Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 584: Sự kiện đánh nhau

Am Kim là nữ hoàng ca hát, trong giới âm nhạc đã ở cấp bậc đại lão, đột nhiên tự mình ra trận đối đầu với người khác, hiển nhiên đã thu hút được sự chú ý, một số phương tiện truyền thông đều bắt tay vào điều tra việc này.
Dưới sự điều tra của truyền thông, nguyên nhân và toàn bộ quá trình đều được tiết lộ.
Tìm ra tin tức cũ.
Tài khoản tích xanh có tên 'Tin đồn giải trí' đã tìm ra nguyên nhân của vụ việc trong thời gian ngắn nhất, sau đó trực tiếp đăng tải nguyên nhân gây ra sự việc lên trên mạng.
Khi Lâm Phàm nhìn thấy tin tức này cũng không khỏi thở dài, quả thật có rất nhiều người tài giỏi, có thể tìm ra trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

Anh Kim đã bó tay, lập tức nổi trận lôi đình: “Hay lắm nhóc con, muốn chơi tiếp đúng không, được lắm...”
Người quản lý: “Chị Anh, chị có ý định đi tìm Tứ gia hỗ trợ sao?”
Anh Kim khoát tay: “Không cần, vẫn là câu nói kia, tên nhóc này không đáng để tôi thiếu nợ ân tình người ta.”

Mà lúc này, những người hâm mộ trên Weibo của Lâm Phàm đều sợ ngây người.
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy, tại sao Lâm đại sư lại có xích mích với một ngôi sao lớn như vậy?”
"Không biết, tôi thấy Lâm đại sư hiện tại ngày càng phát triển, bánh kếp bán rất chạy không nói, bây giờ hắn đột nhiên xông vào con đường giải trí, tôi cảm thấy khoảng cách giữa Lâm đại sư và chúng ta càng ngày càng xa.”
“Thật là lợi hại, Lâm đại sư sắp trở thành người vạch mặt đệ nhất cao thủ, ngay cả Anh Kim mà cũng dám chọc.”
"Sao lại không dám chứ, Lâm đại sư là tồn tại cấp bậc gì anh còn không biết hay sao, chọc con mụ này còn không phải là chuyện quá dễ dàng à.”
Trên mạng rất ồn ào, mà Lý Mộc Trạch và Lục Đạo Nhân đã đứng về phía Anh Kim, cùng nhau trút giận về phía Lâm Phàm.
Cuộc đấu này đối với người khác mà nói rất kịch liệt, nhưng đối với Lâm Phàm mà nói thì đây chỉ là một cách để giết thời gian khi buồn chán mà thôi.
Đồng thời có một số ca sĩ khi nhìn thấy Weibo kia của Lâm Phàm cũng đều xì mũi coi thường, bọn họ không cho điều này là thật, giúp hắn trút giận lên Am Kim có thể nhận được một album do hắn tự sáng tác, quả thật là chuyện rất buồn cười.
Địa vị của Anh Kim trong làng giải trí cao như vậy, bọn họ nhất định không dám làm như thế, hơn nữa loại album thế này thì có chất lượng kiểu gì chứ? Với lại, trong giới sáng tác người này còn không có chút danh tiếng gì, quả thật không đáng để nhắc đến.
Vì vậy bài viết này bị tất cả mọi người bỏ qua, cho rằng đối phương chỉ là đang nằm mơ nói nhảm, suy nghĩ hão huyền mà thôi.

Lúc này, Vương Minh Dương gọi điện thoại đến.
“Tôi nói này đại ca, tại sao anh lại chọc giận đến Anh Kim như vậy.” Vương Minh Dương thật sự chịu phục người anh em này của mình, đây thật sự là một tên cuồng gây chuyện mà. Hơn nữa "Giọng ca triển vọng" đã trôi qua lâu như vậy, xung đột với Anh Kim sớm đã tiêu tan từ lâu, nhưng mà hiện tại lại bị truyền thông moi ra, chuyện này không khéo sẽ trở thành cuộc chiến không chết không thôi.
Lâm Phàm: “Không có gì, muốn chửi thì cứ chửi, bà ta muốn làm gì thì cứ làm. Hơn nữa việc tôi tự mình sáng tác album, Weibo của Anh Kim lại đăng bài như vậy, rõ ràng là đang nhằm vào chúng ta, tại sao lại phải cho bà ta mặt mũi cơ chứ."
Vương Minh Dương, nói: "Cái này cũng đúng."
Lâm Phàm: "Album chuẩn bị như thế nào rồi?"
Vương Minh Dương: “Đã soạn xong phần nhạc, bây giờ chờ Ngô Hoán Nguyệt luyện tập ca khúc. Mười bài hát này đều là kinh điển, Ngô Hoán Nguyệt cũng không dám tùy ý, mỗi một ca khúc đều dốc toàn lực để luyện tập...”
Lâm Phàm: “Cũng không cần phải mệt mỏi như vậy, cũng đã đến lúc rồi, nên phát hành sớm một chút. À! Đúng rồi, phần sáng tác nhất định phải ghi tên là Lâm đại sư nha.”
Vương Minh Dương: "Tôi nói nghe nè, nếu không cậu bỏ việc bán bánh kếp mà chuyên tâm sáng tác bài hát đi, công việc này cũng dễ dàng hơn, cũng không có nhiều phiền phức như vậy.”
Lâm Phàm: "Được rồi, tôi không thể từ bỏ việc này, nếu không đưa món bánh kếp này phát huy ra toàn thế giới tôi chắc chắn sẽ không dừng lại.”
“Tham vọng như vậy, tôi ủng hộ cậu.” Vương Minh Dương thở dài, đối với lý tưởng của người anh em này, anh ta cũng phục rồi .
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Phàm không chú ý đến chuyện trên mạng nữa, hắn không phải là ngôi sao, tốt xấu gì cũng không liên quan gì đến hắn. Lúc buồn chán lên mạng chửi vài câu thì anh có thể làm gì được hắn đây.
Đúng lúc này bên ngoài có một giọng nói truyền đến.
“Đánh người, đánh người rồi...”
Khi Lâm Phàm nghe thấy giọng nói này hắn lập tức sững người, trong phố Vân Lý ai lại dám đánh người?
Lão Lương: “Ông chủ nhỏ, cậu mau ra đây xem, bên đó có đánh nhau.”
Lâm phàm sững sờ: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Lão Lương: “Tôi không rõ tình hình cụ thể cho lắm, nhưng mà nghe nói ông lão kia đẩy xe đạp bán quả đào bị quản lý đô thị bắt lại , bây giờ hình như đã đánh nhau luôn rồi.”
“Ui là trời, chuyện này cũng có thể xảy ra, trước đây làm gì có chuyện như vậy.” Lâm Phàm kinh ngạc.
Lão Lương: “Tôi cũng không biết...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận