Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 711: Sách quý

Triệu Minh Thanh gật gật đầu, cũng cảm thấy vui mừng. Loại chuyện như thế này chỉ có thể tận dụng hết khả năng của mình mà thôi.
Thời gian từng giây từng phút trôi đi.
Rất nhanh đã đến buổi trưa.
“Ông già, Thanh Tuyền bọn họ đến rồi!” Bên ngoài truyền đến giọng nói của Triệu Thị.
Triệu Minh Thanh mỉm cười nói với lão Mộ:
hướng về phía lão Mộ cười nói: “Ông xem, người này cũng đến rồi!” Rồi sau đó hô lên: “Để bọn họ vào đi!”
Bên ngoài.
Hiện tại có lão già đang đợi.
Bọn họ đều là người của hiệp hội Trung Y, chuyện của Triệu Minh Thanh ngay từ đầu bọn họ cũng sợ. Họ sợ là Triệu Minh Thanh làm việc tùy tiện có thể mang đến ảnh hưởng xấu. Thế nhưng bây giờ ngẫm lại thì thực sự có chút ngượng ngùng.
“Ông nói xem lão Triệu, ông ấy sẽ không phớt lờ chúng ta đó chứ?” Một ông già tóc bạc, mặc trang phục kiểu Tôn Trung Sơn hỏi.
Chu Thanh Tuyền là hội trưởng hiệp hội Trung Y, cùng thế hệ với Triệu Minh Thanh, lúc này lắc đầu nói: “Chắc không đâu, lão Triệu không phải là người có tính cách nhỏ nhen như vậy. Mặc dù trong chuyện này chúng ta thực sự có chút không đúng, nhưng đều là bạn đã bao nhiêu năm rồi, ông ấy sẽ không phớt lờ chúng ta đâu.”
Hội phó hiệp hội Trung Y Vương Điền Phong cảm thán nói: “Chuyện này có chút khó nói, lần trước lão Triệu bái sư không hoàn mỹ đã tức giận một trận rồi, lại thêm chuyện lần này nữa, thật sự là rất khó nói, ông ấy sẽ không đuổi chúng ta ra ngoài đấy chứ.”
Ngay lúc mấy người bọn họ đang thương lượng thì bà Triệu đi đến nói: “Lão Triệu đang ở trong thư phòng đợi mấy ông đó.”
Mấy người hai mắt nhìn nhau rồi mặt lộ ra ý cười hỏi: “Chị dâu, tâm trạng của lão Triệu hôm nay như thế nào?”
Bà Triệu: “Không tốt lắm!”
Vương Điền Phong vỗ tay một cái: “Hỏng, tâm trạng lão Triệu không tốt như vậy, chuyện này nguy hiểm rồi!”
Chu Thanh Tuyền xua tay nói: “Không cần biết là tốt hay không tốt, chúng ta cứ lên đó đã, có chuyện gì thì gặp mặt giải quyết!”
...
Thư phòng.
Bà Triệu mở cửa: “Lão già, Thanh Tuyền bọn họ đến rồi nè!”
Chu Thanh Tuyền xua tay: “Chị dâu, chúng tôi tự vào là được rồi, chị cứ đi xuống trước đi.”
Chuyện bây giờ có chút phức tạp, bọn hắn biết lão Triệu chắc chắn sẽ không dễ dàng tha thứ.
Trong thư phòng, Triệu Minh Thanh đang xem một cuốn sổ ghi chép, bên cạnh còn có một quyển sổ khác ghi lại tâm đắc và một số cách nhìn cá nhân của ông.
Ông Mộ thì ngồi một bên đang uống trà, trên mặt nở nụ cười, chuyện này không có liên quan đến ông ấy. Ông ấy cũng không phải là người của hiệp hội Trung Y, vì vậy chuyện này ông ấy không thể giúp đỡ được gì.
“Lão Triệu, chúng tôi đến rồi!” Chu Thanh Tuyền thấy lão Triệu đang cúi đầu đọc sách giống như không phát hiện ra sự xuất hiện của bọn họ, cũng không một lời chào hỏi.
Thế nhưng Triệu Minh Thanh giống như là không nhìn thấy bọn họ, vẫn cứ như cũ đọc sách.
Chu Thanh Tuyền cùng mấy người khác liếc nhìn nhau một cái lộ vẻ bất đắc dĩ, lão Triệu thực sự vẫn ghi nhớ trong lòng. Sau đó mọi người tiến lên, bọn họ không tin là lão Triệu không nhận thấy bọn họ đang ở sau lưng và tiếp tục làm ngơ như không có chuyện gì.
Xoạt!
Trong phòng sách yên tĩnh chỉ vang lên âm thanh lật sách, lão Triệu nhìn chằm chằm vào nội dung trên cuốn sách, đầu cũng không ngẩng lên dường như không để bọn họ vào mắt.
“Lão Triệu… Sao không nói chuyện?” Chu Thanh Tuyền nhẹ giọng hỏi. Sau đó có chút bất lực nói: “Đang xem gì mà chăm chú vậy.”
Ông Mộ nhìn thấy cảnh này trong lòng không khỏi mắc cười, cái lão Triệu này tính khí đúng là trẻ con mà. Có điều cũng đúng, mấy ngày hôm nay mặc dù ông ta không có tự mình trải nghiệm nhưng cũng có thể biết lão Triệu rốt cuộc đã chịu áp lực lớn như thế nào.
Trên mạng đối với chuyện này cũng quá loạn, không biết là đã có bao nhiêu người mắng chửi, lời khó nghe gì cũng có.
Mà lúc này, ông Mộ phát hiện tình huống hiện giờ có chút không đúng. Bọn người Chu Thanh Tuyền đứng đằng sau lão Triệu, vậy mà lại không hề động đậy. Ánh mắt sáng ngời rất có thần, nhìn chằm chằm vào trang sách lão Triệu đang đọc, rất lâu cũng không thể hoàn hồn.
“Lý thuyết bệnh thương hàn”
Đám người Chu Thanh Tuyền nghiêm túc nhìn nội dung trong đó, viết đơn giản dễ hiểu chỉ cần là người đối với Trung Y có nghiên cứu một chút thì đều có thể hiểu được nội dung. Hơn nữa các loại vấn đề trong đó miêu tả đều vô cùng rõ ràng, bất kỳ tình huống nào cũng có miêu tả.
Cuốn sách này sao chưa từng thấy qua, hơn nữa đây còn là một bản viết tay.
Ồ!
Đột nhiên Chu Thanh Tuyền kinh ngạc hô lên một tiếng, chỉ thấy nội dung phía sau còn viết phương thuốc tương ứng. Thế nhưng khi Chu Thanh Tuyền chuẩn bị cẩn thận xem thì quyển sách đột nhiên bị gấp lại.
Triệu Minh Thanh ngẩng đầu nói: “Các ông đến làm gì vậy?”
“Lão Triệu, cứ xem đi đừng vội vàng gấp lại như vậy chứ!” Chu Thanh Tuyền vội vàng nói. Đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy loại sách này nên nhất thời bị thu hút.
Hơn nữa trong đó có một số luận chứng ông ta căn bản chưa từng thấy qua, cũng không biết đây có phải là kiến thức mới hay không. Vừa rồi chỉ nhìn được phần mở đầu sắp đến phần quan trọng thì lại bị ngăn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận