Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 788: Hạt Giống

"Hành trình của chúng ta phải đi tới Việt Châu, từ nơi này xuất phát, phải đi qua hơn một nửa Ngôn Châu, tuy nhiên lúc trước chúng ta đã đi tới nơi này một lượt, nên không có lí do gì ở lại nữa, cứ đi thẳng tới Việt Châu."
"Biết rồi."
"Trời đất rộng lớn, tại sao ngươi lại tìm thấy chúng ta ở đây?"
"Sau khi ta quay về An Thanh, theo lời của lão tổ tông, ta nghe được tiên sinh đã đi về phương Bắc, bèn một đường đi tới phương Bắc tìm tiên sinh."
Nói tới đây, chim én ngừng lại một lát, nó cũng không đề cập tới việc khi nghe lão tổ tông nhắc tới tiên sinh, nó lại nghĩ tới chuyện của mình, nếu như không nghe thấy, với tính cách của nó, không biết nó có dám tới phương Bắc tiếp tục tìm tiên sinh nữa hay không, chỉ e dù đã tới, cũng phải do dự thật lâu, lấy hết dũng khí rồi mới dám đi.
"Phương Bắc cũng rất lớn."
"Thực ra cũng không quá khó tìm. Từ Trường Kinh đi lên phương Bắc chính là Hòa Châu, bây giờ khắp nơi tại Hòa Châu đều có truyền thuyết về tiên sinh, trong quân đội ở Ngôn Châu cũng là toàn lời đồn về phía sinh. Ồ, còn có cả Tam Hoa nương nương. Cho dù ta rất ít khi dừng lại nghỉ ngơi vẫn có thể nghe được từ lời của dân chúng, chỉ cần dựa theo những truyền thuyết về tiên sinh và Tam Hoa nương nương rồi tìm tới là được."
Vừa nói, chìm én vừa cúi đầu âm thầm liếc nhìn con mèo.
"Nhiều nhất chỉ là sau khi đi tới thảo nguyên mới có hơi phí sức tìm kiếm. Thảo nguyên quá rộng lớn. Tuy nhiên ta đoán rất có khả năng tiên sinh sẽ tới thành Chiếu Dạ này, nếu như không tìm được, sẽ tới những nơi khác ở Việt Châu như núi Thiên Trụ, Thanh Đồng Lâm để tìm, thật không ngờ ta vừa mới tới thành Chiếu Dạ này liền gặp ngay tiên sinh và Tam Hoa nương nương đưa con ngựa ra khỏi thành."
"Có duyên."
Tống Du cười nói.
Thực ra, hắn và Tam Hoa nương nương đã tới nơi này từ năm tháng trước, chỉ là hắn đi thành Viễn Trị trước rồi mới quay lại đây mà thôi. Nếu không, hôm nay chim én sẽ không thể gặp được bọn hắn.
"Ngươi rất thông minh."
Tam Hoa nương nương khen hắn.
"Không dám..."
"Hạt giống thế nào rồi? Còn Yến Tiên hiện giờ ra sao?"
Tống Du tiếp tục vừa đi vừa hỏi.
"Năm ngoài, hạt giống đã được trồng thử ở An Thanh, thu hoạch lớn, sau khi triều đình biết tin thì vô cùng vui mừng, năm nay đã mở rộng ra cả Hủ Châu, quốc sư đã bẩm lên trên có thần linh phù hộ, năm nay, Hủ Châu mưa thuận gió hòa, năm nay cũng là năm thu hoạch bội thu. Rất có thể hạt giống này sẽ được mở rộng sang toàn quốc."
Chim én nói xong thì ngừng lại.
"Trước khi ta rời đi, lão tổ tông đã được sắc phòng thành "chân quân cứu khổ cứu nạn An Thanh", trở thành chính thần của thiên cung đạo giáo. Tất cả đạo quan, miếu thờ ở khắp nơi trên Hủ Châu đều phải cung phụng tượng thần của lão tổ tông, phàm là những nơi trồng khoai, đậu, lúa của Yến Tiên, đạo quan và miếu thờ lớn nhất của quận đó đều phải cung phụng tượng thần của lão tổ tông, hưởng hương hỏa của ngàn đời."
Hắn quả thực ít khi nói dài như vậy.
Thế nhưng những lời này, có nói dài hơn cũng không nói hết.
Thế là hắn nghỉ một lát rồi lại nói tiếp.
"Lão tổ tông đã thọ hết chết già, tọa hóa thành thần, sống trên thiên cung."
"Như vậy à..."
Tống Du gật đầu.
Lương thực bội thu là một chuyện tốt đối với dân chúng, Yến Tiên đã làm chuyện tốt, đương nhiên cũng xứng được phong làm thần.
Tất cả đạo quan và miếu thờ ở toàn bộ Hủ Châu đều phải cung phụng tượng thần của Yến Tiên, ở những nơi khác, mỗi một quận đều có ít nhất một đạo quan miếu thờ cung phụng tượng thần của Yến Tiên, quả thực không phải là ít. Thực ra, việc phong thần trong các thời kỳ ở thời đại này rất hiếm khi có ai yêu cầu nghiêm khắc về số lượng tượng thần giống như Yến Tiên, phần lớn đều là sau khi phong thần, dân chúng và các đạo quan, miếu thờ khắp nơi sẽ tự nguyện cung phụng.
Yến Tiên quả thực đã hiểu rõ nỗi lo trước mắt của Đại Yến, cùng hòa chung nhịp thở với người dân, tuy nhiên cũng không biết hắn có phải vì nguyên nhân gì khác nữa hay không.
Tuy nhiên, một vị thần giống như Yến Tiên, cho dù triều đình không nghiêm khắc yêu cầu, các đạo quan và chùa miếu ở khắp nơi cũng sẽ tự động phụng thờ hắn trên thần đài. Dân chúng khắp nơi cũng sẽ chủ động xây miếu thờ phụng hắn.
Có lẽ không bao lâu sau nữa, chùa miếu đạo Phật cũng sẽ thờ hắn trên thần đài.
Còn về thần chức thần quyền của hắn, phần lớn phụ thuộc vào dân chúng.
Dù sao hắn cũng thành thần nhờ hương hỏa, cho dù Thiên Cung có ban cho hắn thần chức hay quyền lực gì, thì cũng vẫn không thực tế và có tác dụng như của dân chúng mang tới cho hắn.
Dân chúng tin tưởng ngươi là gì, thì ngươi chính là như thế.
Nếu để Tống Du đoán...
Hơn phân nửa sẽ là không tránh khỏi liên quan tới lúa gạo bội thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận