Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 724: Nói Dối

"Tại hạ đã nói chuyện với anh linh ở trong thành, dặn bọn hắn sau này hạn chế ra ngoài, tại hạ cũng đã xây một bức tường lấp kín cửa thành, tránh cho dê bò đi lạc vào, lúc chạng vạng, người dân vào trong thành tìm kiếm lại xảy ra náo loạn. Ngoài ra, tại hạ cũng đã thi pháp ngăn chặn âm khí và quỷ khí ở trong thành, khiến chúng không tràn ra bên ngoài được nữa, làm hại đến việc sinh sôi của cây cỏ bên ngoài."
Tống Du nói với hắn.
"Nghe nói pháp sư đã truyền lệnh xuống đồng ý để đám quỷ này sống ở Quy Thành, nếu sau này bọn hắn không làm loạn nữa, cũng mong đại nhân chớ đi tìm bọn hắn gây chuyện."
"?"
Vị quan trẻ tuổi lập tức sững sờ, hắn đưa mắt quan sát đạo sĩ ở trước mặt mình và tiểu nữ đồng đứng cạnh hắn, lúc này mới mở miệng hỏi.
"Lời của tiên sinh có thật chăng?"
"Tại hạ rất ít khi nói dối."
Tống Du bình tĩnh trả lời.
"Đúng vậy."
Tiểu nữ đồng đứng bên cạnh hắn nghiêm túc gật đầu.
"..."
Tống Du cúi đầu xuống đối mặt với nó.
Hắn cảm thấy thật kỳ diệu...
Không biết tại sao, lúc đạo sĩ nói ra mấy chữ "tại hạ rất ít khi nói dối", trong lòng hắn cảm thấy rất bình tĩnh, nhưng sau khi nó gật đầu phụ hoạ theo, trong lòng hắn lại dâng lên mấy phần áy náy.
Nghĩ không ra, thật sự nghĩ không ra.
Vị quan trẻ tuổi lại tiếp tục mở to hai mắt, nhíu mày lại.
Buổi tối hay ngày trước, hắn lỗ mãng bất chấp, mời "tiên sinh" ra tay, suýt chút nữa thì bị lừa, không lẽ hắn ngẫu nhiên gặp được một đạo sĩ, đạo sĩ này lại có thể dễ dàng giải quyết được chuyện ở Quy Thành?
Chuyện như vậy sao có thể khiến người ta tin tưởng dễ dàng được?
"Hàn đại nhân yên tâm, tại hạ không cần bất cứ thứ gì cả."
Tống Du cười, nói với hắn, sau đó lấy một tấm lệnh bài gỗ từ trong ngực ra.
"Tại hạ chỉ có hai việc muốn báo cho đại nhân, coi như mong đại nhân hao tâm tổn trí hơn."
"Việc... việc gì?"
"Chuyện thứ nhất: mặc dù tại hạ đã dặn dò bọn hắn, nhưng cũng không dám đàm bảo liệu bọn hắn có tuân thủ lời hứa, có làm loạn nữa hay không. Hàn đại nhân làm quan ở nơi này, cả người đều là chính khí, mong Hàn đại nhân giúp đỡ giám sát bọn hắn."
"Đây là thứ gì?"
"Tại hạ đã thiết lập phong ấn ở Quy Thành, nếu ngày nào đó, đại nhân phát hiện đám quỷ trong thành lại bắt đầu làm loạn, hãy chọn một buổi ban ngày, đặt tấm lệnh bài gỗ này vào trong thành. Cũng không cần đại nhân tự mình đi vào, chỉ cần tuỳ ý nghĩ một cách nào đó ném nó vào hoặc bắn nó vào cũng được."
"Thứ này có tác dụng không?"
Vị quan trẻ tuổi sững sờ mở to đôi mắt, hắn suy nghĩ một lát rồi lại hỏi tiếp.
"Cho dù nó có tác dụng, làm sao tiên sinh có thể đảm bảo Hàn mỗ sẽ không lạm dụng nó?"
"Ha ha, đại nhân đã hiểu lầm rồi!"
Tống Du cười, giải thích với hắn.
"Tấm lệnh bài gỗ này không có công dụng lớn như vậy, nó hoàn toàn không thể tiêu diệt toàn bộ âm quỷ ở trong thành, chỉ có thể phá vỡ phong ấn trong thành mà thôi. Phong ấn đó có tác dụng phong ấn âm khí và quỷ khí ở trong thành, khiến cho âm khí và quỷ khí tụ tập ở trong thành, khi phong ấn bị loại bỏ, đương nhiên tốc độ lan ra bên ngoài vốn chậm rãi lúc đó sẽ tăng lên rất nhiều. Lôi Bộ thần linh ở trên trời đương nhiên sẽ biết tới chúng."
Tống Du ngừng lại một lát rồi mới nói tiếp.
"Lúc tại hạ tới Hoà Châu đã trò chuyện vài lần với các vị Thiên Lôi, đặc biệt là Chu Thiên Lôi, đại khái cũng biết được Chu Thiên Lôi là người ra sao, đương nhiên hắn sẽ hạ giới điều tra. Còn về chuyện quỷ ở trong thành có làm loạn hay không sẽ do Chu Thiên Lôi tra rõ, cũng là Chu Lôi Công phán quyết bọn chúng phải chịu trừng phạt ra sao, điều mà Hàn đại nhân cần làm chẳng qua chỉ là thông báo cho thần linh mà thôi."
"..."
Vị quan trẻ tuổi nghe xong cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Nhất thời, hắn không muốn tin bản thân ngẫu nhiên gặp gỡ một đạo sĩ, vậy mà đối phương lại là một cao nhân có thể trò chuyện với thần linh như vậy, suy tính hợp lý, hắn cảm thấy điều này cũng không giống là giả.
Thế là hắn trịnh trọng nhận lấy lệnh bài gỗ, chắp tay hành lễ.
"Tiên sinh quả thật là bậc đại năng!"
"Hàn đại nhân quá khen, mong Hàn đại nhân giữ gìn nó thích đáng, sử dụng cẩn thận."
Tống Du nói.
"Dù sao cũng chỉ có một cơ hội."
"Đó là điều đương nhiên."...
"Tiên sinh nói còn có một chuyện nữa?"
"Còn một chuyện nữa."
Tống Du nói tỉ mỉ hơn.
"Sau khi phương Bắc xảy ra đại loạn, thường xuyên có yêu quỷ lúc ẩn lúc hiện. Mấy ngày nay, ta và Tam Hoa nương nương tham gia hội thảo nguyên đã nghe kể không ít chuyện về tiểu yêu tiểu quỷ. Thế nhưng quỷ tướng dẫn đầu làm loạn trong thành Viễn An đã rời đi, phần lớn những con quỷ còn lại là những anh linh bỏ thân vì nước, dù bọn hắn chỉ mới thành quỷ không lâu, nhưng rất có bản lĩnh. Quỷ sống cô độc, tại hạ mong mọi người giúp đỡ tuần tra thảo nguyên, nếu như gặp phải những tiểu yêu tiểu quỷ quấy nhiễu dân chúng, hãy ra tay giúp đỡ, đồng thời thông báo cho bọn hắn, có thể một ngày nào đó, dân chúng địa phương cảm động và nhớ tới đức hạnh, công tích của bọn hắn, sẽ tới dâng hương cung phụng bọn hắn. Càng nhiều người cung phụng, có lẽ bọn hắn sẽ có thể nhờ vào hương hoả thoát khỏi thân phận âm hồn dã quỷ, trở thành âm thần giống như Thành Hoàng ở trong thành hay thuộc hạ của Quan Vũ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận