Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 459: Xem tướng

"Tôi là Lý Hạo, là bạn của anh Vương. Anh vương nói cậu rất trâu bò nên tôi cũng có chút tò mò." Lý Hạo đã quen biết Vương Minh Dương được một hai năm, tuy rằng cao ngạo nhưng đối với bạn của anh Vương thì vẫn rất tốt.
Chỉ là Lâm Phàm được Vương Minh Dương khoe khoang là rất lợi hại, nên trong lòng anh ta cũng rất tò mò.
Mấy người khác cũng đều đã ba bốn mươi tuổi, đều có thành tựu không nhỏ. Vẻ mặt bọn họ tươi cười, ngược lại cũng không để chuyện này ở trong lòng, đều cảm thấy trong chuyện này có hơi hướng bốc phét quá nhiều.
Chu Châu tuổi còn trẻ, không cần lo cơm áo gạo tiền, chính là thiên kim đại tiểu thư. Lúc này rất ghét bỏ mà khoát tay: “Mấy người nhanh chóng tránh ra đi! Anh đẹp trai không cần nói chuyện với mấy người, anh ấy còn phải xem cho bọn tôi. Bình thường anh Minh Dương cũng không hề tin vào bói toán vậy mà giờ lại khoe khoang như vậy. Anh nói anh biết coi tướng mạo, anh xem tướng mạo của tôi như thế nào đi?”
Lý Hạo cười nói: "Chị Chu, chị cũng đừng làm khó người ta, mấy thứ như xem tướng mạo này sao có thể tin được chứ?”
Lâm Phàm cười trả lời: "Điều này cũng không chắc chắn.”
Lý Hạo kinh ngạc, sau đó cười khẽ: “Điều này còn có thể không chắc chắn sao? Nhưng dù sao tôi cũng không tin.”
Chu Châu cười nói: " Mấy người không tin thì tụ tập lại đây làm cái gì? Tôi tin! Tôi còn muốn anh đẹp trai này xem tướng mạo đấy.”
Lâm Phàm nhìn Chu Châu, sau đó cười khẽ nói: "Vị Chu Châu mỹ nữ này, cô phải suy nghĩ kỹ. Tôi xem tướng mạo rất chuẩn. Hơn nữa, theo tôi thấy thì tướng mạo của cô không tốt lắm, đến lúc đó cũng đừng tức giận.”
Chu Châu hé miệng cười: “Anh đẹp trai, anh cứ nói đi, tôi cam đoan sẽ không tức giận."
Các mỹ nữ bên cạnh cũng đều cười: “Chu Châu nhà chúng ta là người phóng khoáng nhất, cũng là người thoải mái nhất nên tuyệt đối sẽ không tức giận.”
Lý Hạo cũng rất tò mò nói: “Anh đẹp trai, anh nói một chút xem! Chuyện này tôi cũng có thể cam đoan, chị Chu tuyệt đối sẽ không tức giận, hơn nữa cho dù có tức giận thì cũng vô dụng. Nếu như chị ấy dám đối xử tệ với cậu thì anh Minh Dương sẽ nổi giận, đến lúc đó sẽ rất đáng sợ.”
“Anh đẹp trai, tôi rất tò mò, anh xem cho tôi đi!" Chu Châu nói.
Những người đàn ông ở bên cạnh cũng nở nụ cười. Tuy rằng trong lòng bọn họ không tin nhưng cũng không vạch trần, dù sao người này cũng là bạn của Vương Minh Dương. Người ta hay nói không nể mặt sư thì cũng nể mặt phật, huống hồ bữa tiệc tối nay cũng là để mọi người được vui vẻ.
"Thật sự muốn tôi nói sao?" Lâm Phàm cười nói.
Có đôi khi cũng phải lộ bản lĩnh một chút. Còn về phần muốn khiêm tốn gì đó thì cũng phải xem tuỳ trường hợp.
"Nói đi! Tôi thật sự muốn nghe. Nếu anh nói đúng thì tôi có thể đồng ý với anh một chuyện." Chu Châu cười nói, ánh mắt quyến rũ nhìn Lâm Phàm.
Nhưng cô lại không biết, ở trong mắt Lâm Phàm, cô không có thể che giấu bất kỳ thứ gì.
"Vậy tôi đành nói thật vậy." Lâm Phàm lại cười nói.
"Nói đi!"
Lâm Phàm cẩn thận nhìn: “Cuộc sống của Chu tiểu thư rất phóng khoáng, chỉ là gần đây phải tiết chế một chút. Bạn trai tuy nhiều nhưng cũng phải chú ý thân thể của mình mới được. "
Ách!
Đột nhiên, hiện trường sững sờ.
Chu Châu cũng sửng sốt, sau đó bật cười: “Anh đẹp trai, đây là kết quả của xem tướng sao? Những người hiểu rõ tôi đều biết tôi chăm đổi bạn trai còn chăm hơn cả thay quần áo. Nếu chỉ là như vậy thì thật sự không thể tính.”
Lý Hạo cười: “Tôi nghĩ nhất định là anh Minh Dương đã nói trước, để cậu cẩn thận chú ý chị Chu. Dù sao chị Chu chính là sát thủ diệt cỏ, chỉ cần là một cây cỏ vừa mắt chị ấy thì nhất định sẽ không bỏ qua.”
Lâm Phàm cười, sau đó nhìn về phía Lý Hạo: “Tướng mạo này của cậu cũng không tệ, tuổi còn trẻ đã có con. Tuy nhiên tướng mạo này cho thấy, hôn nhân của cậu rất lận đận, có con nhưng không có vợ. Chỉ là nhìn bộ dạng hiện tại của cậu, chắc là đang trong tình trạng nghi ngờ nhỉ? Tôi nghĩ cậu nên đi xem một chút đi.”
Lý Hạo vẫn luôn tươi cười thì đột nhiên sửng sốt. Hai mắt mở to như gặp quỷ vậy.
Người đàn ông trung niên ở một bên cười nói: “Chuyện này không đúng! Lý Hạo vẫn độc thân, làm sao mà có thể có con được? Nếu như thật sự có thì chỉ sợ có thể cười ra tiếng, như vậy thì cậu ta sẽ không bị cha mình thúc giục mỗi ngày nữa.”
Lâm Phàm lại nhìn về phía người đàn ông trung niên này: “Kim Vân Dân, tài vận không tệ. Chỉ là gần đây tài vận không tốt, chắc là đã mất một khoản tiền không lớn không nhỏ."
“Vị mỹ nữ này tướng mạo cũng không tệ, chỉ là phải quan tâm tình huống của cha mẹ mình một chút. Nhìn tướng mạo của cô, chắc là gần đây cha mẹ của cô đã xảy ra mâu thuẫn."
"Anh.... "
Một đám người vây quanh Lâm Phàm. Sau đó Lâm Phàm nói hết người này đến người khác.
Mãi cho đến cuối cùng, Lâm Phàm cười yếu ớt một tiếng, sau đó khiêm tốn nói: "Một chút thủ đoạn nhỏ không ra hồn, không chuẩn, xin đừng để ở trong lòng!”
Nhưng giờ phút này, những người vây quanh Lâm Phàm, ai nấy đều há to miệng, cả người đều ngây ngẩn cả người, giống như gặp quỷ.
Mẹ nó! Cái này đâu phải là không chính xác.
Mà giống như biết hết những chuyện đang xảy ra với bọn họ.
Mẹ kiếp!
Trâu bò!
Vương Minh Dương quả nhiên là không khoác lác, tên này đúng là quá trâu bò rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận