Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 963: Dãy Tượng Lôi Bộ Chính Thần

Câu đối này còn rất mới, hình như vừa mới viết không lâu.
Bên trong là một dãy tượng Lôi Bộ chính thần, trước đây, nếu tính cả Phó thiên lôi ắt hẳn sẽ có 10 pho tượng, bây giờ, Phó thiên lôi đã bị giết nên chỉ còn lại 9 pho. Bức tượng ở chính giữa cao lớn hơn hẳn, tượng thần cũng rất mới, bức tượng thần bệ vệ ngồi trên bệ đài đang giận dữ nhìn từ trên cao xuống, trông vô cùng uy nghiêm kia không phải Chu thiên lôi thì còn là ai nữa?
Tống Du ngẩng đầu lên đối mặt với tượng thần Chu thiên lôi.
Tính ra từ sau khi Chu thiên lôi nhậm chức Lôi Bộ chủ quan, ly cung đã tạc cho hắn một pho tượng thần chủ quan mới.
Đôi câu đối trước cửa miếu cũng được đổi lại vì lí do này.
Lúc hắn đang quan sát, Mộc Vân Tử đạo sĩ đưa hai đệ tử tới nghênh đón.
"Không biết tôn giá ghé thăm, không thể đón tiếp từ xa."
"Không dám, không dám."
Tống Du vội vàng thu hồi tầm mắt, xoay người lại đáp lễ, không hề lạnh nhạt chút nào.
"Tại hạ mạo muội tới bái phỏng, nên thỉnh tội với đạo hữu mới đúng."
"Tôn giá bái phòng, rồng tới nhà tôm."
"Hai chữ tôn giá này tại hạ không dám nhận."
Tống Du nói.
"Bởi vì ngưỡng mộ tu vi và đức hạnh của đạo trưởng, vừa hay đi vân du ngang qua đây nên mới tới đây bái phỏng đạo trưởng, nếu thuận tiện, tại hạ bèn xin một bữa cơm và tá túc một đêm, vừa hay cũng có thể bái lạy các vị thần linh trong quan của đạo trưởng, nếu không tiện, cũng phải tự mình tới gặp mặt đạo trưởng một lần."
"Đương nhiên là thuận tiện! Chẳng qua phòng ở và cơm nước trong quan đều thô sô, mong tôn giá chớ nên ghét bỏ."
"Tại hạ họ Tống tên Du, tạm thời chưa có đạo hào, đạo trưởng lớn tuổi hơn tại hạ, là tiền bối của tại hạ."
Tống Du nói.
"Đạo gia vốn tuỳ ý, gọi ta đạo hữu là được."
"Bần đạo Mộc Vân Tử."
"Lần này ta có mang theo đồng nhi nhà ta, còn có chim én nhà ta."
Nói xong, Tống Du đưa tay lên xoa cái đầu nhỏ thò ra khỏi hầu bao.
"Còn có hai bằng hữu ở phía sau, tên là..."
Tống Du xoay người nhìn sang hai người ở phía sau.
"Vãn Giang gặp mặt đạo trưởng."
"Tam Tam, hữu lễ..."
"Mời mọi người mau chóng đi vào."
Mộc Vân Tử đạo sĩ mời mọi người vào trong điện, sau đó hắn vội vàng căn dặn đệ tử đi làm cơm, còn mình thì ở lại đón khách.
Chỉ là lúc đối mặt với Tống Du, hắn cũng không biết nên nói gì.
"Nói ra, bốn năm trước, lúc tại hạ đi từ Cạnh Châu tới Ngang Châu để vào kinh cũng đã đi ngang qua huyện Đông Hoà, lúc đó cũng đã nghe nói ở huyện Đông Hoà có một đạo quan khá linh nghiệm, không biết tại sao lúc đó trời lại mưa dầm mấy ngày liên tiếp, tại hạ lại vội vàng vào kinh đúng giờ để gặp mặt cố nhân đang chờ đợi, nên mãi tới bây giờ mới tới đây bái phỏng."
Tống Du mở lời trước.
"Đạo hữu đi du lịch thiên hạ à?"
"Đúng vậy."
"Bây giờ sẽ đi đâu?"
"Xuống phía Nam."
Tống Du và Mộc Vân Tử đạo sĩ bắt đầu trò chuyện.
Vãn Giang cô nương vẫn yên tĩnh ngồi ở bên cạnh, nàng chỉ nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng lại mỉm cười nhìn sang bọn hắn, khiến cho người ta có cảm giác nàng đang chuyên chú lắng nghe. Thị nữ vẫn đứng ở sau lưng nàng, cúi đầu xuống đối mặt với cái đầu mèo nhô ra khỏi hầu bao của đạo sĩ, không ngừng trao đổi ánh mắt với nó.
Mèo Tam Hoa đã trở nên chết lặng, chỉ sững sờ nhìn nàng chằm chằm.
Sắc trời dần tối, đạo quan thắp lửa ăn cơm tối, sau đó, Mộc Vân Tử đạo sĩ sắp xếp phòng nghỉ cho mọi người nghỉ ngơi một ngày.
Sáng sớm ngày hôm sau, liên tục có người lên núi.
Tống Du đã ăn sáng xong, hắn đang ở cửa đạo quan đọc thần sách.
Thiên cung có rất nhiều thần linh, thần chức văn võ, còn có rất nhiều thần linh đơn hệ, chia ra quản lý nhiều lĩnh vực, cho dù là ly cung lớn nhất thiên hạ cũng không thể cung phụng tất cả thần linh, thông thường, các ly cung ở những nơi khác nhau sẽ cung phụng những thần linh khác nhau tùy theo nhu cầu, cho dù là vị thần nhỏ tới đâu, trên thế gian này nhất định sẽ có một ngôi miếu có tượng thần của hắn.
Thông thường mà nói, cho dù là ly quan lớn tới đâu cũng bắt buộc phải cung phụng các vị chủ thần của thiên cung, đây là hình thức.
Ngoài ra, căn cứ theo tín ngưỡng và thần hệ được cung phụng chủ yếu của từng địa phương, mỗi nơi sẽ thờ phụng những tượng thần khác nhau, hoặc là sẽ đặt ở bên cạnh mấy vị chủ thần, hoặc là giống như Thanh Tiêu Quan, xây một cái miếu nhỏ đơn để thờ phụng Lôi Bộ chính thần.
Những vị thần này chính là thần linh được thờ phụng chủ yếu ở ly cung.
Đây cũng là những vị thần của truyền thừa Đạo giáo chính tông mà ly cung có thể liên hệ và mời tới khi xảy ra chuyện gì đó.
Vậy những vì thần khác thì sao?
Có một bản thần sách, cũng có thể gọi là danh sách thần linh.
Trên đó ghi chép tên tuổi tất cả thần linh lớn nhỏ có thần chức và danh hiệu, được cập nhật chuẩn xác dưới chỉ thị của tổ đình Đạo giáo và Từ bộ quản lý chuyện tế tự, tôn giáo dưới quyền của bộ Lễ triều đình. Nếu hương khách tới dâng hương không tìm thấy vị thần mình muốn tế bái trong đạo quan, có thể cầm cuốn thần sách này lên, lật tới trang có vị thần mình muốn tế bái sau đó đặt lên tế đàn cũng có tác dụng tương tự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận