Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 758: Ẩn Thân

"Hỏa tướng quân đã ra trận rồi!"
"Cái gì?"
"Sau khi Lang tướng quân tử trận, Hỏa tướng quân vô cùng tức giận, đã vậy còn có một người Đại Yến tới khiêu chiến, mắng vô cùng khó nghe, trong cơn tức giận, các vị tướng quân đã tranh nhau đi ứng chiến!"
"..."
Mọi người trong trướng đưa mắt nhìn nhau, nhất thời không thể nắm chắc.
Cuối cùng vẫn là quân sư nói chuyện lúc nãy kia mở lời an ủi.
"Các vị không cần phải lo lắng, Hỏa tướng quân am hiểu nhất là ẩn thân, đến thần tiên ở trên trời cũng không thể tìm thấy chỗ ẩn thân của Hỏa tướng quân, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
Mọi người nghe vậy, lập tức gật đầu.
Quân sư thấy vậy bèn nói tiếp.
"Hơn nữa, phân tích lúc trước của các vị tướng quân cũng rất có lý, người đó lại không phải thần tiên, mặc dù hắn có bản lĩnh triệu tập cự nhân và giáng sấm sét, ngẫm lại hẳn sẽ có thiếu sót ở những phương diện khác. Đàn sói của Lang tướng quân không thể tới gần hắn có lẽ bởi vì hắn có thứ gì đó có thể khắc chế bản lĩnh của Lang tướng quân, quan hệ giữa Hỏa tướng quân và Lang tướng quân rất tốt, Lang tướng quân đã chết, hắn chắc chắn sẽ dùng hết toàn lực ứng phó. Ngọn lửa của Hỏa tướng vốn chỉ có thể nhìn không thể chạm vào, con sông bảo vệ bên ngoài thành Viễn Trị lại bị Liễu tướng quân dùng phân thủy đao rút hết nước, chắc chắn người nọ sẽ khó lòng phòng bị, nói không chừng lát nữa sẽ có tin tức báo tới, hắn đã bị lửa đốt chết rồi."
Mọi người trong trướng suy nghĩ kỹ lưỡng, cũng có đạo lý.
Dù sao cũng đều không còn cách nào khác, chỉ đành thấp thỏm chờ đợi mà thôi, thuận tiện nâng ly uống rượu, đè nén nỗi sợ hãi.
Sau đó, bọn hắn chỉ vừa mới nâng ly lên, lại có tiếng vó ngựa truyền tới từ ngoài trướng, nhanh chóng đi từ xa lại.
Trong quân nào được tùy ý cưỡi ngựa, chắc chắn là tin cấp báo.
"Xoẹt!"
Chiếc rèm lại được xốc lên.
Tên vừa tới bẩm báo lúc nãy chỉ e còn chưa kịp chạy tới chiến trận, thậm chí có thể còn chưa chạy được nửa đường, lại có một hán tử da đen trẻ tuổi tới bẩm báo, hắn hành lễ sau đó trợn tròn mắt bẩm báo.
"Báo, Hỏa tướng quân đã chết trong tay người kia!"
"Tại sao lại như vậy! Mau vào đây!"
"Hỏa tướng quân đã triệu ra một ngọn lửa như dòng sông lao về phía người nọ, người nọ lại thổi một luồng khí, thổi tắt ngọn lửa, sau đó lại triệu ra một con rồng lửa, không biết hắn làm thế nào mà tìm được vị trí của Hỏa tướng quân, con rồng lửa kia lao tới, trong chớp mắt đã thiêu chết Hỏa tướng quân!"
"Hỏa tướng quân bị thiêu chết ư?"
"Chúng ta ở khoảng cách xa, không biết hắn đã chết chưa, nhưng chúng ta thấy người nọ phái một con mèo ra ngậm Hỏa tướng quân đi!"
"Vậy chắc chắn là lành ít dữ nhiều, nhưng Hỏa tướng quân am hiểu dùng lửa nhất, tại sao lại bị lửa đốt chết?"
"Chúng ta không biết..."
Mọi người trong trướng càng cảm thấy hoang mang, vội vàng hỏi.
"Còn có vị tướng quân nào ra trận nữa?"
"Hình như Hồ tướng quân đã ra trận."
"Điều này..."
Mọi người lập tức bực bội, không biết nên nói gì.
Bọn hắn muốn khuyên các vị tướng quân hãy cẩn thận hơn, nhưng tính cách của người Tái Bắc vốn không giống với người Đại Yến, bọn hắn cũng thường xuyên như vậy. Mười mấy năm trước, từ khi Trần Tử Nghị xuất hiện trên chiến trường, trải qua từ trận chiến này tới trận chiến khác, tình cách của bọn hắn mới dần dần chững chạc hơn, nhưng bọn hắn vẫn thường xuyên bị những tên giáo úy am hiểu khiêu chiến kích thích, trong cơn tức giận quyết định ra ứng chiến. Người đã như vậy, huống chi là những yêu ma vốn đà tàn bạo, ngang ngược kia.
"Đừng quá lo lắng."
Thống lĩnh của một bộ mở miệng an ủi.
"Lúc trước, Hồ Đào tướng quân đã tu hành ở thảo nguyên của chúng ta, mỗi khi hắn ra trận, chỉ có hồ đào biến thành ong bắp cày bay qua, bản thân hắn không hề đi ra, cho dù có thất bại cũng không xảy ra chuyện gì."
"Ừ, có lý."
"Huống chi bản lĩnh của Hồ Đào tướng quân khó mà đề phòng, theo ta thấy, người kia cũng khó mà đề phòng được."
"Chỉ mong như vậy."
Mọi người chỉ đành gật đầu nói đúng.
Mọi người chỉ vừa cảm thấy cổ họng khô khốc, vừa định cầm ly lên muốn uống chút gì đó, lại nghe thấy tiếng vó ngựa phi nhanh tới từ bên ngoài.
"Bẩm vương thượng! Không biết người kia đã sử dụng pháp thuật gì, tất cả hồ đào của Hồ Đào tướng quân đều đã nở hoa rồi rơi xuống mặt đất... Còn Hồ Đào tướng quân... cả người Hồ Đào tướng quân héo khô, đã chết ở trong doanh!"
"Choang..."
Chiếc ly rơi xuống mặt đất.
May mà nó là ly bạc, không phải ly sứ, vì thế mới không vỡ, nó chỉ lăn một vòng ở dưới đất, rượu chảy ra ngoài.
"Có... có tướng quân nào ra trận nữa không?"
"Nê tướng quân bị mắng đến mức không chịu được, đã ra trận rồi."
"Mau đi thông báo với các vị tướng quân! Đi khuyên bọn hắn! Mong các vị tướng quân tạm thời đừng ra trận, để ngày mai hẵng đánh!"
Hữu Lang Vương dường như bật người dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận