Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 942: Chiêu trò để câu lượt xem

Còn biết nói thế nào được nữa.
Con người ta bị bệnh, rất cần tiền. Bây giờ cản người ta chính là cướp đi hy vọng duy nhất của người ta, chẳng lẽ họ móc tiền túi ra đưa hay sao?
Lúc này, cả đám người ù ù cạc cạc.
Thế nhưng có một người dân nói: “Bà chị, chị đừng như vậy, chị có thể lên báo kêu gọi mọi người quyên góp mà.”
“Đúng vậy.”
“Cách này hay lắm!”
Nhưng Tạ Mai không nghe theo, vẫn quỳ gối di chuyển về phía trước như cũ.
Lúc này các phóng viên xuất hiện, khi họ vừa nhận được tin ở đầu đường Thượng Hải xuất hiện cảnh tượng này đã vội vã chạy đến.
Thân là phóng viên, họ có chuyện gì mà chưa gặp. Nhưng tin này mới lần đầu nghe nói.
Với khứu giác nhạy bén của họ, cảm thấy sự thật không hề đơn giản.
Dường như đây là một loại bú fame cấp thấp.
Bây giờ internet có thể kiếm tiền.
Bởi vậy có không ít người tham gia vào internet, làm trò lố lăng để bú fame đồng thời tăng lượng theo dõi. Trước sức mạnh của danh tiếng và tiền bạc, những chuyện mất đi danh dự và nhân phẩm chẳng còn quan trọng nữa.
Triệu Minh Thanh: “Lão sư, chuyện này quá xấu xa. Sao người này có thể làm vậy được.”
Lâm Phàm chau mày: “Xem thử xem sao.”
Lúc này ở hiện trường.
Các phóng viên tiến hành phỏng vấn: “Chị này, chị làm như vậy có thể khẳng định đối phương chắc chắn sẽ chi tiền chứ? Nếu lát nữa chị đến nơi, ai sẽ đưa tiền cho chị?”
Tạ Mai chỉ đằng trước: “Người đó đang ở đây, anh ta đang chờ tôi. Chỉ cần tôi đến nơi là có tiền khám bệnh cho con rồi.”
Các phóng viên ngẩng đầu lên nhìn, đâu đâu cũng kín người, không biết bà chị này đang chỉ người nào.
Trong tòa nhà thương mại, một thanh niên đang cầm điện thoại di động chụp lia lịa, sau đó đăng toàn bộ hình ảnh và video lên mạng.
“Lão đại, đã thực hiện xong. Chúng ta có thể đăng bài lên Weibo rồi.”
“Đã nhận.”
Bọn họ chính là kẻ đứng sau màn của lần này, người được gọi là lão đại chính là người phụ trách đăng bài trên internet, tài khoản của gã trên Weibo tên là “Người Tốt Bụng” đồng thời gã lấy góc độ người thứ ba đăng tin này lên.
Gã đã nghĩ kỹ chuyện sẽ xảy ra tiếp theo rồi.
Đó chính là làm người trung gian trong chuyện này, mở rộng sân khấu của mình.
Còn mười vạn đồng tiền mặt, chắc chắn là không cho rồi.
Tất nhiên, gã sẽ không nói chuyện này mà chủ động liên hệ với bên tin tức truyền thống, tung tin của “Người Tốt Bụng” cho phóng viên. Như vậy là gã sẽ có thể nổi tiếng.
Chu Tuyền xử lý tai tiếng trên mạng đã tìm ra được ba quy luật chính.
Thứ nhất: Tung tin giả, đặc biệt là chuyện thật lớn sẽ truyền đi với tốc độ cực nhanh.
Thứ hai: Tạo nên thù hận, sự giận dữ của dân mạng với những sự việc chướng tai gai mắt. Mà chuyện đang diễn ra bây giờ là thuộc về dạng thứ hai.
Thứ ba: Là tin giải trí, gây sốc.
“Làm ơn cho qua.”
Lúc này Lâm Phàm và Triệu Minh Thanh dạt đám người ra, đến trước mặt Tạ Mai.
“Cho tôi xem đứa nhỏ thử.” Lâm Phàm mở lời.
Tạ Mai không quen Lâm Phàm, tất nhiên không thể giao con cho đối phương được.
Mà từ đầu các phóng viên không để ý, tưởng rằng chuyện gì nhưng khi nhìn lại thấy người đang đến lập tức sững sờ, sau đó vui mừng nói: “Lâm đại sư…”
Tại Thượng Hải này, các phóng viên có thể không biết minh tinh địa phương, thế nhưng bọn họ lại rất quen thuộc với Lâm đại sư.
Đặc biệt là mấy tháng này, tin tức của Lâm đại sư luôn thu hút dư luận, chưa từng yên tĩnh. Bây giờ phóng viên tòa soạn nào mà không biết Lâm đại sư cơ chứ, nếu dám nói không biết thì cũng không dám nhận mình là phóng viên.
Lúc này các phóng viên ở cạnh bên nói: “Bà chị, còn không mau để Lâm đại sư xem đứa nhỏ, lần này bà chị gặp may rồi.”
“Đúng vậy, Lâm đại sư là thánh thủ thần y đấy. Nếu chịu ra tay thì không còn vấn đề gì nữa.”
“Chuyện này tôi thấy có vấn đề, tuyệt đối không đơn giản như vậy.”
Cư dân xung quanh không biết đang xảy ra chuyện gì nhưng có người tinh mắt hô lên.
“Ui là trời, đây là Lâm đại sư.”
“Cái gì? Lâm đại sư? Đó không phải người nổi tiếng khắp Thượng Hải sao?”
“Còn phải hỏi, là người nổi tiếng ở phố Vân Lý đấy.”
Tạ Mai ngạc nhiên nhìn đối phương, lúc này các phóng viên đều nở nụ cười: “Bà chị, mau mau đưa đứa nhỏ cho Lâm đại sư xem thử đi, xem như hôm nay chị may mắn lắm mới gặp được Lâm đại sư đó.”
Lâm đại sư ôm đứa bé vào lòng, cẩn thận nhìn kỹ, sau đó gật đầu: “À, đúng là ung thư mắt.”
Triệu Minh Thanh cũng tỉ mỉ xem xét: “Lão sư, chuyện này là sao?”
“Bây giờ mới ở giai đoạn hai, chưa phải lúc nguy kịch nhất, vấn đề không lớn.” Lâm Phàm nói.
Triệu Minh Thanh thả lỏng gật đầu: “Vậy thì tốt rồi.” Chỉ cần lão sư nói vấn đề không lớn thì thật sự sẽ không thành vấn đề.
Tình trạng bây giờ chưa cần chữa trị ngay, Lâm Phàm nhìn Tạ Mai: “Chị đứng dậy trước đi.”
Tạ Mai còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, trong thoáng chốc không biết nói gì.
“Đứng lên đi, tôi sẽ giải quyết vấn đề của đứa nhỏ cho chị. Chị nói với các phóng viên xem, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì.” Lâm Phàm nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận