Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1067: Đe doạ

Một đám người vội vội vàng vàng chạy tới, cô gái đội mũ lưỡi trai hơi sợ, cô ta cũng không có mang theo bảo vê. Gặp nhiều người hâm mộ nhiệt tình như vậy, một mình làm sao chống đỡ được chứ.
Nhưng một màn khiến hai người kinh hãi lại xảy ra, một nhóm người không để ý tới hai người mà chạy về phía trước.
"Lâm đại sư, ngài chờ chút. . . ."
Lâm Phàm đã ở khu vực kiểm tra an ninh, nhưng khi nghe thấy những âm thanh này, hắn ngây ngẩn cả người.
Chuyện gì xảy ra vậy.
Những thị dân kia chạy tới thở phào nhẹ nhõm, rốt cục cũng đuổi kịp.
"Lâm đại sư, chúng ta tới tiễn ngài, cám ơn ngài nhiều lắm…"
"Không sai, ngài phải thường xuyên đến Thanh Châu đó nha, Thanh Châu chúng ta vĩnh viễn chào đón ngài."
“ Lâm đại sư, tôi yêu ngài!”
“ Thuận buồm xuôi gió nhé!”
Những nhân viên an ninh kia có chút ngây ngẩn cả người, bọn họ chưa từng gặp qua chuyện gì như vậy.
Lâm Phàm, nói: "Thật ngại quá, để tôi nói với bọn họ vài câu." Sau đó đi tới rào chắn ở, khoát tay một cái: "Các vị không cần khách khí, chuyện này dễ như ăn cháo, tôi phải lên phi cơ bây giờ, có cơ hội tôi sẽ trở lại Thanh Châu."
Minh tinh đội mũ lưỡi trai thấy thế thì ngây ngẩn cả người nhìn quản lý, nói: "Người nọ là ai, là minh tinh nào vậy."
Người quản lý lắc đầu, đáp: "Không biết nữa, ơ chờ chút, là Lâm đại sư? Không phải là hắn đấy chứ?"
Minh tinh đội mũ lưỡi trai: "Ai vậy?"
Người quản lý: “ Một nhân vật rất hot trên Weibo đó, Lâm đại sư!”

Lâm Phàm không có nghĩ tới mình lại được người dân Thanh Châu đưa tiễn nồng nhiệt như vậy.
Hắn không ngờ mình chỉ làm một việc rất bình thường mà có nhiều người đến tiễn như thế, lại khiến hắn cảm nhận được sự đối xử mà chỉ có các đại minh tinh mới có được.
Lâm Phàm vẫy tay: “Tạm biệt mọi người. À, đúng rồi, nhớ theo dõi Weibo của tôi, số lượng người hâm mộ trên Weibo của tôi gần đây không tăng quá nhiều, mọi người nhớ theo dõi tôi nhé."
Chuyện quan trọng như vậy, thiếu chút nữa thì quên mất, nhất định được thông báo cho họ một tiếng mới được.
"Yên tâm đi Lâm đại sư, lập tức follow liền đây.”
“ Không sai, ngài là nhân vật mà Thanh Châu chúng tôi luôn hoan nghênh, nhất định phải theo dõi Weibo của ngài.”
Lâm Phàm chắp tay: “ Cảm ơn.” Sau đó cũng không quay đầu lại, tiêu sái qua cổng kiểm tra, rời đi.

Ở trên lối đi đi lại.
Đinh đinh!
Điện thoại di động đột nhiên vang lên.
Một số điện thoại lạ.
Lâm Phàm: “ A lô, ai vậy?”
Đầu kia điện thoại truyền đến một giọng nói âm trầm: “ Lâm đại sư, mày khá lắm, cả tao mà mày cũng dám động vào, hi vọng mày có thể sống hết quãng đời còn lại . .”
Lâm Phàm khẽ nhíu mày: “ Hở, ông là ai? Từ chỗ nào chui ra vậy? Muốn uy hiếp tôi sao? Có gan thì chạy ra trước mặt tôi mà nói này, có tin tôi tát cho xoay 720 độ trên không trung không? Còn không mau ra đây, quỳ trước mặt tôi gọi ba ba . . .”
Tút tút!
Điện thoại báo bận, đối phương đã cúp điện thoại.
Lâm Phàm trực tiếp gọi lại: “ Ông có ý gì? Chui ra uy hiếp rồi đánh bài chuồn? Rất là gợi đòn đó nha. Ông là ai? Bây giờ tôi đang ở sân bay, giỏi thì nói cho tôi biết ông đang ở đâu xem nào để tôi đổi chuyến, trực tiếp đi qua chỗ ông dạy ông cách làm người luôn.”
Tút tút!
Mẹ nó lại tắt máy.
Lâm Phàm nổi giận, trực tiếp lại gọi điện thoại tới, đối phương không nói gì.
"Tại sao không nói chuyện, làm người có chút dũng khí có được không. Ấy, chớ có cúp máy, cúp máy tôi lại gọi, thiếu gì thì thiếu chứ tôi không thiếu thời gian.”
Đối phương bất thình lình nói lên ba chữ.
"Tôi tắt máy."
Cuộc điện thoại xa lạ này khiến Lâm Phàm hơi để tâm, vốn tưởng rằng chỗ dựa phía sau Mã Thanh Châu chính là Trình Niên Lương. Thế nhưng bây giờ nhận được điện thoại này chứng tỏ không phải là kẻ đó, phía sau còn có một kẻ lớn hơn.
Trình Niên Lương là ai? Kẻ này có thể được gọi là lão hổ, nhưng phía sau ông ta còn có một người khác, chuyện này cũng thú vị rồi đây.
Chỉ sợ Mã Thanh Châu cũng không biết cấp trên trực tiếp của hắn là ai, chỉ có Trình Niên Lương mới biết.
Mà hắn căn bản không thể đến đối chất với Trình Niên Lương, đừng thấy hắn hiện tại là Lâm đại sư, muốn gặp người có địa vị này, cơ bản là không có khả năng.
Việc này trước tiên tạm dừng, dự định lớn nhất của hắn là tiêu diệt Mã Thanh Châu, sau đó kéo chỗ dựa vững chắc của Mã Thanh Châu vào. Bây giờ lại muốn kéo người đứng sau chỗ dựa kia vào cuộc thì cái này tuỳ thuộc bên cảnh sát có mở rộng điều tra hay không.
Nhưng hắn vẫn phải điều tra số điện thoại này một chút, nếu sau này may mắn gặp được người này, nói không chừng có thể thuận tay bắt đi, ý tưởng này xem ra cũng không tệ.
Lên máy bay!
Khoang hạng Phổ thông.
Trước kia hắn ra ngoài cùng Vương Minh Dương luôn ngồi khoang hạng nhất, dù sao cũng không cần tự bỏ tiền túi. Nhưng hiện tại hắn đi một mình nên cũng không nỡ ngồi khoang hạng nhất, hắn còn phải tiết kiệm chút tiền để đầu tư vào viện phúc lợi trẻ em.

Bạn cần đăng nhập để bình luận