Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1143: Drift 360 độ

“Mạnh thật, trận đấu vừa bắt đầu, đã kéo xa khoảng cách như thế.”
“Vịnh Thanh Điền có rất nhiều khúc cua, cũng không biết là ai thiết kế, muốn tăng tốc liên tục là chuyện không thể.”
Trâu Thiên Phúc cũng đến xem, nếu thực sự để anh ta ra sân thì anh ta tuyệt đối sẽ không suy nghĩ mà từ chối. Quá nguy hiểm, vẫn không nên lấy tính mạng ra đùa.
Thường Hải Ca sau khi trải qua chuyện kia cũng có một loại cảm giác sợ hãi đối với việc đua xe, nhưng lúc này nhìn chiếc xe chợt lóe lên trên màn hình, trong lòng cũng có chút dâng trào.
Kích thích!
Thực sự quá kích thích!
Trong xe.
Biểu cảm của Lâm Phàm rất bình thản, tốc độ vẫn không ngừng tăng lên, giống như là không để những khúc cua này vào trong mắt.
Lúc này trái tim Diệp Đồng Tiên như nhảy lên tận cổ họng, cô ta có thể cảm nhận được tốc độ không ngừng tăng lên. Nhất là khi khúc cua kia chợt lóe lên rồi lập tức biến mất càng làm cho cô ta hoảng sợ, suýt chút là đã hét ầm lên.
“Chậm thôi, chậm thôi… không cần gấp như vậy.” Diệp Đồng Tiên nuốt nước bọt, khẽ khuyên giải.
Nhưng Lâm Phàm nào có nghe lời cô ta, hắn đạp mạnh chân ga, tốc độ lập tức lại tăng lên.
“A!”
Diệp Đồng Tiên sợ hãi hét lên, cô ta cũng chỉ cứng miệng một chút. Thế nhưng khi thực sự phải ngồi lên xe như lúc này thì đúng là đã bị dọa cho chết khiếp.
Khóe miệng Lâm Phàm lộ ra ý cười, màn thú vị còn ở phía sau, bây giờ chỉ mới là bắt đầu mà thôi.
Phía trước là một chiếc xe màu đen đang dẫn đầu rất xa, Erwin rất thích loại trải nghiệm tốc độ cao như thế này.
Đến thủ đô tham gia cuộc thi vịnh Thanh Điền này không phải là vì cho rằng sẽ gặp được cao thủ, mà là vì anh ta ưa thích những khúc cua ở đây. Bởi vì ở đây mới có thể khiến cho anh ta cảm nhận được khúc cua có mị lực như thế nào.
Người khác lúc qua khúc của đều giảm tốc độ, nhưng anh ta không cần giảm. Anh ta dùng kỹ thuật cao cấp khống chế tất cả, giống như bản thân đang cưỡi ngựa phi nước đại vậy.
Ánh mắt hơi liếc một chút, phía sau một màn đen kịt, không có một chiếc xe nào.
Cũng không biết chính mình đã bỏ bao xa đám người kia.
Trống vắng, đúng là bất khả chiến bại.
Đối với Erwin mà nói, cảm giác bây giờ của anh ta chính là bất khả chiến bại, không có một người nào là đối thủ của anh ta.
“Con mẹ nó! Erwin mạnh thật, vẫn luôn dẫn đầu từ đầu đến giờ, đã bỏ lại người thứ hai khoảng 100 mét rồi.”
“Hơn nữa khoảng cách này không ngừng tăng lên.”
“Chuyên nghiệp chính là chuyên nghiệp, không phải những người nghiệp dư như chúng ta có thể so sánh. Người ta đều giảm tốc độ khi qua cua, vậy mà tốc độ của anh ta lại không giảm, đúng là thật biến thái.”
...
Lúc này, Erwin bắt đầu lái chậm lại, không phải là anh ta muốn chờ người phía sau, mà là phía trước có một khúc cua đặc biệt khó qua. Dựa theo kinh nghiệm của anh ta thì tốc độ hiện tại để đi qua chắc chắn là sẽ lật xe.
Anh ta đã từng đi qua khúc cua này, tốc độ chỉ dám bảo trì ở 100 km/h, mà mỗi lần đến tham gia cuộc thi này thì tốc độ cũng tăng lên, đến bây giờ anh ta đã có thể duy trì ở mức 110 km/h.
Nhưng đúng lúc này, anh ta phát hiện phía sau có một chiếc xe xuất hiện. Hơn nữa tốc độ còn rất nhanh, có lẽ ít nhất cũng đạt tới 180 km/h.
Erwin cười, đây là tốc độ không muốn sống nữa rồi, chẳng lẽ người này không biết khúc cua trước mặt khó thế nào sao? Dùng tốc độ này đi qua thì chắc chắn lật xe.
Có điều trong mắt Erwin, anh ta nghĩ đối phương hiển nhiên là muốn đuổi kịp xe của mình, sau đó sẽ giảm tốc độ khi đi qua khúc cua. Đã như vậy, để xem người này đến lúc nào thì sẽ giảm tốc.
Vù !!!
Trong nháy mắt, Erwin đã thấy chiếc xe này vượt qua mình, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười. Đến lúc anh ta biểu diễn kỹ thuật chân chính rồi, khi đến khúc cua thì anh ta sẽ thể hiện kỹ năng để cho đối phương biết được thực lực của mình.
Nhưng đột nhiên.
Ánh mắt Erwin kinh ngạc.
“Con mẹ nó!”
Anh ta phát hiện đối phương vậy mà không có giảm tốc độ, hơn nữa còn không ngừng tăng tốc, điều này sao có thể được.
Trong xe.
Diệp Đồng Tiên liên tục gào thét: “Chậm thôi, chậm thôi, xin anh đó!”
Bây giờ cô ta đã bị dọa cho choáng váng, cái tên bên cạnh vẫn không ngừng tăng tốc. Hơn nữa khi qua khúc cua vậy mà cũng không giảm tốc độ, đây là muốn dọa chết cô ta sao.
Lâm Phàm bình thản cười nói: “Chậm cái gì chứ! Tôi thấy tốc độ này còn chưa đủ, đã 220 km/h rồi, có cảm giác như sắp bay lên chưa?”
Diệp Đồng Tiên nhắm mắt lại, căn bản là không dám mở mắt ra, bạn cứ tưởng tượng đến việc, khi mở mắt ra thì trước mắt chính là khúc cua, cái cảm giác chiếc xe có thể bay ra ngoài bất cứ lúc nào đó sẽ như thế nào?
Tốc độ xe càng ngày càng nhanh.
Sắc mặt của Diệp Đồng Tiên càng ngày càng trắng, dạ dày cồn cào như sóng biển. Nội tạng các thứ lăn qua lộn lại dường như lúc nào cũng có thể vỡ ra.
“Cô bé, có muốn xem xiếc không?” Lâm Phàm hỏi.
Diệp Đồng Tiên lập tức lắc đầu: “Không cần, không cần! Tôi xin anh, không cần lái nhanh như vậy, tôi vẫn còn trẻ, tôi chưa muốn chết đâu.”
“Sẽ không sao đâu, cho cô xem một chút tuyệt kỹ thành danh của Lâm đại sư tôi Drift xoay tròn 360.” Lâm Phàm cười nói, sau đó mạnh mẽ nhấn ga rồi đánh mạnh vô lăng.
(Drift entry 360: Tên gốc)
Kít kít!
Tiếng ma sát của mặt đất và lốp xe vô cùng chói tai, một đám khói trắng trong đêm bốc lên có thể thấy rõ.
Ngay lúc xe vào cua, chiếc xe bỗng xoay tròn 360 độ trên đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận