Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 715: Tiêu Diệt

Cho dù bọn quỷ vốn đang làm gì, bây giờ bọn chúng đều dừng lại không nhúc nhích, cho dù vốn đang nói gì, cũng lập tức ngậm miệng không nói gì nữa.
Tất cả đều quay đầu nhìn chằm chằm vào con người kia.
Một lát sau, những giọng nói thầm thì truyền ra.
"Là một con người..."
"Là một đạo sĩ!"
"Hắn tới đây làm gì? Không phải là tới tiêu diệt chúng ta đấy chứ?"
"Mau đi bẩm báo với tướng quân!"
"Đạo sĩ này dường như có vẻ quen mặt..."
"Chớ hành động thiếu suy nghĩ!"
Tống Du nghe vậy, bước chân của hắn dừng lại.
Hắn cũng không để ý bọn chúng đang nói gì, hắn vẫn điềm nhiên thoải mái cất bước, nhìn trái nhìn phải, đi trên đường, giống như đi dạo một thị trấn bình thường nào đó vào ban ngày.
Đám quỷ đồng loạt né hắn ra.
Tòa nhà này giống như đã khôi phục lại hình dáng ban đầu vào buổi tối.
Hắn đi dạo một vòng bên trong tường thành, trong thành có đường cái, ngoài ra còn có quân doanh, phòng ốc, cũng có phủ đệ của tướng quân, có chuồng ngựa, nơi xay thóc, quả là một pháo đài quân sự hoàn hảo, chỉnh tề.
Mặc dù Tống Du đã từng đi tới quân doanh Thảo Đầu Quan, nhưng trước giờ hắn chưa bao giờ đi vào một pháo đài quân sự như vậy.
Ánh mắt hắn đương nhiên tràn ngập sự tò mò.
Đây rõ ràng chính là tuyệt tác của đám quỷ ở nơi này.
Cũng coi như là rất tuyệt diệu.
Nói ra, quỷ ở nơi này nhiều nhất cũng chỉ mới chết hai mấy năm, vậy mà chúng đã có bản lĩnh tới như vậy, điều này đáng để hắn coi trọng bọn chúng.
Hắn đi được một hồi thì bị nhóm quỷ binh ở phía trước cản lại.
Thực ra cũng không phải cản lại, mà là một nhóm quỷ binh tập hợp lại do có một con quỷ giáo úy mặc áo giáp dẫn đầu, đứng ở phía trước chờ hắn.
Đợi Tống Du đi tới gần, quỷ giáo úy dẫn đầu liền bước ra trước, hành lễ với hắn, sau đó nhìn sang mèo Tam Hoa đi ở phía trước hắn và ngựa Tảo Hồng ở sau lưng hắn, trong lòng thấp thỏm nói.
"Không biết tiên nhân đại giá quang lâm, nên không tiếp đón từ xa..."
Tống Du thấy vậy liền sững sờ, cũng đáp lễ lại.
"Tướng quân hành đại lễ như vậy, tại hạ không nhận nổi."
"Tiên nhân... tới đây là để trấn áp chúng ta ư?"
"Tướng quân hiểu lầm rồi."
Tống Du cười, nói với hắn.
"Tại hạ chỉ là nghe nói nơi này có một tòa thành quỷ, trong thành phần lớn là anh linh tướng sĩ, không biết nguyên nhân ra sao, trong lúc tò mò bèn tới đẩy xem thử mà thôi, chớ nên căng thẳng."
"Phù..."
Lúc này, con quỷ phía trước mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Mặc dù ở nơi này quỷ đông thế mạnh, nhưng mà hai ngày trước, bọn chúng đã nghe tới tên tuổi của người này, yêu vương ở Hòa Châu mạnh như vậy mà hắn cũng có thể trấn áp được, có thể dời được một ngọn núi tới, đối mặt với thần tiên dời núi lấp biển như vậy, bọn chúng chẳng qua cũng chỉ là một đám quỷ mới chết được vài năm, mười mấy năm mà thôi, làm gì có sức để đối đầu với hắn?
Nếu là đám quỷ trong lòng bình thản thì không sao.
Nếu là những anh linh bỏ thân vì nước, cho dù có gặp Hoàng Đế, chỉ e trước tiên cũng sẽ hành lễ một cái, nói mấy câu lo lắng, nếu là kẻ có khả năng diễn xuất tốt, nói không chừng còn nhỏ vài giọt lệ. Trong lòng không thẹn đương nhiên sẽ không sợ hãi, thế nhưng đám quỷ ở nơi này đều không thể làm được tới mức đó, trong lòng bọn chúng vốn đã thấp thỏm không yên, lòng đã dao động, đương nhiên sẽ cảm thấy sợ hãi, bất an.
Không biết Đường An đã xuất hiện ở sau lưng đám quỷ từ lúc nào.
Tuy nhiên, chức quan và uy tín của hắn dường như không bằng tên quỷ giáo úy mới nói chuyện vừa nãy, vì thế hắn chỉ im lặng đứng đó, không nói lời nào.
"Tuy nhiên lúc tại hạ tới đây, cũng nghe có người ở hội thảo nguyên kể vài chuyện, nên tiện đường tới đay xem sao."
Tống Du giống như không nhìn thấy Đường An, chỉ đối mặt với quỷ giáo úy, nói với hắn.
"Không biết là vị tướng quân nào cai quản mọi chuyện trong thành này, không biết có điều gì khó xử chăng?"
"Bẩm tiên nhân, trong thành vốn có hai vị tướng quân, một vị họ Phong, một vị họ Xương, cả hai đều có bản lĩnh cao cường, rất có uy tín, đa số quỷ ở trong thành đều nghe theo bọn hắn."
"Tại hạ không phải là thần tiên gì cả, chỉ là một sơn nhân ở huyện Linh Tuyền, Dật Châu, tướng quân là anh linh bảo vệ quốc gia, tại hạ không nhận nổi xưng hô như thế của tướng quân, cứ gọi tiên sinh là được."
Tống Du vừa nói vừa chắp tay hành lễ với quỷ giáo úy trước mắt.
"Còn về hai vị Phong tướng quân và Xương tướng quân ở trong thành, không biết tướng quân có thể giúp tại hạ giới thiệu đôi chút?"
"Điều này..."
Quỷ giáo úy bắt đầu cảm thấy khó xử, hắn nhìn trái nhìn phải, một lát sau mới nói.
"Không dám giấu diếm tiên sinh, không thấy hai vị Phong Xương tương quân đâu nữa."
"Không thấy đâu nữa?"
Tống Du có hơi ngoài ý muốn.
Lúc này Đường An mới đứng ra, chắp tay nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận