.
Ba thần quan từ từ đi lên, thần quang bước lên từng bậc thang, chiếu sáng cầu thang đá đang treo lơ lửng.
Không biết bao nhiêu âm hồn đều nhìn chằm chằm khung cảnh này.
"Xin hỏi thần linh từ nơi nào tới?"
Đạo sĩ vẫn ngồi trên đài cao, lên tiếng hỏi.
Liền thấy vị lão thần kia ra mắt đầu tiên, chắp tay với hắn.
"Lão hủ là Thanh Mộc Tiên Ông của phương Đông, mạo muội tới bái phỏng, mong tôn giá thứ lỗi."
"Thanh Mộc Tiên Ông..."
Tống Du đã từng nghe tới vị thần linh này, hắn là 1 vị thần linh đã xuất hiện rất lâu đời, vừa có tu vi vừa có đức hạnh.
Tiên Ông vốn là 1 chức vị nhàn tản, không quản chuyện chính sự ở thiên cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận