Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 842: Ông tổ kỹ thuật chà lưng

Bọn họ vốn chỉ nghĩ việc chà lưng là chuyện rất đơn giản, không phải là chỉ cần so ai có lực lớn hơn thôi sao? Nhưng khi qua tay của ông chủ nhỏ thì lại biến thành đa dạng như thế, còn nâng lên một trình độ mới.
Mà ba vị này trên con đường chà lưng có lẽ là một đi không trở lại, nhiều năm về sau họ đều trở thành những cao thủ trong giới chà lưng. Trải qua sự phấn đấu của bọn họ, chà lưng không còn là một việc làm không ra hồn nữa, mà là một công việc rất kỹ thuật không phải ai cũng có thể học được.
Lâm Phàm với kỹ thuật này cũng được giới chà lưng tôn làm ông tổ của nghề này.
“Từ từ suy nghĩ, luyện tập nhiều vào, về sau cũng có thể giống như tôi, có khách tới rồi, hôm nay đến đây coi như kết thúc.” Lâm Phàm nói.
Ba thợ chà lưng gật đầu, trước đây bọn họ đều không mặc quần dài, nhưng sau khi bị Lâm Phàm phê bình thì họ cũng tự giác mặc quần dài vào, bắt đầu thay đổi hình tượng cũng là một khởi đầu tốt.
Bên ngoài.
“Chính là nhà tắm này, nghe nói rất nổi tiếng trên diễn đàn.”
“Người chà lưng trẻ tuổi ở đây thật sự thần kỳ như vậy sao? Hôm nay tôi muốn đến thử một lần.”
“Nếu quả thật thần kỳ như vậy, thì đúng là quá nghịch thiên rồi.”
Người khách đang tiến vào cửa ra vào quay đầu lại nói: “Bây giờ ngày nào tôi cũng đến đây, chà lưng ở đây rất thoải mái, kỹ thuật không thể chê được.”
“Anh trai, có phải ở đây người chà lưng thoải mái nhất chính là một người trẻ tuổi không?”
“Đúng thế! Có điều mấy người khác kỹ thuật cũng rất lợi hại, quả thật không thể so với trước kia, hiện tại đây mới có gọi là chà lưng đó.”
Lúc này, một người đàn ông trung niên đi ngang qua phòng tắm, nghe thấy những lời này không khỏi dừng bước. Ông ta không phải người Thượng Hải mà chỉ đến Thượng Hải để tham gia một buổi giao lưu văn học.
Buổi tối đi dạo một mình, nghe những người này nói không khỏi có chút hứng thú.
Nghĩ hiện tại không có việc gì làm, nên chuẩn bị vào xem thử.
Tiểu Hà nhân viên lễ tân phát hiện công việc kinh doanh mấy ngày gần đây tốt hơn nhiều. Trước đây buổi tối không có nhiều người như vậy, nhưng vừa rồi thì đã có bốn năm người đi vào.
Trong phòng tắm.
Một người đàn ông trung niên đeo kính, sau khi ngâm mình trong bồn tắm một lúc thì có một nhân viên chà lưng bước đến hỏi: “Ông chủ có muốn chà lưng không?”
Vừa rồi một đợt khách đến, bọn họ bận rộn đến sức đầu mẻ trán, bây giờ thấy trong bồn tắm chỉ còn có vài người, cho nên tiện hỏi một chút. Nếu không có người chà lưng thì bọn họ có thể đi ra ngoài nghỉ ngơi một chút.
“Ừ, chà lưng, kỹ thuật chà lưng tốt nhất ở đây có phải là của người trẻ tuổi kia không?”
Người đàn ông trung niên hỏi.
Nhân viên chà lưng nói: “Đương nhiên rồi, kỹ thuật của cậu ta không thể chê vào đâu được, bọn tôi có đuổi cũng đuổi không kịp.”
“Vậy tôi đợi cậu ta làm xong thì sẽ tìm cậu ta chà.” Người đàn ông trung niên nói.
Nhân viên chà lưng gật đầu: “Được, nhìn anh có vẻ là lần đầu tiên tới đây, nhưng mà anh cứ yên tâm, chỉ cần sau khi trải nghiệm xong thì cả một đời anh cũng sẽ không quên.”
Người đàn ông trung niên nói: “Hy vọng là vậy.”
Không lâu sau, Lâm Phàm cũng rảnh tay được một chút.
“Ông chủ nhỏ, ở đó còn có người đang chờ anh chà lưng.” Nhân viên chà lưng nói.
Lâm Phàm nhìn qua đó, không ngờ vừa kết thúc lại có người đến rồi. Nhưng mà không quan trọng, chỉ cần có nhiều người đến là được. Mà phần lớn người đến đây đều chỉ yêu cầu hắn chà lưng, việc này khiến hắn bó tay rồi. Thế nhưng điều này cũng chứng minh năng lực chà lưng của hắn, e là đã lan dần truyền ra rồi.
“Ông chủ, qua đây đi.” Lâm Phàm cười nói.
Lưu Bưu chú ý Lâm Phàm rất lâu, phát hiện cách chà lưng của người này khác với những thứ anh ta thường thấy. Ông ta có chút tò mò, không biết sẽ có cảm giác như thế nào.
Bị mọi người thổi phồng lên như vậy, cũng không biết có năng lực như vậy thật hay là không.
“A……” Ánh mắt Lâm Phàm dừng ở trên người Lưu Bưu, có chút sững sờ, dường như là phát hiện chuyện gì đó rất nghiêm trọng.
Lưu Bưu hơi sửng sốt một chút, hỏi: “Sao vậy?”
Lâm Phàm cười cười, nói: “Không có gì, chỉ là khuôn mặt của ông trông giống một nhà văn.”
Lưu Bưu cười cười, không nói gì thêm, hiển nhiên là không muốn tiếp tục nói về chủ đề này, sau đó nằm lên ghế nhắm mắt lại hưởng thụ.
Lâm Phàm lúc này ở trong lòng lẩm bẩm, thật đáng sợ, tên này có chút lợi hại, sau đó hắn đeo dụng cụ bắt đầu chà lưng.
Từ trước đến giờ, hắn thực sự chưa từng gặp được một người có thể chống cự được việc hắn chà ở phía trước mà lại bình tĩnh như thường thế này.
Lưu Bưu có chút không chịu được, nói: “Chà phía sau lưng, chà phía sau lưng đi.”
Lúng túng!
Lưu Bưu cảm giác vị trí đó đã có phản ứng, nhất định phải che đậy một chút, nếu không thì sẽ bị người ta cười chết mất.
Lâm Phàm chà phía sau lưng, nhưng đối với Lưu Bưu mà nói, ông ta cảm thấy sâu trong lòng mình có cái gì đó không đúng.
Dường như có một lực lượng nào đó trong người đang nổi lên.
Ở sâu trong lòng dần hiện lên một chút thay đổi, sự thay đổi này rất huyền diệu, không biết nên diễn tả như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận