Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 835: Giải quyết được vấn đề

Lâm Phàm đứng ở bên cạnh không nói gì, những thứ này giao cho chuyên gia sẽ không có vấn đề gì. "Trương tổng, ông xem chi phí này tính như thế nào?”
Thiên hạ không có bữa trưa miễn phí, tuy rằng là dựa vào quan hệ của lão Trịnh để cho người ta tới đây. Thế nhưng cũng không thể để cho người ta bận rộn tay không được.
Trương Long vừa nghe lời này, vội vàng xua tay: “Lâm đại sư, đây là ngài xem thường chúng tôi rồi, tuy chúng tôi là công ty thương mại nhưng loại chuyện ủng hộ từ thiện này chỉ cần chúng tôi có thể trợ giúp sẽ tuyệt đối trợ giúp. Nếu chúng tôi còn thu phí, bị người ta biết sợ là sẽ mắng chết chúng tôi mất."
Nói đùa gì chứ.
Nếu bọn họ thu phí, không nói dân cư mạng sẽ nổi giận chửi mình, mà ngay cả ông lão kia nổi giận thì chỉ sợ bọn họ cũng không vượt qua được.
Tuy rằng sẽ không làm gì được nhưng người ta muốn chỉnh bạn thì sẽ có rất nhiều biện pháp.
Lâm Phàm gật đầu: "Vậy thì cảm ơn rồi.”
Trương Long cười nói: "Từ thiện là trách nhiệm của mọi người, đợi lát nữa tôi sẽ cho người cất tranh của bọn nhỏ đi, mang về thủ đô quét vào máy tính. Tuy nhiên có thể sẽ mất một thời gian, nhưng mà ngài cứ yên tâm. Trong vòng một tháng, chúng tôi cam đoan sẽ hoàn thành."
“Được." Lâm Phàm gật đầu, tuy rằng một tháng hơi dài nhưng ít nhất thì cũng có thể giải quyết được vấn đề. Việc giáo dục của bọn nhỏ là chuyện lớn nhất, hiện tại việc ăn uống của viện phúc lợi không cần phải lo nữa, chỉ là về phương diện giáo dục thì khan hiếm. Nếu như có thể giải quyết thì tất cả đều không thành vấn đề.
Trương Long phân phó các nhân viên bên cạnh: "Đi cất giữ mấy bức tranh của bọn nhỏ, không được làm hư hỏng. Sau đó lập tức trở về thủ đô xử lý chuyện này, tôi sẽ liên hệ với bộ phận phát triển bên kia, để cho bọn họ mở ra một trang để nhập dữ liệu vào trong đó.”
Bây giờ cách tiếp cận này đã được quyết định, phần công việc còn lại chính là của bọn họ.
Người ta nguyện ý giúp việc này, đương nhiên Lâm Phàm cũng rất khách khí: “Trương tổng, lát nữa ở lại ăn một bữa cơm đi, chuyện này phải cảm ơn các anh thật tốt mới được.”
Trương Long cười nói: "Lâm đại sư, ăn cơm thì thôi, loại chuyện này không thể kéo dài được. Chờ sự tình làm xong, khi đó ăn cơm cũng không muộn.”
Lâm Phàm cười: "Được, vậy làm phiền Trương tổng rồi.”
Hàn Lục vẫn đi theo bên cạnh, không ngờ Lâm đại sư lại nghĩ ra biện pháp này.
Tuy nhiên cũng không thể không bội phục, loại biện pháp này có lẽ thật sự có thể giải quyết được.
Mà đối với nhóm người Trương tổng, bọn họ còn phải đăng ký tên của bọn nhỏ khi trưng bày tranh, phải hiển thị tên và tuổi tác của bọn chúng trong phần tác giả.
Bận rộn cho đến tối.
Tất cả mọi thứ đã được giải quyết, nhóm Trương Long vội vã trở lại thủ đô trong đêm, không ở lại Thượng Hải.
Lâm Phàm vốn định nói dẫn mọi người đi ăn một bữa cơm, hoặc là tự mình xuống bếp. Thế nhưng không ngờ nhóm Trương tổng lại chuyên nghiệp như vậy, ngay cả cơm cũng không ăn mà đã rời đi.
Đối với một tổng giám đốc như vậy, Lâm Phàm nhất định phải khen ngợi. Tuy nói trong đó có chút nguyên nhân từ lão Trịnh nhưng làm sao có thể nghĩ người ta lại nhiệt tình như vậy chứ?
Vừa nhìn đã biết là người ta là thật lòng mà không phải bởi vì nguyên nhân lão Trịnh.
Chuyện của viện phúc lợi có giải pháp, trong lòng hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng giải quyết được một chuyện phiền lòng.
Nhưng sắp tới phải tiến hành giáo dục những đứa nhỏ này thật tốt, Quốc họa này nhất định phải dùng tâm mới được.
Điểm bách khoa của mình còn phải dựa vào bọn chúng.
Huống hồ, học được Quốc họa cũng sẽ trợ giúp cũng rất lớn, về sau muốn trở thành một đại sư Quốc họa cũng không phải là chuyện không thể.
Nhà tắm rửa công cộng.
Lâm Phàm ở lại đây đã một thời gian. Mỗi tối tới đây bận rộn một lúc lâu mà nhiệm vụ này vẫn còn chưa hoàn thành. Dựa theo tình huống này xem ra, lực tuyên truyền vẫn còn chưa đủ lớn mạnh.
"Cọ lưng đâu?" Lúc này, một gã đàn ông to lớn xăm hình trên người, sắc mặt ửng đỏ rõ ràng là vừa uống không ít rượu.
"Tới liền đây." Lâm Phàm đáp, ba nhân viên chà lưng đi theo mình học tập kỹ thuật chà lưng cũng đã có chút thành tựu. Tuy rằng kỹ thuật của họ không đạt tới một phần mười của mình, nhưng ít nhất đã có một phần năm mươi rồi.
Nếu như cố gắng một chút, cũng sẽ trở thành một đại sư chà lưng đó nha.
Gã đàn ông to lớn tùy tiện nằm ở đó, giọng thô kệch nói: "Nhanh cọ đi! Cọ xong ông đây còn phải đến nhà tắm Kim Phượng Hoàng để rửa đại bảo kiếm nữa.”
Đây là lần đầu tiên nghe thấy đại bảo kiếm cũng có thể nói như vậy.
"Kỹ thuật này của cậu không tệ đấy." Gã đàn ông to lớn nhắm mắt lại, dường như rất hưởng thụ.
Lâm Phàm cười, sau đó mãnh liệt cọ.
Cọ trái!
Cọ phải!
Chà trước!
Xoa sau!
Vẻ mặt gã đàn ông to lớn ban đầu vẫn rất bình tĩnh, đột nhiên lại xảy ra biến hóa, bộ phận nào đó trên cơ thể có chút không thích hợp.
"Dừng lại!" Gã đàn ông to lớn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận