Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 425: Không Cần Khách Sáo

Ngô nữ hiệp cười thành tiếng, nàng ôm đao trong tay lùi về sau hai bước, dựa vào khung cửa của căn nhà tranh và nhìn chằm chằm vào họ, chốc lát lại nhìn về phía xa.
"Ta từ biệt phủ Thái úy, vốn tưởng rằng sẽ không bao giờ gặp lại đại sư nữa. Hôm nay ta vì ngưỡng mộ mà tìm đến đây thăm hỏi Thái thần y. Không ngờ, không tìm thấy Thái thần y, ngược lại lại gặp được đại sư, cũng xem như có duyên đi."
"Là Đậu mỗ thật may mắn..."
"Tại hạ cũng thật may mắn."
"Đa tạ tiên sư đã tặng nước."
"Không cần khách sáo."
Tống Du nhận lấy túi nước và đậy kín nắp lại.
"Làm sao đại sư đến được đây?"
"Nói ra thì rất dài dòng..."
"Không phải vội, cứ từ từ nói là được."
Tống Du thẳng thắn khoanh chân ngồi xuống, tư thế như đang chậm rãi lắng nghe.
Đậu đại sư quay đầu nhìn lại một lát, thấy tầm nhìn chung quanh trống rỗng, hắn sợ rằng những người giang hồ ở xa có lẽ cũng có thể nhìn thấy, tuy nhiên, hắn nhìn thấy vị tiên sư nọ đang ở ngay bên cạnh mình, vẻ mặt rất bình tĩnh, tuy không hề nói muốn giúp hắn, nhưng cũng khiến lòng hắn chợt bình tĩnh lại, cứ như đã đến được một nơi trú ẩn tránh gió tránh bão.
Trong một lúc trong đầu hắn lóe lên rất nhiều đoạn phim, bao gồm cả sự ngạc nhiên và xúc động khi nhìn thấy tiên sư bước ra khỏi bức tranh ngày hôm đó, còn có cả lời nói và thái độ của tiên sư trong phủ Thái úy, và thậm chí cả lời khuyên nhủ cuối cùng của Mục đạo trưởng thuyết phục hắn rời đi nhanh chóng.
Khi hắn định thần lại, đạo nhân đang nhìn hắn mỉm cười. Trong lúc đó, vị nữ hiệp nọ đã đưa mắt nhìn sang chỗ khác, như muốn xem có người giang hồ nào đến không. Cô bé trông rất đáng yêu cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn, thế nhưng trong mắt trừ sự tò mò nhưng cũng chỉ có một mảng trong veo như nước.
Họ đều là những người đáng tin cậy hiếm có trong thiên hạ.
Đậu đại sư ngay lập tức ngừng do dự.
"Trong nhà Đậu mỗ có chí bảo gia truyền, trước kia đó là một bức tranh nổi tiếng do tổ tiên truyền lại. Sau này, việc giáo dục của gia đình không nghiêm khắc, tin tức bị con cháu trong gia đình truyền đi, cũng khiến người giang hồ từ khắp nơi đổ về ngấp nghé muốn có ..."
Đậu đại sư nói từng chuyện một, và đạo nhân cũng lắng nghe thật cẩn thận.
So với những tin tức mà đạo nhân đã biết trước đó, có một số giống nhau, chẳng hạn như ở ngoài thành Trường Kinh có vị quan võ chính trực kiên cường, còn có một số thì khác, ví dụ như trong tin đồn chốn giang hồ mà nữ hiệp nghe được có nói rằng chính con dâu trong nhà là người tiết lộ tin tức, nhưng Đậu đại sư lại nói tin tức này đến từ một đứa con cháu chẳng ra gì trong nhà, đây nhất định là hậu quả của việc lan truyền tin đồn thất thiệt chốn giang hồ.
"Vị Mục tiên sinh kia biết rằng Đậu mỗ đang mang theo một bảo vật quý hiếm, nhưng hắn cũng không có ý tham lam. Ngược lại, hắn thuyết phục Đậu mỗ rời đi. Tuy nhiên, Trường Kinh là nơi tụ tập không ít người giang hồ và nhiều người đều biết rằng Đậu mỗ đang ở Trường Kinh. Lúc này Đậu mỗ cảm thấy mình không thể ở lại thành Trường Kinh thêm được nữa."
Đậu đại sư liên tục lắc đầu.
"May mắn thay, khi ta ở phủ Thái úy, tình cờ nghe nói ở ngoài thành có vị Thái thần y có y thuật thần thông. Ta nghĩ có lẽ hắn có năng lực thay đổi khuôn mặt người khác, tại hạ nhân lúc đêm xuống cuốn gói đồ đạc của mình và rời khỏi thành Trường Kinh. Ta muốn đến gặp Thái thần y và nhờ hắn giúp đỡ.
"Hóa ra là đến gặp Thái thần y để được giúp đỡ. Ta còn tưởng ngươi muốn lợi dụng đường núi Bắc Khâm để trốn thoát khỏi phạm vi thành Trường Kinh chứ..."
Ngô nữ hiệp quay đầu lại, liếc nhìn hắn trước khi nói chen vào một câu.
"Nhưng ngươi không biết rằng Thái thần y thường xuyên đi dạo chơi bên ngoài, đi khắp nơi hành nghề y, thường xuyên không ở nhà."
"Ta cũng chỉ muốn đến thử vận may mà thôi."
"Quả thật Thái thần y có khả năng thay đổi khuôn mặt của người khác. Tuy nhiên, ta cũng từng nghe nói có một người như vậy, là đại phu đổi đầu khá có danh tiếng trong chốn giang hồ. Nhưng về cơ bản họ có mục đích khác nhau."
Ngô nữ hiệp vừa nói, vừa nhìn động tĩnh ở phía xa xa, nàng nói:
"Đại phu đổi đầu là một kỳ nhân trong giang hồ, hắn dựa vào khả năng thay đổi khuôn mặt của người khác mà được nhiều người biết đến. Nhưng Thái thần y là thần y danh y xứng đáng với tên gọi. Tuy hắn có được năng lực này, nhưng thuần túy là bởi vì hắn có y thuật siêu phàm, và hiểu biết rất rộng, mọi mặt đều học giỏi, không cần lấy chút bản lĩnh kia để nổi danh, hai người khác nhau một trời một vực. Thái thần y cũng không giống vị đại phu đổi đầu kia, sẵn sàng làm bất cứ điều gì miễn là có tiền. Cho dù hôm nay ngươi gặp may mắn, tìm thấy Thái thần y, nhưng chưa chắc hắn có thể giúp được ngươi."
"Đậu mỗ biết rằng Thái thần y nhất định sẽ kiên quyết từ chối."
Giọng nói của Đậu đại sư cũng đang run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận