Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 303: Con gái chị Hồng mất tích

Một lần đốt hỏa tiễn này là đốt đi 500 tệ. ‘Em cũng muốn làm thần hào’ lập tức một hơi liền quăng ra năm ngàn. Chỗ này Lâm Phàm xem ra, làm phát sóng trực tiếp có đôi khi đích xác kiếm được thật nhiều tiền nha. Bởi vì đây đều là vật phẩm ảo, bắt đầu tặng lễ vật, căn bản không có cảm giác. Nếu đây là tiền mặt liền cảm giác khác rồi.
“ Ghê gớm thật ghê gớm! Thần hào còn thiếu một tay tiểu đệ hay không, tiểu đệ đây có thể công có thể thủ, kỹ thuật thỏa đáng.”
“ Lâm đại sư thật là một người tốt, không giống mấy streamer khác, chỉ biết đòi lễ vật.”
“ Bái cầu Lâm đại sư coi cho tôi một què, tiểu đệ đã đơn thân ba mươi năm, một tay cơ bắp đã đột phá đến cực hạn, bây giờ nhu cầu cấp bách cần một bạn đời. “
Lâm Phàm cười nói: “ Các vị, thật ngại quá, nếu muốn tính toán nhân duyên, có thể tới Thượng Hải phố Vân Lý, số nhà 8861 có một cửa hàng mặt đường tên Lâm đại sư, tôi ở chỗ này đợi các vị.”
Triệu Chung Dương ở một bên nhìn rất hâm mộ, hắn hiện tại trong phòng livestream của chính mình, Lâm đại sư còn so với hắn còn được hoan nghênh hơn muôn phần. Sau đó ở trước ống kính nói: “Mọi người, ai cũng không thích tui nữa rồi, aizz, bảo bối này sẽ rời đi đây.”
Thần sắc vô cùng đau lòng của Triệu Chung Dương chọc cho khán giả trong phòng một trận cười.
Em cũng muốn làm thần hào: “Anh Dương, lễ vật của tui là dành cho Lâm đại sư, ông cũng không thể nuốt riêng đâu nha.”
Triệu Chung Dương vỗ ót một cái, biểu hiện rất là thương tâm: “Mọi người vậy mà nghĩ rằng tui sẽ nuốt riêng lễ vật của Lâm đại sư, thật oan uổng cho tui quá, tui rất thương tâm…”
“ Lợi hại…., Anh Dương đừng có khóc nữa ha ha.”
“Thần Hào đại ca, anh nói cái gì đi chứ, anh nhìn anh Dương đều đau lòng muốn chết rồi kìa.”
Lâm Phàm nhìn xem những bình luận này, miệng nở nụ cười. Mà lúc này, Cẩu gia Nicholas mở to mắt, sau đó cái đầu chó hếch lên, hướng về phía phòng livestream, con ngươi đen nhánh, lộ vẻ có chút ngốc trệ, giống như vừa tỉnh ngủ.
Đám dân mạng trên phòng livestream nhìn thấy Cẩu gia Nicholas lập tức cuống cuồng, lễ vật rầm rầm quét qua một trận.
“Anh Dương, lễ vật này là chúng tôi tặng cho Cẩu gia, ông cũng không thể cướp đi của Cẩu gia đâu nha.”
Triệu Chung Dương : “.......”
Lâm Phàm mỉm cười, nhưng lúc này hắn nhìn qua bên ngoài thì thấy hình như đã xảy ra chuyện gì đó.
Đối diện, trong tiệm chị Hồng là mấy nhân viên cảnh sát đang vây xung quanh cửa tiệm, còn có một số người dân đang xếp hàng chuẩn bị mua bánh kếp.
Lâm Phàm tò mò hỏi: “Thần côn, bên chị Hồng xảy ra chuyện gì vậy?”
Điền Thần Côn hút thuốc, để điện thoại di động xuống đáp: “Không biết, tôi đi xem một chút.”
Triệu Chung Dương đưa điện thoại di động chỉ ra bên ngoài, mở miệng nói: “Đối diện hình như xảy ra chuyện rồi, chỉ là bây giờ còn không biết đang có chuyện gì.”
“Anh Dương, mau đi xem một chút đi.”
“Có kẻ gây chuyện, liền có anh Dương ở đây. Anh Dương nhanh chóng đưa bọn tôi đi nhìn một chút đi.”
.......
Lâm Phàm đứng ở cửa, nghi ngờ nhìn qua, Điền Thần Côn vội vã chạy trở về: “ Xảy ra chuyện lớn rồi, con gái của chị Hồng bị lạc mất rồi.”
“ Sao lại như vậy?” Lâm Phàm nhớ kỹ, khi mình vẫn còn ở trong tiệm, tiểu loli kia vẫn còn vui vẻ đùa giỡn với con chó Poodle cơ mà, sao lại xảy ra chuyện như vậy.
Ngô U Lan đi về phía bên này, Lâm Phàm cũng muốn biết có chuyện gì đang xảy ra.
Khi đi đến bên ngoài tiệm của chị Hồng, dân chúng đang vây ở nơi đó thi nhau thảo luận, bọn họ bắt đầu suy đoán, liệu đứa trẻ có phải bị bắt cóc mất hay không. Gần đây loại chuyện này bị đưa lên báo không ít.
“Thế nào?” Lâm Phàm đứng ở bên ngoài hỏi thăm một chút chủ tiệm.
“ Ông chủ nhỏ, con gái chị Hồng không thấy đâu nữa, hai mươi phút trước, chị Hồng đi ra bên ngoài tìm, đã tìm khắp cả phố Vân Lý cũng không tìm được. Về sau chị ấy gọi điện thoại báo cảnh sát, bây giờ cảnh sát tới xem xem có chuyện gì.” Chủ tiệm trả lời.
Lâm Phàm chen vào, đến khi vào trong tiệm thì nhìn thấy chị Hồng nước mắt chảy ròng ròng, cả người hoang mang lo sợ, cảnh sát bên cạnh đang hết sức an ủi.
“ Tiểu Nha của tôi…” Chị Hồng cũng không biết nên làm gì bây giờ, hiện tại tay chân cô đã luống cuống, hết thảy hy vọng đều ký thác lên những viên cảnh sát.
Lâm Phàm tiến lên: “chị Hồng, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì ?”
Chị Hồng nhìn thấy Lâm Phàm, giống như là tìm được người lãnh đạo, lập tức một phát bắt lấy tay hắn: “ Ông chủ nhỏ, anh nhanh giúp tôi một chút được không, tiểu Nha của tôi không biết đi đâu, tôi đã đi tìm khắp cả phố Vân Lý rồi cũng không tìm được con bé.”
Lâm Phàm có thể hiểu được tâm tình của chị Hồng lúc bấy giờ. Mà lúc này, chị Hồng nhìn viên cảnh sát bên cạnh, cảm xúc vô cùng kích động nói: “ Các anh đã tìm được con chưa, có tìm thấy nó không,….”
Cổ tay cảnh sát đều bị chị Hồng nắn đến đỏ cả lên. Nhưng bọn hắn cũng rất vội: “Chị đừng hoảng hốt, lúc này ngàn lần không thể hoảng, chúng tôi hiện tại đang kiểm tra video an ninh.”
Lâm Phàm đi đến phòng nhỏ phía sau. Bây giờ, bên trong, một cảnh sát đang xem video giám sát, khống chế thời gian trong nửa giờ trước.
“ Đồng chí cảnh sát, mọi chuyện sao rồi? Có tin tức gì không?” Lâm Phàm hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận