Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 292: Bớ Tưởng Lập, bớ Trần Quyên

Quả nhiên!
Chủ đề vừa mới lên hot search đã bị ẩn đi, nhấn vẫn không mở được.
Những big V Weibo dù không bị khóa tài khoản nhưng những dòng chuyển tiếp tin toàn bộ mất hết. Trong chớp mắt chuyện này đã giải quyết hoàn toàn, ngay lập tức biến mất không còn dấu vết, giống như chưa từng xuất hiện.
Những cư dân mạng phổ thông trên Weibo giận tóe khói nhưng không có bất kỳ tác dụng nào.
Hơn nữa những chia sẻ trước đó Lâm Phàm đăng cũng bị ẩn, chỉ giữ lại được Weibo.
Hàng loạt cư dân mạng tràn vào Weibo Lâm Phàm bình luận bên dưới.
“Ông nội nó, bây giờ phải làm sao đây Lâm đại sư?”
“Lại bắt đầu ẩn tin, không chừa một cái nào, còn may không bị khóa nick nếu không chắc khóc không ra nước mắt.”
“Ha ha. Sự thật thắng hùng biện, muốn gì lấy bằng chứng nói chuyện không thì tất cả là nói nhảm.”
“Do thằng Lâm đại sư ham bú fame thôi, tôi nghĩ nó là thành phần địch bên ngoài cài vào nhằm quấy rối trị an nước ta.”
“Lầu trên, mày biến mẹ mày đi chưa?”
“Lâm đại sư bó tay chịu thua rồi. Đối diện với sức mạnh tuyệt đối, Lâm đại sư đâu phản kháng nổi. Dù gì tôi vẫn rất kính nể Lâm đại sư, lúc không ai dám chia sẻ thì chỉ có mình Lâm đại sư dám.”
Ngay lúc mọi người đang cảm xúc dâng tràn, Weibo Lâm đại sư làm họ sững sờ.
Lâm Phàm: “Ôi Tưởng Lập ôi Trần Quyên, ôi ôi ôi ôi ôi ôi…”
Lâm Phàm: “Bớ Tưởng Lập bớ Trần Quyên, wtf…”
Lâm Phàm: “Hỡi Tưởng Lập hỡi Trần Quyên, vì sao bà lão chín mươi lại chết lõa lồ ngoài đường? Vì sao mấy trăm con lừa gào thét lúc nửa đêm? Vì sao bao cao su ở tiệm tạp hóa thường hay bị cướp? Vì sao đồ lót ở ký túc xá nữ thường xuyên bị mất trộm? Vụ án hiếp dâm hàng loạt con heo nái là do ai làm? Nửa đêm lão ni cô đi gõ cửa, cuối cùng là người hay là quỷ? Việc mấy trăm con cún con chết bất ngờ ẩn chứa điều gì? Sau lưng tất cả những thứ này là sự méo mó về nhân cách hay đạo đức suy đồi? Là sự bùng phát hay vẫn là đói khát bất đắc dĩ? Xin mời theo dõi chương trình biểu diễn hoành tráng nhất trong năm tại Weibo Lâm đại sư ‘Những bí mật chưa được bật mí của Tưởng Lập và Trần Quyên’ để chúng tôi thông qua màn ảnh tiến vào thế giới tu luyện thành tinh của hai lão súc sinh Tưởng Lập và Trần Quyên.”
Các cư dân mạng choáng váng, Lâm đại sư muốn làm gì đây? Không phải bị điên rồi đấy chứ?
Triệu Chung Dương xem Weibo, trợn mắt há miệng: “Lâm đại sư, anh trâu bò thật đấy, cú này chơi lớn đó.”
Ngô U Lan đọc phần cuối đoạn văn này thì phì cười, cô phát hiện Lâm đại sư thường ngày nhạt nhẽo đôi khi cũng rất hài hước.
Trên Weibo.
Điệu Buồn Hoàng Hôn: “Quá đỉnh… Lâm đại sư này muốn chống lại thánh chỉ rồi.”
Chi Thi Nghiên: “Lâm đại sư, ông định chọc tôi cười chết rồi thừa kế cây An Bích Nepal của tôi đấy à?”
Kẻ điên Phong Tử: “Tường tôi không đỡ nhưng tôi đỡ Lâm đại sư.”

Bây giờ tạm thời Lâm Phàm không nghĩ ra được cách nào chơi chết đối phương, huống chi hắn không có bất kỳ bằng chứng nào nhưng hắn biết hai lão súc sinh này chẳng tốt lành gì, người khác sợ, hắn có gì phải sợ?
Vốn dĩ hắn chỉ định góp chút sức, chuyển tin tức đi. Nhưng bây giờ không như thế nữa, không ăn thua đủ với tụi bây, tao không mang họ Lâm.
Tưởng Lập và Trần Quyên đang yên tâm ăn no ngủ kỹ, chuyện này đến nay cũng nên kết thúc. Thế nhưng khi họ nhìn thấy Weibo lại nổi giận, thằng nhóc này có phải bị bệnh không, đã không thể làm gì bọn họ mà bây giờ còn chỉ mặt gọi tên nhục mạ họ. Cái tên Lâm đại sư này thật là vênh váo quá mức.
Tưởng Lập: “Yêu cầu Lâm đại sư lập tức xóa bỏ những dòng tin trên, nếu không tôi và Trần Quyên sẽ truy cứu ông trước pháp luật.”
Ông ta không muốn có bất kỳ tranh chấp nào với hạng người này, chuyện này trắng đen ra sao chỉ có hai người họ biết, đồng thời vì nguyên nhân đặc biệt đã hoàn toàn đè ép chuyện này xuống. Chuyện xảy ra vài ngày, không hề có bất kỳ chứng cứ nào nên họ cũng không sợ, nhưng cái tên Lâm đại sư này cắn chặt họ không buông. Tuy nhiên họ chẳng quan tâm, chỉ cảm giác nếu không cho loại người này một bài học thì chẳng biết trời cao đất dày ra sao.
Khi Tưởng Lập đăng tin này lên Weibo, Lâm Phàm lập tức đáp lại.
Lâm Phàm: “Bớ Tưởng Lập bớ Trần Quyên, đã từng có hai người uy hiếp tôi nhưng giờ cỏ trên mộ họ đã cao hơn một thước, còn cái gì mà truy cứu truy tung gì thì làm thử xem nào, tôi chờ đám mấy người kiện, không kiện làm cháu tôi nhé.”
“Lâm đại sư đang chèn ép hai người họ kìa.”
“Bội phục Lâm đại sư, nhưng ngoài bội phục cũng không thể giúp được gì.”
“Đúng vậy, chuyện này kết thúc rồi, Lâm đại sư có làm gì cũng vô ích.”
“Haizz… Dù không có tài cán gì nhưng để tôi đẩy lên top nào.”

Lâm Phàm mắng chửi hai người trên Weibo, hắn biết chuyện này chẳng xi nhê gì với họ nhưng bây giờ hắn đang khó chịu, ngoại trừ mắng ra cũng chả biết làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận