Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1040: Đưa dê vào miệng cọp

Ở Thanh Châu không ai dám chọc Mã Thanh Châu, mà khi tin tức này xuất hiện thì một số người dân Thanh Châu cũng khiếp sợ.
Người bình thường không tiếp xúc được với nhân vật như Mã Thanh Châu, nhưng đều biết Mã Thanh Châu là trùm của Thanh Châu.
Một vài người dân bị Mã Thanh Châu ức hiếp đều rất phấn khích, cảm giác ác báo cuối cùng cũng đến.
Nhưng không lâu sau, tin tức trên mạng đột nhiên biến mất, giống như là chưa từng có.
Thanh Châu, một nơi tụ tập nào đó.
Một đám thanh niên giàu có đang tụ tập một chỗ cùng nhau chém gió khoe khoang.
“Các anh xem, Mã gia hình như bị người ta chơi rồi.”
“Là sao?”
“Xem trên mạng đi, có người chơi Mã gia, Lâm đại sư của Thượng Hải này là ai, gan cũng không nhỏ đâu ha!”
“Ấy, tin tức mất rồi, xem ra Mã gia đã ra tay, đè những tin tức này xuống rồi. Thật đúng là chưa từng thấy qua có người dám chơi Mã gia như thế, chúng ta có nên đánh cược một ván không.”
“Cược như nào?”
“Cược xem khi nào tên này phải quỳ gối trước mặt Mã gia, tôi cược một ngày.”
“Tôi hai ngày.”
...
Đám nhà giàu này tiến hành đặt cược, ở Thanh Châu ai mà không biết Mã gia là người nào. Cho dù là bọn họ thì cũng không dám làm càn trước mặt Mã gia.
Một số gia đình có tài sản ngàn vạn hay là trên ức, ngay cả tư cách xách giày trước mặt Mã thiếu cũng không đủ.
Lúc này, một người đàn ông có tiếng ngồi trên ghế sô pha khinh thường nói: “Mã Mục Phong làm việc quá bá đạo, bây giờ là xã hội nào rồi, ông ta thực sự cho rằng có thể một tay che trời được nữa sao? Những chuyện này ngăn không nổi, tôi đã nghe được thông tin, sớm đã có người muốn động đến ông ta rồi chỉ là chưa tìm được cơ hội mà thôi.”
“Bây giờ xảy ra chuyện, bị người khác bóc phốt trên mạng, xem ông ta xử lý như nào.”
Những người còn lại lắc đầu: “Tôi thấy cũng chưa đâu, bối cảnh của Mã gia mọi người trong lòng đều hiểu. Chỗ dựa sau lưng ông ta rất chắc, muốn lật đổ ông ta cũng không dễ dàng.”
“Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ cơ thể Mã gia không được khỏe, đại thế bắt đầu tiêu tan. Hoàng gia ở Tây Thành, Diệp gia ở khu Thanh Viên cũng có ý xa lánh mà muốn đi đường khác. Để xem đến cuối cùng thế nào, có lẽ Mã gia sẽ không chống đỡ được.”
“Được rồi, đừng nói những chuyện này nữa, không có liên quan nhiều đến chúng ta.”
“Đúng, đúng, nhưng mà nói thật, người như Mã gia người khác tránh đi còn không kịp. Thế nhưng cái tên ở Thượng Hải kia vậy mà quá trâu, dám lên mạng bóc phốt Mã Gia. Hiện tại không thể ở trên mạng đùa giỡn thích nói gì thì nói, gây nên ảnh hưởng thì coi như toi luôn. Giống như Lương Hạo nhà họ Lương, vì một cô gái mà ban ngày ban mặt lái xe cố ý đâm chết bạn trai người ta, cuối cùng bị người qua đường đăng lên mạng thu hút sự quan tâm của dư luận, kết quả thì sao? Cho dù nhà gã có thế lực lớn, thế hệ trước cũng không dám bảo đảm cho gã, còn không phải ngoãn ngoan ngồi xổm trong tù sao!”
“Ha ha, chuyện này không biết được, nói là phán quyết mười năm nhưng theo như tôi được biết thì anh ta ở trong tù rất thoải mái. Không lâu nữa sẽ được ra tù, rồi đưa ra nước ngoài trốn.”
“Không thể nào.”
“Sao không thể, chuyện như này ở Thanh Châu chỉ là chuyện bình thường mà thôi.”
“Con mẹ nó!” Đột nhiên một tên hô lên, dọa những người xung quanh giật mình.
“Anh làm cái gì vậy?”
“Các anh mau xem Weibo, chính là Lâm đại sư kia, tên này vậy mà nói sẽ đến Thanh Châu, hắn không phải là đang tìm đường chết sao?”
Mọi người kinh ngạc, vội vàng mở Weibo.
Lâm Phàm: Thanh Châu, đợi tôi đến.
Mọi người kinh ngạc.
“Hắn muốn đưa dê vào miệng cọp sao?”
...
Tin tức Lâm Phàm muốn tới Thanh Châu lộ ra, trong nháy mắt náo động cả nơi ấy. Những người chú ý chuyện này trong lòng đều tự hỏi thầm, không biết người này có phải bị điên rồi hay không, hắn vừa mới chọc giận Mã Thanh Châu trên Weibo, bây giờ còn công khai muốn đến Thanh Châu. Đây không phải tự đi tìm chết sao?
Thanh Châu.
Lưu Nhâm vội vã đi vào, nói: “Mã Gia, tên kia lại ầm ĩ trên Weibo, nói muốn tới Thanh Châu.”
Mã Thanh Châu đã sớm bị chọc tức tới mức máu dồn lên não, bây giờ nghe nói tên kia muốn tới Thanh Châu thì giận quá hóa cười nói: “ Được rồi, thằng nhóc này cũng có khí phách đấy, tôi muốn xem hắn tới Thanh Châu rồi có bình yên vô sự trở về hay không. Thông báo với bên sân bay, nói bọn họ chú ý tới tin tức của thằng nhãi này một chút, có thông tin gì mới phải lập tức thông báo cho tôi.”
“ Vâng!” Lưu Nhâm gật đầu.
Năng lực của Mã Gia tại Thanh Châu này thật không thể coi thường. Muốn biết chút tin tức từ sân bay đương nhiên không phải là việc gì khó.
Thượng Hải.
Tại sân bay.
Thanh Châu cách Thượng Hải khá xa, kể cả đi máy bay thì cũng mất gần ba tiếng.
Đinh đinh!
Tiếng chuông điện thoại reo lên.
Là Tần cục trưởng gọi tới, cũng không biết là ông ta muốn nói gì, bản thân Lâm Phàm với Tần cục trưởng cũng chẳng thân thiết.
Lâm Phàm tiếp điện thoại: “ Alô, Tần cục trưởng? Có chuyện gì hay sao?”
Tần cục trưởng: “ Lâm đại sư, nghe nói cậu muốn tới Thanh Châu? Tôi vừa xem tin tức trên Weibo thấy cậu với Mã Mục Phong ở Thanh Châu kia vốn đã có mâu thuẫn, chỉ sợ chuyến đi này không ổn lắm đâu!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận