Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 690: Xảy ra vấn đề

Phóng viên: "Xin chào chuyên gia Thường, xin hỏi hiện tại kết quả xét nghiệm của mọi người như thế nào rồi?"
Chuyên gia Thường: "Xin lỗi tôi không thể trả lời vị phóng viên này, chúng tôi đã kiểm tra và mọi thứ đều bình thường. Bây giờ chúng tôi cần bệnh nhân ăn một ít cháo để xem phản ứng của bệnh nhân với đồ ăn thanh đạm như thế nào.”
Các phóng viên không hiểu ý, nhưng bọn họ cũng đã nhận được nhiều tin tức hữu ích từ các chuyên gia.
Lâm Phàm ngẩng đầu lên nói: "Chuyên gia Thường, với tình huống hiện tại của bệnh nhân, thật sự không thể ăn cháo, dạ dày của cô bé không thể chịu được đâu."
Chuyên gia Thường liếc nhìn Lâm Phàm, phớt lờ hắn sau đó nói với các phóng viên vài câu rồi quay trở lại phòng bệnh, sau đó thì y tá bưng một bát cháo vào.
Các phóng viên bao vây cửa ra vào nhưng cũng có một số phóng viên nhận ra Lâm Phàm.
"Lâm đại sư, tại sao vừa rồi anh nói bệnh nhân không thể ăn cháo?" Phóng viên hỏi.
"Lâm đại sư, không ngờ anh sẽ xuất hiện ở bệnh viện."
"Lâm đại, xin anh nói vài câu đi."
Lâm Phàm không có ý định tranh đoạt danh tiếng, vì vậy hắn chỉ tùy tiện nói vài câu: "Tình trạng của bệnh nhân bây giờ rõ ràng rất nghiêm trọng, đã lâu dạ dày không có đồ ăn gì nên rất yếu ớt, Vương Lily là một bệnh nhân kén ăn nặng, cô bé rất nhạy cảm với thức ăn, chống lại đồ ăn, cũng ảnh hưởng đến hệ thần kinh. Ví dụ như một người bị bỏng thì người ta sẽ rút tay lại ngay lập tức, trường hợp của Vương Lily bây giờ cũng như vậy. Ăn cháo sẽ khiến dạ dày co rút lại, trường hợp nặng sẽ gây ảnh hưởng không tốt, nhưng tình huống cụ thể thế nào còn tùy thuộc vào cách xử lý của đội ngũ chuyên gia.”
Các phóng viên gật đầu, tuy Lâm đại sư nói có vẻ rất có lý nhưng ánh mắt của bọn họ đều đổ dồn về phía tổ chuyên gia.
Sau đó mọi người đợi ở ngoài cửa.
Triệu Minh Thanh vội vàng chạy tới, sau đó đi đến bên cạnh Lâm Phàm: "Lão sư, làm sao vậy?"
Lâm Phàm nhẹ nhàng nói: "Bên trong có một bệnh nhân mắc bệnh chắn ăn cấp độ nặng. Đợi chút nữa tôi nói với ông một số việc nhưng bây giờ cũng không gấp, tôi bảo ông mang đến dụng cụ, ông có mang đến không?”
“Đã mang đến.” Trong tay Triệu Minh Thanh cầm một hộp gỗ hình chữ nhật.
"Ừm.”
Mặc dù Triệu Minh Thanh là viện trưởng của học viện Trung Y Thượng Hải, địa vị khá cao nhưng các phóng viên không biết ông ta. Ngay cả chủ nhiệm Chương cũng không biết ông ta, có thể đã nghe tên nhưng chưa thấy người thật.
Đột nhiên.
Trong phòng bệnh truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.
Mọi người bên ngoài nghe thấy âm thanh này thì rất hoảng sợ, nhất là mẹ của Vương Lily, bà rất sợ hãi nói: “Làm sao vậy? Làm sao vậy?” Sau đó đẩy cửa đi vào, chủ nhiệm Chương cũng đi theo sau, các phóng viên như ong vỡ tổ cũng đi vào theo.
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện?
Trong phòng bệnh, các thành viên của tổ chuyên gia cũng mất cảnh giác mà trở tay không kịp. Trên giường bệnh, Vương Lily đang ôm bụng lăn lộn trên giường, không ngừng kêu gào thảm thiết.
Chuyên gia Thường tất nhiên là trợn tròn mắt, chuyện này sao có thể xảy ra chứ. Ông ta biết bệnh nhân chán ăn nặng nên không thể nuốt nổi bất cứ thứ gì, thế nhưng cháo là thức ăn mềm nhất, có tác dụng nuôi dưỡng dạ dày không làm tổn thương dạ dày. Tuy nhiên, Vương Lily mới chỉ ăn một miếng sao có thể xảy ra chuyện thế này?
Bà Vương lo lắng: "Chuyên gia Thuờng, con gái của tôi bị sao vậy?"
“Cái này... Cái này.” Tất nhiên chuyên gia Thường không biết nên nói như thế nào, tình huống này căn bản không có trong dự liệu.
Chủ nhiệm Chương lập tức bước lên phía trước cẩn thận kiểm tra, ông ấy là bác sĩ Tây Y, không phải bác sĩ Trung Y. Với tình hình hiện tại thì không thể nhìn ra vấn đề gì cả, sau đó lập tức hô lên: “Nhanh, mau đưa bệnh nhân đi kiểm tra để xem tình huống như thế nào.”
Lâm Phàm nói với Triệu Minh Thành: "Đi lên, nhắm vào huyệt nội quan, huyệt trung quản, huyệt túc tam lý, thi châm một tấc trên mỗi huyệt. Xoay nhẹ ngân châm theo chiều kim đồng hồ ba lần.”
Triệu Minh Thanh gật đầu bước lên phía trước, nhưng ông ta vừa bước lên thì đã bị vị chuyên gia Thường kia cản lại: "Ông là ai? Ông muốn làm gì?"
Triệu Minh Thanh cau mày nói: "Triệu Minh Thanh, viện trưởng của học viện Trung Y số 1 Thượng Hải, tôi muốn châm cứu cho bệnh nhân để giảm đau."
Lúc này chuyên gia Thường đang quýnh quáng trở tay không kịp nên không nghĩ nhiều như vậy: "Học viện Trung Y gì chứ, chuyện này Tây Y của chúng tôi còn không dùng được, cách của ông có thể có tác dụng được sao? Mau nhường đường để chúng tôi đưa bệnh nhân đi kiểm tra xem cuối cùng là xảy ra chuyện gì.”
Lúc này, Chủ nhiệm Chương tiến lên một bước, có chút nghi hoặc hỏi: "Viện trưởng học viện Trung Y Triệu Minh Thanh?"
Triệu Minh Thanh gật đầu: "Ừm, thế nào, có thể có người thứ hai sao?"
Chủ nhiệm Chương có nghe qua tên của Triệu Minh Thanh, trong giới y học cũng là người có địa vị cao, lúc này ông ta lập tức nói: “Ông Triệu, mời ngài xem thử.” Sau đó ông ta nhìn về phía chuyên gia Thường nói: “Chuyên gia Thường, vị này chính là đại sư Trung Y ở Thượng Hải, y thuật phi phàm, ông mau tránh đường cho ông ấy.”
Nếu như phải chọn lựa giữa hai bên, đương nhiên ông ta sẽ lựa chọn người mình tín nhiệm nhất là Triệu Minh Thanh đại sư.
Lúc này, sắc mặt của Vương Lily đã tái nhợt, mồ hôi đầm đìa, rất có thể chết vì cơn đau.
Các phóng viên đang quay lại tình huống tại hiện trường, trong lòng mọi người đều rất lo lắng. Hiện tại đã xảy ra chuyện như vậy, không biết cuối cùng sẽ như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận