Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 921: Toàn bộ chết lặng

Tòa soạn.
“Tổng biên tập, chúng ta có nên đưa ra ánh sáng hay không? Đám người này thật sự quá càn quấy, không đưa ra chứng cứ xem ra không được rồi.”
“Ừm, đã đến lúc rồi, không phải Lâm đại sư đã nói chỉ cần họ xin lỗi thì sẽ kết thúc, không xin lỗi thì lập tức đưa ra ánh sáng hay sao?”
Hết tờ báo này đến tờ báo khác bắt đầu hành động.
Bọn họ sớm đã không kiên nhẫn được nữa, nắm trong tay chứng cứ quan trọng như vậy nhưng lại không đưa ra ánh sáng được, đây không phải muốn lấy cái mạng nhỏ của bọn họ sao.
Nhưng bây giờ những giáo sư chuyên gia này phối hợp lẫn nhau, cả ngày đều ở trên mạng tức giận mắng, thế nhưng lại cho họ cơ hội.
Chỉ cần đoạn video này phát tán ra ngoài, sự thật sẽ cực kỳ khủng khiếp, đặc biệt là tổng biên tập còn cho rằng vẫn chưa đủ. Cho nên đã tự mình cầm bút trực tiếp viết bài, chuẩn bị đẩy một làn sóng lớn.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Với mọi người đó là khởi đầu một ngày mới nhưng với một vài người lại là một bi kịch.
Tại một khách sạn hàng đầu ở Thượng Hải.
Cốc cốc.
Có tiếng gõ cửa dồn dập bên ngoài hành lang.
“Giáo sư Dương, mau mở cửa, có chuyện lớn rồi, thật sự xảy ra chuyện rồi.” Một vị chuyên gia trên 40 tuổi, vẻ mặt gấp gáp như xảy ra chuyện gì cực kỳ lớn.
Mà phía sau cũng có không ít chuyên gia, bọn họ giống như gặp quỷ, dường như không ngờ sẽ xảy ra loại chuyện này.
“Sao thế?” Một giọng nói khàn khàn truyền ra từ trong phòng nghe có vẻ khó chịu, mới sáng sớm đã bị quấy rầy, ai mà vui nổi.
Giáo sư Dương mở cửa thấy nhóm đồng nghiệp của mình, sắc mặt khẽ thay đổi: “Xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Đúng vậy, có chuyện lớn rồi, chúng ta vào phòng rồi nói.”

Trong phòng.
Sau khi giáo sư Dương nghe xong, sắc mặt chợt tái mét: “Cái gì?”
“Bây giờ nên làm gì đây? Video này đã tràn lan khắp mạng xã hội rồi, nếu còn không nghĩ ra cách thì e là danh tiếng chúng ta đều nát bét.”
“Sao hắn dám làm như thế? Hắn có biết hậu quả khi làm việc này là gì không?”
Đột nhiên giáo sư Dương chợt phản ứng lại, vẻ mặt vô cùng hối hận: “Ôi trời ơi, lúc hắn quay video này tôi đã phát hiện ra nhưng lại không để trong lòng. Thật không ngờ cuối cùng lại là thứ đòi mạng chúng ta, mau chóng liên hệ hắn ngay, bắt hắn thu hồi video không thể để nó lan truyền nữa.”
“Không kịp nữa rồi, video này được đăng lúc 6 giờ sáng, còn do nhiều tài khoản truyền thông cùng đăng, bây giờ đã ngập tràn trên khắp Weibo rồi.”
“Vậy bây giờ phải làm sao đây, mấy người cũng đã xem video này rồi, nếu không nghĩ ra cách giải quyết thì sẽ xảy ra chuyện lớn đó.”
“Không phải “sẽ xảy ra” mà đã xảy ra chuyện lớn rồi.”
Cốc cốc.
Cửa vừa mở.
Lãnh đạo Bộ Giáo dục nổi giận đùng đùng, sắc mặt u ám bước vào: “Rốt cuộc mấy người đang làm cái gì thế, video ở trên mạng là chuyện gì. Mấy người mất mặt thì cũng không sao, nhưng tôi thì gặp rắc rối lớn rồi.”
Ông ta là lãnh đạo Bộ Giáo dục, mặc dù ông ta không xuất hiện trong đoạn video đó nhưng chắc chắn không tránh khỏi liên can, nếu tra ra thì ông ta cũng không có kết cục tốt.
Một vài người xung quanh trẻ tuổi hơn khẽ gật đầu không dám nói gì, chỉ nghĩ tên nhóc kia đúng là chuyện gì cũng dám làm mà.
Đây là muốn cho các lão già bọn họ mất sạch mặt mũi, từ nay về sau sẽ trở thành trò cười của kẻ khác.
Bây giờ thời đại khác rồi, không phải như hai mươi, ba mươi năm trước nữa.
Lúc đó mạng xã hội chưa phát triển, chơi đùa những thứ này được người ngưỡng mộ không ngớt, bọn người kia gọi trời trời không thấu, gọi đất đất không nghe. Nhưng bây giờ mạng xã hội phát triển mạnh mẽ như này, cho dù một chuyện cỏn con cũng bị bế lên trang đầu tin tức chứ đừng nói là tin lớn như này.
Càng không cần nói tình hình bây giờ nữa.
Địa vị của bọn họ không phải thấp, người bình thường có lẽ không quen biết bọn họ nhưng trong ngành cố định, bọn họ chính là người đứng đầu. Đến nay xảy ra chuyện này còn không bị người khác cười rụng răng, uy tín mất hết, trở thành trò cười cho người khác sao.
Giáo sư Dương im lặng chốc lát rồi nói: “Đi, chúng ta đến phố Vân Lý hỏi tên nhóc đó rốt cuộc muốn thế nào?’
“Cũng chỉ đành vậy.”
“Nếu còn để vụ việc này lan rộng thì chỉ sợ không xử lý được, chỉ có thể nhanh chóng giải quyết.”
Lãnh đạo Bộ Giáo dục lo lắng đến nỗi giận đùng đùng: “Tôi không quan tâm mấy người dùng cách nào, nhất định phải giải quyết xong vụ này. Triệu Minh Thanh là học trò của hắn, giờ tôi gọi điện cho Triệu Minh Thanh để ông ta bảo lão sư mau dừng tay.”
Trên mạng xã hội.
Cư dân mạng chết lặng, vẻ mặt ngơ ngác.
“Vụ này cua khét đấy.”
“Đệch, hóa ra chúng ta vẫn luôn bị lừa gạt, mẹ kiếp, già mà không nên nết, tôi thấy bọn họ đã lớn tuổi nên mới đứng về phía bọn họ, thật không ngờ bọn họ mới là kẻ đáng ghét nhất.”
“Cmn, mấy lão già này đúng là buồn nôn, đây chính là cướp thành quả lao động người khác.”
“Ha ha, mấy tên phỉ nhổ Lâm đại sư giờ đâu rồi? Mời chúng mày ra đây tiếp tục, nếu cãi thắng thì tao nhận thua.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận