Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 636: Album nổi tiếng

“Tướng mạo xinh đẹp thực sự là tốt, nhan sắc này, thân hình này, tôi thấy Lâm đại sư nhất định là nhìn trúng cô ấy rồi. Chân này, ngực này Lâm đại sư chắc chắn sẽ chơi đến sảng khoái, vì vậy hắn mới tốn nhiều công sức mà sáng tác như vậy!”
“Lầu trên kia, anh đừng nói khó nghe như vậy được không? Anh không biết Lâm đại sư là ai thì đừng nói năng bậy bạ như vậy, tự mình lên mạng tìm kỹ một chút xem coi cách làm người của Lâm đại sư. Không biết ở đâu mà chạy đến đây đánh rắm như vậy, đúng là không biết xấu hổ. ”
“+1’

Anh Kim vẫn luôn thù hằn với Lâm Phàm, khi nhìn thấy thành tích của album thứ hai này thì gương mặt trắng bệch giống như ăn phân vậy. Sau đó nghĩ đến Weibo của mình trước đây, biểu cảm nhất thời thay đổi, bà ta vội vàng mở Weibo lên xem xét.
Vừa nhìn, xuýt chút nữa thì ngất xỉu trên mặt đất, Weibo khoảng thời gian này đều bị dân mạng tràn vào mắng chửi, có thể nói là vô cùng mất mặt.,
“Ha ha, Anh Kim lão sư lại bị bẽ mặt rồi nha!”
“Nhìn thấy thành tích chưa? Có cảm giác mặt rất đau không?”
‘Ha ha! Cười chết mất thôi! Trước đây Weibo của một vài minh tinh cùng Anh Kim đều xem thường Ngô Hoán Nguyệt. Thế nhưng sáng hôm nay bọn họ đều đã xóa Weibo rồi, tôi nghĩ bọn họ bây giờ đều rất hối hận, sớm biết như vậy thì đã không cùng Anh Kim phát điên làm gì!”
Anh Kim đọc những bình luận này, cuối cùng một câu cũng không nói được, lập tức xóa bình luận trên Weibo. Xem như đám người hung ác này chỉ là một đám chó điên.
Không ít minh tinh khi nhìn thấy album thứ hai của người mới, tất cả đều xếp đầu bảng thì đều rất kinh ngạc. Điều này trong mắt bọn họ quả thực là việc không thể tưởng tượng nổi, quá cường đại, quá mạnh mẽ
Một vài minh tinh đều đang hỏi thăm cái người tên Lâm đại sư này rốt cuộc là ai, người có thể sáng tác ra những bài hát tuyệt vời như vậy nếu như có thể quen biết thì quá tốt. Chỉ cần có thể sáng tác cho bọn họ một bài hát hoặc có thể giống như Ngô Hoán Nguyệt sáng tác cả một album thì thực sự quá nghịch thiên rồi.
Dù sao hành vi lần này của Ngô Hoán Nguyệt, giống như là đi tiên phong.
Bọn họ đều biết, giọng hát thực sự rất quan trọng nhưng càng quan trọng hơn đó chính là bài hát. Nhìn thử một chút đi, không phải có một số ca sĩ thần tượng bởi vì album không tốt mà bị người ta mắng chửi hay sao. Giọng hát hay thì có tác dụng gì, giai điệu bài hát hoặc lời bài hát làm cho người khác cảm thấy xấu hổ thì đó chính là một tác phẩm thất bại.
Một vài minh tinh tìm thấy một bài đăng Weibo mà Lâm Phàm đã từng đăng, nội dung là ‘chỉ cần mắng Anh Kim là có thể có một album riêng’. Đối với những minh tinh này mà nói vẫn rất có sức mê hoặc, nhưng bọn họ không có can đảm này. Dù sao Anh Kim cũng là chị đại ở trong giới ca hát, ai dám mắng thì đó là thọ tinh ăn thạch tín, không biết sống chết rồi.
Mà lúc này, Lâm Phàm đã tỉnh dậy.
Cho dù ở bên ngoài có trời long đất lở thì đối với hắn mà nói đều không có chút ảnh hưởng nào.
Hắn rửa mặt xong thì nhìn thấy trên điện thoại có nhiều dãy số điện thoại như vậy nhất thời cũng kinh hãi.
Có phải là địa cầu nổ tung rồi hay không, sao lại có nhiều cuộc điện thoại nhỡ như thế. Ước chừng có hơn ba mươi cuộc gọi nhỡ, trong đó Vương Minh Dương chiếm phần lớn, xem như quá trâu rồi.
Lâm Phàm gọi lại điện thoại, lập tức truyền đến giọng nói của Vương Minh Dương.
“Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Người anh em cậu quá trâu bò rồi đó, hôm nay cậu có xem tin tức mới chưa?”
Lâm Phàm đưa điện thoại ra xa lỗ tai, cái tên này nói lớn như thế làm gì không biết, tiếp đó hắn nói: “Tôi nói anh này, anh có bệnh không hả?, Mới sáng sớm đã gọi tới mười mấy cuộc rồi, nếu anh không cho tôi một lý do chính đáng, tôi sẽ chửi chết anh đấy!”
Bây giờ Vương Minh Dương rất vui vẻ, làm sao còn tâm trạng để ý những thứ này, hắn đáp: “Không phải chứ! Cậu mau xem tin tức đi, album của chúng ta nổi tiếng rồi đó, còn cực kỳ nổi tiếng nữa! Cậu có cảm thấy vui hay không?”
“Ồ!” Lâm Phàm không có một chút phản ứng nào: “Chỉ vì chuyện này mà anh gọi cho tôi mười mấy cuộc điện thoại đó hả?”
Vương Minh Dương chợt sững người, nói: “Tôi nói này người anh em, chẳng nhẽ cậu không có một chút kích động nào hay sao? Album nổi tiếng rồi đó, đây chính là album của cậu đấy!”
Đối với chuyện này, Lâm Phàm không có chút hứng thú nào. Chẳng qua chỉ là một cái album nổi tiếng thôi mà,chuyện này vốn dĩ đã nằm trong dự đoán của hắn. Nếu như cái này mà không nổi tiếng thì quả thật trái với ý trời rồi. .
“Được rồi! Tắt máy đây! Tôi còn tưởng là chuyện gì, chỉ vì chuyện này mà gọi nhiều như vậy, album nổi tiếng không phải là rất bình thường hay sao. Nhìn dáng vẻ của anh như vậy, hình như là anh rất hoài nghi năng lực của tôi đúng không?” Lâm Phàm nói.
Vương Minh Vương trợn tròn mắt, tâm trạng vui vẻ kia bỗng nhiên không còn nữa. Nghe Lâm Phàm nói như vậy anh ta cảm thấy dường như cũng có chút đạo lý. Album này do người anh em của mình làm ra, mình vì sao lại vui như vậy chứ? Album này có thể nổi tiếng không phải là chuyện rất bình thường hay sao, cũng không phải là chuyện gì ngoài ý muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận