Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 309: Đàn chó lớn

Trên đường lớn.
Một đàn chó đông đảo lao vun vút đến khiến những người dân xung quanh choáng váng.
Cẩu gia Nicholas dừng lại trước, ngoảnh đầu nhìn lại đàn chó ở phía sau sủa gâu gâu vài tiếng: “Mùi hương toả ra đến từ ba hướng, bọn mày qua bên kia còn lại đi theo tao. Nếu vẫn không tìm thấy thì ngay lập tức quay về đây.”
Gâu gâu!
“ Vâng, Cẩu gia.”
Đàn chó đáp lại.
Một số người dân dừng bước quan sát trên mặt họ lộ rõ vẻ ngạc nhiên, họ cảm thấy một con chó nhỏ chân ngắn trước mặt hình như đang cùng những con chó kia nói chuyện.
Đây chắc chắn chỉ là ảo giác mà thôi, làm thế nào những con chó đó có thể giao tiếp với nhau được cơ chứ.
Lúc này, Cẩu gia Nicholas dẫn đầu đàn chó chạy về phía trước như điên, những chú chó còn lại tách thành hai nhóm và rẽ theo hai hướng khác nhau chạy đi.
Cẩu gia Nicholas tuy có đôi chân ngắn nhưng lại chạy rất nhanh, bốn chân luân phiên nhau không thua kém gì những chú chó chân dài.
Một số người dân đã lấy điện thoại di động ra, đem một màn trước mắt chụp lại, bầy chó này cũng quá là đáng sợ rồi, cũng không biết bọn chúng đến từ đâu nữa.
Một con chó Husky mập mạp le lưỡi thở hổn hển đi theo phía sau Cẩu gia Nicholas: “Cẩu gia, mệt quá rồi, chạy không nổi nữa.”
Cẩu gia Nicholas lập tức hất đầu, trừng mắt liếc nó một cái: “Nhìn bộ dạng này của mày làm sao có thể trở thành tứ đại hộ pháp của tao, về sau tao sẽ không che chở cho mày nữa.”
Husky ủy khuất, bốn chân như được gắn thêm động cơ bất ngờ lao vun vút.
Cẩu gia Nicholas tru lên, sủa với theo: “Mày là đàn em phải theo sau lưng tao, mày chạy nhanh như vậy làm cái gì chứ.”
Khi đi ngang qua một con hẻm, Cẩu gia Nicholas dừng lại, quay đầu sủa: “Tao phát hiện đồng bạn của mình đang gặp phải nguy hiểm, đi theo tao.”
Trong ngõ, một người đàn ông to lớn cởi trần đang ra sức quấn sợi dây thừng vào cổ một con chó đất màu đen, con chó đen kêu rên thảm thiết.
Trên mặt người đàn ông mang theo nụ cười: “Chó mực này ăn rất bổ dưỡng đó nha.”
Nhưng vào lúc này, bỗng vọng tới từng đợt tiếng chó sủa, người đàn ông có chút hoang mang, đã xảy ra chuyện gì? Từ đâu lại có nhiều tiếng chó sủa như vậy? ”
Gâu gâu!
Đột nhiên, một đàn chó xuất hiện trong ngõ và bao vây người đàn ông to lớn lại.
Con chó màu đen cũng lớn tiếng sủa lên.
Người đàn ông to lớn mỉm cười: “Nhiều chó như vậy, còn có rất nhiều chó đắt tiền nha, tao mà bắt được toàn bộ tụi mày thì đúng là giàu to rồi.”
Cẩu gia Nicholas nhe răng lộ ra dáng vẻ dữ tợn, thân thể hơi hơi nhún xuống như thể đang chuẩn bị vào thế tấn công.
Những con chó phía sau cũng bày ra bộ dáng tương tự, trông vô cùng hung dữ.
Người đàn ông to lớn vốn muốn bắt tất cả những con chó này, nhưng đột nhiên vẻ mặt của ông ta đờ ra trong giây lát, thần sắc sững sờ, cảm giác có chút không ổn.
Gâu gâu!
Đôi mắt đen láy của Cẩu gia Nicholas lộ ra dạng vẻ dữ tợn nhìn chằm chằm vào người đàn ông to lớn như thể đang cảnh cáo ông ta.
Người đàn ông to lớn hơi sợ hãi, nhiều chó như vậy, còn có rất nhiều chó lớn. Nếu chúng xông lên cắn mình vậy thì hậu quả sẽ rất khó mà lường được a.
Chó đen lớn giãy giụa đáp lại.
Người đàn ông to lớn dường như hiểu ra điều gì đó và anh ta cởi dây trói quanh cổ con chó đen lớn ra, sau đó đứng vào trong góc tường.
Con chó đen lớn quay đầu về phía Cẩu gia Nicholas sủa to hai tiếng: “Cảm ơn vì đã cứu tao.”
Cẩu gia Nicholas lắc đầu sủa lên hai tiếng rồi sau đó xoay người lại: “Tao là Cẩu gia Nicholas nếu muốn cùng tao lăn lộn giang hồ thì đi theo tao.”
Gâu gâu!
Nicholas lại tiếp tục lên đường, lần theo mùi hương, tìm kiếm mục tiêu mang theo mùi hương, con chó đen lớn không chút do dự đi theo đàn chó lớn.
Người đàn ông to lớn đứng dưới chân tường nuốt nước bọt: "Hôm nay đúng thật là gặp phải quỷ rồi.”
Phố Vân Lý
Những người dân vây quanh cũng không hề rời đi mà ngược lại bọn họ im lặng chờ đợi, chờ xem kết quả cuối cùng, thậm chí người dân vây quanh càng ngày càng đông.
Lúc đầu, bọn họ không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng khi họ nghe được từ những người khác nói. Lâm đại sư cùng một bầy chó nói chuyện và bầy chó kia đi tìm con gái của chị Hồng.
Chuyện này trong mắt những người dân này quả nhiên là một điều không thể tưởng hoặc có lẽ nói là không có khả năng.
Con chó thì làm sao có thể nghe hiểu được tiếng người, hơn nữa còn đi tìm người nữa chứ?
Người dân: “Lâm đại sư, cũng đã hai mươi phút trôi qua rồi, sao vẫn chưa có tin tức gì?”
Lâm Phàm bình tĩnh, nếu như Cẩu gia không tìm được chắc chắn đã trở về, nhưng tới bây giờ vẫn chưa về vậy nhất định chính là còn đang tìm kiếm hoặc do đường đi có chút xa.
Thế nhưng điều mà Lâm Phàm không thể ngờ tới chính là Cẩu gia Nicholas vậy mà lại muốn xông vào bên trong.
Tại tầng dưới của một cư dân nào đó.
Cẩu gia Nicholas quay đầu hướng về phía một con chó ra lệnh: “Mày chạy về, báo rằng chúng ta đã tìm thấy rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận