Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 698: Nằm không cũng bị trúng đạn

Đám quần chúng ăn dưa trong nhóm thảo luận.
“Quá đáng sợ, chính phủ làm sao vậy! Loại người như thế này sao có thể làm viện trưởng học viện Trung Y được chứ! Không phải là sẽ dạy hư cho học sinh sao?”
“Ha ha! Xã hội chính là như vậy đó, có quyền có thế địa vị gì mà không lấy được!”
“Tiền của người nộp thuế chúng ta, chính là cho những người này dùng để gây họa cho người khác!”
Một truyền mười, mười chuyền một trăm.
Sự ảnh hưởng của video này càng ngày càng lớn, ngay lập tức được truyền trên mạng.
Mà những học sinh quay video này, khi phát hiện video phát sinh đến mức như thế này trực tiếp bị dọa cho phát khiếp. Bọn hắn không ngờ rằng sẽ làm ra chuyện như thế này, nên vội vàng đi xóa video nhưng không có bất kỳ biện pháp nào, video này đã bị truyền ra ngoài truyền ra khắp cả nước rồi.
Vô số nhóm Wechat, nhóm QQ đều có người chia sẻ.
Một trận dư luận cứ như vậy bùng lên.
Mà một số người không rõ chân tướng cũng dốc sức chia sẻ chuyện này. Trên Weibo, trên tin tức đều xuất hiện những video như vậy.
Trong sở nghiên cứu.
Lâm Phàm đang hướng dẫn cho Triệu Minh Thanh, tạm thời vẫn chưa biết những chuyện này. Trải qua nghiên cứu điều chế ngày hôm qua, Triệu Minh Thanh đã có suy nghĩ sơ bộ rồi, trong đó việc kết hợp các loại dược liệu ông ta cũng rút ra được chỗ tâm đắc.
Đồng thời, ông ta cũng hoàn toàn cảm nhận được Trung Y đúng là bác đại tinh thâm.
Mỗi một loại thuốc kết hợp với nhau đều có thể tạo ra hiệu quả khác nhau.
Ting! Ting!
Đúng lúc này điện thoại của Triệu Minh Thanh kêu lên, ông nghe điện thoại.
“Lão Triệu! Có phải anh điên rồi không? Sao anh có thể dùng con người để thí nghiệm thuốc chứ? Anh có biết chuyện này đối với Trung Y của chúng ta có ảnh hưởng lớn đến cỡ nào không?” Một người bạn tốt của ông gào thét lên trong điện thoại.
Triệu Minh Thanh ngây người, còn chưa kịp phản ứng lại: “Anh nói cái gì vậy? Cái gì mà thí nghiệm con người chứ?”
“Anh còn giải thích, anh tự mình đi xem tin tức trên mạng đi! Chuyện của anh đã bị người dân cả nước biết đến, bây giờ Trung Y của chúng ta bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, có thể nói là từ trước đến nay chưa từng gặp phải. Nếu như thực sự xảy ra chuyện, anh chính là tội nhân của Trung Y đó!”
Cúp điện thoại.
Triệu Minh Thanh ngây ngẩn cả người, Lâm Phàm thấy vậy nghi hoặc hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Lão sư, tôi cũng không biết nữa, vừa rồi bạn của tôi gọi điện thoại cho tôi. Anh ấy nói rằng tôi dùng con người để thử thuốc nên đã tạo ra sóng gió trên mạng rồi, tôi không biết là đã xảy ra chuyện gì nữa!” Triệu Minh Thanh có chút bối rối. Mình và lão sư ở trong phòng nghiên cứu nghiêm túc nghiên cứu, sao bây giờ lại xảy ra chuyện rồi?
Lâm Phàm chợt hiểu ra, trong lòng đã có suy nghĩ nên mở điện thoại ra. Quả nhiên tin tức hôm nay toàn là video về Triệu Minh Thanh, hơn nữa tiêu đề hết sức khó nghe. Sau đó hắn đưa điện thoại cho Triệu Minh Thanh: “Quả nhiên, chắc là mấy tên học sinh ngày hôm qua đã quay lại rồi phát lên mạng. Sau đó bị người có tâm chuyển tiếp, thêm mắm thêm muối khiến mọi người không rõ chân tướng nên hiểu lầm ông đang làm chuyện không đúng!’
Triệu Minh Thanh cầm điện thoại, sau khi xem xong video ông ấy cũng tức giận đến đỏ mặt: “Sao có thể như vậy chứ? Bọn họ sao có thể vu khống cho tôi như vậy được chứ!”
“Yên tâm! Đừng nóng nảy! Trung Y kỵ nhất chính là nóng nảy, người ta nói gì thì là chuyện của người ta, ông làm chuyện của ông không cần để ý làm gì!” Lâm Phàm khuyên bỏ.
Triệu Minh Thanh hít một hơi sâu: “Lão sư nói đúng, Minh Thanh nhất định sẽ không nóng nảy. Chuyện của thế giới bên ngoài kia để cho thế giới ngoài kia nói thoải mái đi!”
Lâm Phàm rất hài lòng, gật đầu rồi mở Weibo của mình ra lông mày lập tức nhíu lại.
“Con mẹ nó! Ông đây vậy mà nằm không cũng trúng đạn! Mẹ kiếp! Không thể nhịn được!” Lâm Phàm chửi lớn.
Triệu Minh Thanh ngơ ngác: “Lão sư!”
Vừa rồi lão sư bảo mình không được nóng nảy, vậy mà sao bây giờ lão sư lại nổi giận đùng đùng rồi.
Lâm Phàm liền xua tay: “Ông cứ bận việc của ông đi, lão sư tuổi trẻ khí thịnh không nổi giận một chút suy nghĩ trong đầu sẽ không thông suốt. Ông cứ tiếp tục nghiên cứu đi!”
Triệu Minh Thanh nhìn lão sư rồi nhẹ nhàng gật đầu, bây giờ xem như ông ấy đã hiểu rồi, điều tốt của lão sư chính là ngài ấy có thể tùy tiện làm gì mình muốn.
Lúc này, Lâm Phàm thực sự nổi giận, những cư dân mạng không rõ chân tướng này quả thực quá đáng ghét.
“Đồ ngu, còn ủng hộ Trung Y. Anh thực sự không biết lão già này dùng người trẻ tuổi để thí nghiệm thuốc sao?”
“Hừ! Còn ủng hộ! Hận không thể để cho anh trở thành cái người thí nghiệm thuốc kia!”
“Đồ ngu! Cũng không biết tại sao có nhiều người ngu đi ủng hộ ông ta như vậy, còn có Lâm đại sư anh, tôi thấy anh chính là một thằng hề!”
“Sao anh không đem cả nhà nhà anh ra cho lão già kia nghiên cứu luôn đi!”
Ngón tay của Lâm Phàm lướt nhanh như múa: “Đám người ngu xuẩn này, tôi nói cho mấy người biết, có ngày mấy người bị vả vào mặt cho xem. Các người thật hèn hạ, vậy mà dám chửi tôi, ngứa đòn rồi đúng không. Nếu mà mấy người đứng trước mặt tôi lúc này, tôi sẽ đánh cho não mấy người bay lên trời luôn đấy!”
“Ha ha! Còn chửi chúng tôi sao! Thằng chó chết! Anh thực sự là thằng ngu!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận