Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 613: Đèn Lồng

"Kể ra thì cũng nhiều."
Lưu Quận thủ đáp lại:
"Tin đồn thì không nói, chỉ nói những gì Lưu mỗ biết. Đao thương khó mà động tới hắn ta, thủy hỏa bất xâm, tựa hồ còn có thể khống chế mọi thứ, lấy trượng đả thương người. Người hầu của ta đã từng tận mắt thấy hắn ngồi xếp bằng bất động, mà cây trượng gỗ bên cạnh tự động bay ra, cứ vậy mà trách phạt đệ tử, đánh đập bách tính."
"Ừ."
Lưu Quận thủ lại nói:
"Lúc trước bọn ta cho gọi hắn tới huyện nha, hắn liền hóa thành người giả đầu gỗ bản thân thì nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật."
"Người giả?"
"Đúng vậy."
"Cứ nói tiếp đi."
"Nghe nói hắn còn có vô số hộ pháp."
Lưu Quận thủ liếc mắt nhìn kiếm khách đi theo Tống Du:
"Tất cả đều là cao thủ giang hồ, nhưng cũng là kiểu đao kiếm khó mà động vào được, hung hãn không sợ chết, được bách tính tôn làm thần hộ pháp. Những thần hộ pháp này ngày thường trầm mặc ít nói, nhưng một khi động thủ, lại đều hung mãnh lạ thường. Đám lính của huyện nha hoàn toàn không phải đối thủ của bọn họ.
"..."
Tống Du cũng quay đầu nhìn kiếm khách.
Lưu Quận thủ lại không phát hiện, tiếp tục nói:
"Ngoài ra Vĩnh Dương Chân Nhân này còn có bản lĩnh hô mưa gọi gió, thông u thỉnh thần, thậm chí có thể gọi được Thiên Lôi."
"Gọi được cả Thiên Lôi?"
"Đúng vậy!"
Lưu Quận thủ ánh mắt hơi híp lại, thân hình hắn thấp bé, tựa hồ không có chút uy lực nào. Lúc còn ở Dật Đô, quả thực không nhìn ra được uy lực của hắn. Nhưng lúc này đột nhiên hắn lại rất uy nghiêm:
"Trước đây trong ngoài thành cũng có một vài người phản đối vị Vĩnh Dương Chân Nhân. Có người là Quận trung đại tộc, người khác thì là người tu hành trong cung quan chùa miếu. Cũng có vài trường hợp thiếu chút nữa là bị sét đánh chết. Chỉ là những người tu hành trong huyền môn đều là người có bản lĩnh khó dò, quan phủ bọn tat ra vốn dĩ đã rất khó khăn, trời giáng lôi đình lại là chuyện thường, đây là thiên uy..."
Lưu Quận thủ còn chưa nói xong, hắn chỉ thở dài.
"Thì ra là thế..."
Tống Du gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Phàm là người dùng lôi pháp, đại khái có hai loại.
Một loại là pháp lực đạo hạnh mà người tu hành nghiêm túc khổ luyện tu hành, là loại pháp thuật phải trải qua khổ đau mới có thể đạt được.
Có điều hiện nay loại này vốn dĩ là của những vị tu sĩ cổ xưa để lại, số người truyền lại càng ngày càng ít, tu lên cũng càng ngày càng vất vả, lôi pháp lại đặc biệt khó khăn, lại yêu cầu cần có đạo hạnh y cao, cho nên loại pháp này cũng không thấy xuất hiện nhiều.
Loại còn lại là nhờ vào thần linh.
Loại này gặp nhiều người tu hành Đạo giáo, có thể là luôn cung phụng thần linh Lôi bộ, bản thân có chút đạo hạnh, lại có chút quen biết với thần linh Lôi bộ, thông qua phương pháp đặc biệt, là có thể thông qua thần linh để mượn lôi đình.
Một số loại pháp thuật khác cũng vậy.
Ví dụ như hỏa thuật.
Loại trước giống như Tam Hoa nương nương tu hỏa hành pháp thuật, bình thường thổ khí vi hỏa, đều là tự thân tu vi, mà cô hay dùng điểm đăng thuật, chính là đạo giáo pháp thuật, là từ Hỏa Dương chân quân, mượn ánh đèn từ nơi ấy. Khi vị đạo sĩ giang hồ đem bán đèn cung đình lắc lư trong hội đèn lồng kia nếu không phải là đạo sĩ cung quan chính quy thay đổi thường phục, muốn kiếm chút tiền tiêu, thì chính là cao nhân đời đời cung phụng Hỏa Dương Chân Quân trong nhà.
Cái trước khó, cái sau dễ.
Cho nên ở niên đại này, đạo sĩ xuất thân chính quy đạo giáo cung quan, cung phụng Thiên Cung chính thần, lại có pháp thuật truyền thừa ở phương diện pháp thuật, so với tu sĩ bình thường thật sự có rất nhiều ưu thế.
Chỉ là bên cạnh đó cũng có rất nhiều điểm hạn chế.
Thứ nhất tự thân sử dụng pháp thuật gì, toàn bộ xem cung quan chủ yếu cung phụng thần linh nào.
Thứ hai pháp thuật thi triển thành công hay không, uy lực lớn nhỏ đều bị thần linh hạn chế, có lúc thần linh không rảnh, liền có thể mất linh, dùng để hàng yêu trừ ma còn tốt, muốn dùng ở trên người phàm nhân, liền rất ít linh nghiệm, cho nên thường thường sẽ xuất hiện một ít đại sư cao nhân hành tẩu thiên hạ hàng yêu trừ ma, mặt đối mặt với quan phủ thậm chí bách tính lại biểu hiện được tình huống rất bất đắc dĩ.
Nếu ngày nào đó chính mình phạm vào giới bị cung quan xóa tên, lại thông báo cho thần linh Thiên Cung, sau khi bị thu hồi pháp lục, bất luận là nhờ vào các vị thần linh mượn pháp, thỉnh thần giáng lâm cũng được, đều sẽ trở nên khó khăn.
Thế sự được mất thường đi cùng với nhau.
Dựa vào tự thân tu hành, muốn tu ra Kinh Thiên Đạo Hành dù sao cũng rất khó khăn, mà dùng loại phương pháp này, liền có thể khiến cho một ít tự thân đạo hạnh có hạn tu sĩ, lại có thể hướng vốn là thần thông quảng đại thần linh tiên hiền mượn pháp.
Kỳ thật cũng là một loại thủ đoạn rất khó lường.
Tựa như bình thường nghe dân gian trong truyền thuyết, thường thường cũng có vị nào chính nghĩa đạo trưởng, bản thân tu vi không đủ, pháp thuật uy lực cũng nhỏ, trừ yêu gian nan, nhưng mà vị này yêu tà thật sự quá mức đáng giận, nhân thần cộng phẫn. Vì thế lúc vị đạo trưởng này thi pháp hoặc là miệng phun máu tươi, hoặc là bi thống vạn phần, hoặc là cam nguyện xả thân lấy nghĩa, tóm lại dùng các loại biện pháp đả động thần linh. Vì thế được thần linh chiếu cố, lấy đạo hạnh vi mạt của bản thân, lại thi triển ra pháp thuật kinh thiên động địa, nhất cử diệt trừ yêu tà, vì thế gian lưu lại một truyền thuyết, nói không chừng còn muốn truyền tới trăm ngàn năm sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận