Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1098: Phía sau chắc chắn có mờ ám

Đây là âm thanh thông báo Weibo có bài đăng mới. Cô ấy chỉ theo dõi mỗi weibo của Lâm Phàm nên chỉ khi Lâm Phàm đăng bài trên weibo thì điện thoại mới có thông báo.
Vừa mở weibo lên xem nội dung bài đăng thì Ngô U Lan lập tức sửng sốt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Lâm Phàm: “Hôm nay tôi rất vui. 365 đứa trẻ của Viện Phúc lợi Nam Sơn tham gia cuộc thi Quốc họa dành cho trẻ em toàn quốc đều đạt được giải thưởng, nhận được thông tin vui vẻ như vậy khiến cho tôi thấy vô cùng phấn khởi.”
Cư dân mạng xôn xao.
“Cái gì? Cuộc thi Quốc họa dành cho trẻ em?”
“Không hiểu lắm, nhưng có vẻ như rất lợi hại đó.”
“Lầu trên ơi, anh không thấy bình luận của anh rất nhảm nhí sao hả? Toàn bộ 365 đứa bé đều đạt giải thưởng đó. Anh nói xem chuyện này có khủng bố hay không chứ?”
“Chỉ cần là chuyện của Lâm đại sư thì tôi sẽ ủng hộ hết mình. Trình độ Quốc họa của bọn trẻ thế nào rồi? So với mấy tháng trước có tiến bộ hơn chưa?”
“Không phải bài đăng có gắn kèm link đó sao, chúng ta mau click vào xem xem.”
Cư dân mạng lũ lượt click vào link bài báo. Với số lượng fan hâm mộ của Lâm Phàm hiện nay, lượt chia sẻ mỗi bài đăng weibo của hắn ít nhất cũng phải lên tới hàng trăm nghìn lượt. Hơn nữa còn có không ít tài khoản có dấu tích. Họ đều muốn tạo mối quan hệ với Lâm Phàm nên đương nhiên cũng sẽ không keo kiệt gì mà chia sẻ một cái.
Nhân viên phụ trách trang web chính của Hiệp hội Quốc họa cũng thấy vô cùng bất ngờ.
“Mọi người mau qua đây xem, trang web của chúng ta đột nhiên có đến hơn mấy trăm nghìn lượt truy cập này.”
“Trời má! Lag luôn rồi, rốt cuộc là có chuyện gì thế, sao đột nhiên lại có nhiều người vào như vậy?”
“Ngày trước trang web của chúng ta nhiều nhất cũng chỉ có khoảng 10 nghìn lượt truy cập, hôm nay bị cái quỷ gì, sao lại nhiều người như thế chứ?”
Lúc này, trên bảng tin của trang web hiện lên rất nhiều tin bình luận.
“Lợi hại thật đấy. Mọi người xem này, giải Nhì và giải Ba còn có giải khuyến khích toàn bộ đều đến từ Thượng Hải đấy. Đây không phải đều đến từ Viện Phúc lợi trẻ em Nam Sơn sao?”
“Đúng thế, giỏi quá. Mọi người xem tranh đi, bức tranh của những bạn nhỏ này đều có tiến bộ rất lớn so với ngày trước.”
“Kinh khủng thật, quá lợi hại.”

Nhân viên phụ trách trang web kinh ngạc bật thốt lên: “Ôi đệt, những người này đến từ đâu vậy? Cuộc thi Quốc họa trẻ em của chúng ta sao lại thu hút được nhiều lượt truy cập như vậy, khủng bố quá.”
Đối với bọn họ mà nói thì chuyện này có chút hoang đường. Từ khi thành lập trang web đến này dường như chưa bao giờ đạt được nhiều lượt truy cập như vậy.
Kinh hãi.
Ngô U Lan nhìn Lâm Phàm, tự hỏi không biết bài đăng này của Lâm Phàm là có ý gì, chẳng lẽ hắn lại nhận thua, không nói gì thêm nữa sao?
Nhưng mà dựa vào tính cách của Lâm Phàm, chuyện này hoàn toàn không thể nào xảy ra được. Từ trước đến nay, Lâm Phàm đều không để cho những người bên cạnh hắn phải chịu đựng bất kì sự thiệt thòi nào. Nhất là khi đối mặt với những chuyện bất công như thế này, hắn sẽ đấu tranh đến cùng.
Đột nhiên!
Weibo lại có thông báo mới.
Đọc được bài đăng mới của Lâm Phàm, Ngô U Lan liền bật cười. Anh Lâm cuối cùng cũng bắt đầu ra tay rồi đây.
Hai bức tranh.
Lâm Phàm: “Mọi người nói xem, trong hai bức tranh này thì bức nào nhìn đẹp hơn? Tranh phong cảnh đẹp bình luận số 1, tranh hoa điểu đẹp bình luận số 2.”
“1”
“1”

“Mặc dù tôi xem không hiểu tranh Quốc họa, nhưng chỉ cần mắt không mù thì cũng nhìn ra, chắc chắn là tranh phong cảnh đẹp hơn.”
“Tôi đã từng học về Quốc họa một thời gian, nét vẽ của bức tranh phong cảnh này mặc dù không quá đẹp. Thế nhưng cho tôi một cảm giác rất đặc biệt, rất sinh động. Còn bức tranh hoa điểu này cũng bình thường thôi, nét vẽ cũng không phải đẹp nhất, lại càng không khiến cho người ta có phải ồ à ngạc nhiên về nó.”
“Mẹ nó! Nói rất có lý!”

Lâm Phàm thấy tình hình cũng tàm tạm rồi, đăng tiếp một tin weibo nữa.
“Như các bạn đã thấy, tranh phong cảnh có cảm giác đẹp hơn một bậc. Chỉ là rất tiếc, bức tranh chỉ đạt giải Nhì thôi, còn bức tranh hoa điểu này lại được giải Nhất. Tôi thấy mình cần phải vạch trần sự việc mờ ám này, đưa nó phơi bày ra ngoài ánh sáng. Ngay cả đến những người không hiểu gì về Quốc họa cũng thấy được bức tranh nào đẹp hơn, chẳng lẽ các đại sư làm giám khảo chấm điểm của Hiệp hội Quốc họa đều bị mờ mắt rồi hay sao? Xấu hay đẹp đều không nhìn ra được, nếu như Hiệp hội Quốc họa chỉ toàn là những người như vậy, tôi đề nghị Hiệp hội Quốc họa nên dừng lại tại đây nhằm tránh việc tuyên truyền sai lệch về Quốc họa, khiến cho những tinh hoa của nghệ thuật Trung Quốc của chúng ta bị họ bôi nhọ.”
Khi bài đăng này vừa được đăng lên, quần chúng ăn dưa đột nhiên hiểu ra.
“Trời má, tôi hiểu rồi. Lâm đại sư đang phê phán Hiệp hội Quốc họa không công bằng.”
“Là đã xảy ra gian lận sao?”
“Lầu trên ơi, anh còn cần phải hỏi sao? Nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy thì chắc chắn là có mờ ám rồi. Tôi vừa xem trang web chính thức của họ rồi, quả thật bức tranh phong cảnh này chỉ được giải Nhì, còn bức tranh hoa điểu kia chính xác đã đạt giải Nhất. So sánh bức tranh giải Nhất này với những bức tranh giải Nhì khác thì chả hơn gì mấy, dựa vào đâu lại được giải Nhất chứ.”
“Mờ ám, trăm phần trăm là có mờ ám.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận