Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 968: Giao dịch ngầm

Cẩu gia ngơ ngác nhìn Lâm Phàm: “Đại ca, tại sao đừng để bị phát hiện vậy?”
Lâm Phàm cảm thấy Cẩu gia hơi bị đần: “Thì là không thể bị phát hiện chứ sao?”
Cẩu gia: “Vậy tại sao phải nghe lén người ta?”
Lâm Phàm hết nói nổi rồi, Cẩu gia bị cái gì vậy trời, sao lại nghe không hiểu mấy việc này cơ chứ?
Đột nhiên, hắn hiểu rồi.
“Cẩu gia, mười phần bánh kếp.”
Cẩu gia vốn còn đang giả ngu nghe lời này xong, mắt chó sáng lên, nó nhanh chóng nhấc chân chạy ra khỏi nhà về sinh liền.
Trong một hoàn cảnh không gian u ám thế này, thân hình nhỏ bé của nó căn bản sẽ không gây nên sự chú ý của người khác.
Lâm Phàm đứng ở bên ngoài nhìn thấy một bóng dáng màu trắng chạy từ lầu một đến lầu hai, thậm chí khi thấy có người đi ngang qua thì nó còn biết lẩn trốn. Sau khi người ta đi rồi thì mới tiếp tục phóng ra, tìm kiếm mục tiêu.
Vào lúc này, Lâm Phàm không thể không cảm thán, cái bản lĩnh này của Cẩu gia là có thể đi làm gián điệp được luôn rồi đó.
Cơ thể nhỏ bé, đầu óc thông minh, hơn nữa xem như bị người khác phát hiện thì người ta cũng sẽ không thèm để ý.
Sau đó hắn đi tới một cái bàn trong góc ngồi một mình, đợi tin tức tốt của Cẩu gia.

“Làm sao giờ?” Cẩu gia trốn ở đằng sau chậu hoa nhìn vào cửa phòng đối diện đang đóng chặt, nó căn bản không thể vào được mà.
Nó biết mục tiêu đang ở trong đó.
Nhưng mà nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ thì nó sẽ không được mười phần bánh kếp đâu.
Ngay vào lúc Cẩu gia nghĩ muốn nát óc thì một nhân viên phục vụ bưng rượu từ bên kia đi tới, sau đó đẩy cửa phòng ra.
Cẩu gia linh quang chợt lóe, co cẳng xông vào.
Trong phòng.
Cẩu gia không hề bị người khác phát hiện, tiếp đó nó trốn ở bên góc của ghế sô pha rồi không nhúc nhích nữa mà lặng lẽ ló đầu chó ra, chú ý tình hình xung quanh.
Nhân viên phục vụ đưa rượu xong thì đi ra khỏi phòng.
Trong phòng có tổng cộng bốn người mà rõ ràng trong đó có cả Lý Hổ, ba người còn lại nhìn tướng tá là biết không phải người tốt lành gì rồi, tuy không giống hung thần ác sát nhưng mặt mày lại lộ ra vẻ tối tăm. Cùng lúc đó đôi mắt cứ liên tục cảnh giác nhìn xung quanh, tính nhạy bén rất cao, nếu có xảy ra chuyện gì thì nhất định sẽ bỏ đi ngay.
Một người đàn ông trong đó có mái tóc dài, anh ta lắc lắc ly rượu trong tay: “Anh Hổ, lần này là vụ làm ăn lớn, để xem anh có thể nuốt xuống được hay không thôi.”
Lý Hổ cười khẽ: “Tóc dài, đừng nói tôi có nuốt vào được hay không mà xem cậu được hay không kìa, đừng lại giống như lần trước, miệng thì nói hay lắm nhưng lại không được tích sự gì.”
Tóc dài thoáng có chút lúng túng, nhưng lần này anh ta có vẻ như rất tự tin: “Lần trước là lần trước, lần này là nghiêm túc, tôi cung cấp nguồn hàng còn anh đi tiêu thụ, lần này là có cao nhân hỗ trợ nên chỉ cần anh dám làm thì cái thu hoạch được không thể tưởng tượng nổi đâu.”
Lý Hổ nhìn đối phương, sau đó lập tức cười: “Được, được, đừng nói gì khác nữa, uống rượu đi. Hôm nay các người đến tìm tôi chính là đã nể mặt tôi rồi, tất cả chi phí cứ tính cho tôi.”
Tóc dài và hai người khác liếc nhau, có vẻ như đang trao đổi bằng ánh mắt, sau đó anh ta đặt một tay lên đùi của Lý Hổ: “Anh Hổ, tôi nói thật đấy, anh cân nhắc lại đi.”
Lý Hổ lắc đầu cười: “Tóc dài, tôi là người làm ăn đàng hoàng.” Nhưng đột nhiên trong lúc đó, vẻ mặt của ông ta hơi thay đổi, bỗng dưng trên đùi có một túi gì đó màu trắng.
Tóc dài mỉm cười nhìn Lý Hổ: “Anh Hổ à, anh xem thử đi.”
Lúc này, cửa phòng bên ngoài được mở ra, Lý Hổ để một tay lên đùi mình.
Nhân viên phục vụ: “Tổng giám đốc Lý…”
Lý Hổ khoát tay, ra hiệu cho nhân viên phục vụ đi ra ngoài.
Việc này vốn là do ông ta sắp xếp trước, ông ta để cho nhân viên phục vụ đi vào xem tình hình thế nào, nếu như ngay từ đầu xảy ra chuyện gì bất ngờ thì cũng sẽ dễ dàng phát hiện ra.
Tóc dài hiển nhiên nhận ra điều đó: “Anh Hổ, lần này tôi mang theo thành ý đến đây đấy.”
Lý Hổ im lặng trong chốc lát rồi buông lỏng bàn tay, ông ta nhìn đồ vật trong tay mình, sau đó sắc mặt thay đổi: “Đây là hàng mới à?”
Tóc dài cười: “Ừ, hàng mới, là hàng mới nguyên chất, muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu. Đây chỉ là hàng mẫu thôi, anh Hổ có thể thử xem thế nào, chỉ cần anh Hổ đồng ý thì sẽ có hàng liên tục, tuyệt đối làm cho anh hài lòng.”
Trong lòng Lý Hổ thoáng có chút kích động: “Tóc dài, theo tôi được biết thì cậu sẽ không thể nào lấy được loại mặt hàng này đâu nhỉ. Khoảng thời gian trước có người trốn vào Thượng Hải và đang bị cảnh sát truy nã, cậu đừng nói với tôi là cậu lấy từ chỗ đó đấy nhé, nếu như vậy thì tôi không dám thu đâu.”
“Ha ha…” Tóc dài cười: “Anh Hổ, nếu anh cứ như thế này vậy thì không có gì để nói nữa. Anh cũng biết ở Thượng Hải không chỉ có một người dám làm cái này mà, trước đó tôi nhờ hồng phúc của anh, chịu ơn của anh nên bây giờ có chuyện tốt này thì người đầu tiên tôi nghĩ tới chính là anh, nếu anh thật sự không muốn thì tôi tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng anh đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận