Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1243: Anh Kim họp báo

Anh Kim biết rằng bỏ trốn không giải quyết được chuyện này, bởi vậy đã tổ chức một buổi họp báo.
Trong phòng hội nghị của khách sạn.
Các phóng viên sớm đã đứng kín.
Còn Anh Kim thì ngồi đó im lặng, xung quanh còn có cả vệ sĩ bảo vệ.
Những phóng viên bắt đầu đặt câu hỏi, vấn đề đều là chuyện liên quan đến vấn đề gian lận.
Tất cả mọi người đều biết, chuyện này ảnh hưởng tới Anh Kim thực sự là quá lớn.
Mặc dù là lão đại trong giới ca sĩ nhưng xảy ra scandal này thì sau này còn chương trình giải trí nào dám mời ba ta đến làm giám khảo nữa.
Anh Kim nhìn những người phóng viên, cũng không biết có tẩy trắng thành công hay không, nhưng cho dù như nào cũng phải thử mới biết.
Lúc này, Anh Kim mở lời mà lúc bà ta vừa mới mở lời đã lập tức khóc.
“Tại đây, tôi muốn nói lời xin lỗi đến tất cả mọi người yêu thương tôi, tôi làm cho mọi người thất vọng rồi.”
“Chuyện gian lận hai năm trước là thật, bây giờ tôi đang vô cùng hối hận.”
“Tất cả đều tại năm đó tôi còn quá trẻ, không biết gì, không ngăn cản được sự mê hoặc.”
Anh Kim khóc nức nở, đôi mắt đẫm lệ, biểu cảm rất đáng thương.
Phụt!
Có phóng viên đang uống nước, nghe thấy lời này thì lập tức phun ra.
Năm đó quá trẻ?
Không biết gì?
Bà ta thực sự có thể bớt mặt dày đi được không?
Năm đó cũng là người sắp 50 tuổi rồi, vậy mà còn trẻ hay sao?

Buổi họp báo kết thúc.
Hậu trường.
Người quản lý sợ hãi đưa khăn giấy rồi đứng sang một bên, bây giờ cô ta không dám đụng vào Anh Kim.
Anh Kim lau nước mắt, khuôn mặt lạnh lùng khiến cho người khác không dám nhìn thẳng.
“Chị Anh, có phải là đã không sao rồi hay không?” Người quản lý nhỏ giọng hỏi, theo cô thấy vừa rồi lẽ ra rất thành công mới phải. Chị Anh khóc rất đau lòng, rất hối hận, cô ta còn nhìn thấy vài phóng viên nghiêng đầu sang chỗ khác, có vẻ như là không đành lòng để xem tiếp.
Nhưng nếu cô ta biết được đám phóng viên này là bởi vì không dám nhìn thằng cho nên mới quay đầu sang hướng khác, e là cũng sẽ không hỏi những vấn đề này.
“Cô là đồ ngốc sao?” Anh Kim ngẩng đầu nhìn quản lý: "Với chỉ số thông minh này mà để cô làm quản lý của tôi thì mộ tổ tiên nhà cô cũng đã bốc khói rồi, cút sang một bên đi.”
Người quản lý xấu hổ đứng sang một bên, cô ta có loại xúc động muốn khóc, làm người quản lý cho Anh Kim thực sự là đã chịu rất nhiều khổ sở.
Lúc không vui thì bị bà ta tùy ý đánh chửi , lúc vui thì sẽ cho một chút ngọt ngào.
Giống như đang nuôi một con chó vậy.
Cô ta biết Anh Kim chọn mình làm người quản lý là bởi vì cô ta nghe lời, và không quá thông minh
Nhìn những người nổi tiếng khác xem, ai mà không nâng người quản lý lên thật cao, đâu có giống như cô ta đâu.
Mỗi lần ở trong nhóm nhìn thấy những người quản lý khác đăng dòng trạng thái hạnh phúc, cô ta thực sự rất ngưỡng mộ.
Trong mắt người khác, khi nghe nói cô là người quản lý của Anh Kim thì nhất định sẽ cảm thấy rất cao sang, phúc lợi thật tốt. Thế nhưng chỉ có cô mới biết được rằng chính mình sống cũng không bằng con chó.
Đám vệ sĩ xung quanh đồng cảm nhìn cô, nhưng lại không dám nói gì.
Ting ting!
Lúc này, điện thoại của Anh Kim vang lên.
“Đều ra ngoài hết cho tôi.” Anh Kim nói.
Sau khi mọi người rời đi hết thì bà ta mới nghe điện thoại.
“Sự việc đã được giải quyết chưa?”
“Phóng viên vừa rời đi rồi, vẫn chưa biết tình hình thế nào. Chuyện này tôi không thể nhịn được, nhất định hắn phải trả giá.”
“Tôi đã cho người đến Thượng Hải rồi, sẽ cho tên này một ấn tượng sâu sắc, không ngờ lại còn có một tên cứng đầu cứng cổ như vậy, có chút năng lực thì không biết trời cao đất dày là gì nữa.”
Anh Kim hài lòng gật đầu, nhưng trong lòng vẫn hừng hực lửa giận, nếu không phải là Lâm Phàm thì sao bà ta có thể có chuyện như vậy.
Còn về tên cặn bã Dương Kiệt kia, nếu để bà ta biết là đang ở nơi nào thì nhất định sẽ không để yên đâu.
Hôm sau
Phố Vân Lý
Sặc!
Lâm Phàm nhìn tin tức trên điện thoại không nhịn được mà đứng dậy.
“Mọi người nhìn xem, cái thứ nhiều chuyện này cũng quá là không biết xấu hổ rồi!” Lâm Phàm không ngờ rằng lại có người có thể vô sỉ đến mức độ này, nhất là sau khi mở video ra xem, hai mắt đều mù luôn rồi.
“Đều trách tôi lúc còn trẻ thiếu hiểu biết, không chống lại được sự cám dỗ.”
Nghe giọng nói khiến cho người ta cảm thấy kinh tởm phát ra từ điện thoại, ngay cả điện thoại hắn cũng bắt đầu cầm không vững.
Điền Thần Côn vây quanh: "Chao ôi, giọng nói của người đàn bà này vẫn còn rất trẻ nha, nếu làm người phụ nữ của tôi, một ngày tôi nhất định phải đánh ba trận, sáng trưa tối đều cho ăn một bữa.”
“Ông thật lợi hại, khẩu vị rất nặng đó nha.” Lâm Phàm vô cùng bội phục giơ ngón tay cái lên.
“Tạm được, có điều lỗ mũi hơi to.” Điền Thần Côn nhận xét rõ ràng.
Triệu Chung Dương trêu chọc: “Anh Kim này sao lại biết diễn kịch như vậy chứ? Anh Lâm, anh nói xem liệu mọi người có tha thứ cho bà ta không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận