Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 887: Đại thần đúng là đại thần

“Còn phải nói nữa sao, phần mềm trong máy tính của chúng ta đều là những phần mềm chuyên nghiệp, vốn dĩ thực lực của đại thần đã rất mạnh, giờ lại có những phần mềm này bổ trợ thì có khác gì hổ mọc thêm cánh đâu.”
Mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên.
Lâm Phàm bình tĩnh mỉm cười, đây đã là gì chứ, chỉ là những thủ thuật đơn giản mà đã có thể khiến cho họ ngạc nhiên như vậy rồi.
Những người này nói muốn tới đây để giao lưu kỹ thuật với hắn, thật ra là tới để học hỏi thôi.
Nhưng trong lòng Lâm Phàm cũng không có mâu thuẫn tâm lý nào. Bây giờ là thời đại internet rồi, chuyên gia mạng có trình độ kỹ thuật càng cao thì mới càng có khả năng phòng chống sự xâm nhập từ những hacker nước ngoài, thế nên bọn họ tới đây học hỏi một chút cũng không có vấn đề gì.
Mà những thao tác này cũng khiến bọn họ nhìn rõ ràng thực lực của anh đây, để cho họ càng hiểu rõ trình độ anh đây trâu bò như thế nào.
Những phạm nhân xung quanh không biết rốt cuộc là có chuyện gì, trong phòng giam của người lợi hại kia đã xảy ra chuyện gì mà người nào cũng tỏ vẻ ngạc nhiên như vậy.
Tôn Năng lấy ra một lon bò húc: “Đại thần, uống chút nước.”
Lâm Phàm gật đầu: “Được.” Sau đó chỉ vào màn hình máy tính: “Mọi người nhìn đi, đây chính là khu vực yếu và có khả năng phòng thủ kém nhất trong máy tính của các cậu, các cậu phải chú ý một chút, nếu là tôi thì chỉ cần vài giây là đã có thể công phá được phòng ngự này của các cậu rồi.”
“Hả? Thật sao?”
Lâm Phàm: “Ha ha, xem ra không phát huy một chút năng lực thì mọi người sẽ không tin, nhìn kĩ nhé.”
Lạch cạch!
Điên cuồng gõ bàn phím.
Tít tít!
Chiếc laptop bên cạnh phát ra âm thanh cảnh báo.
“Mẹ nó, siêu thật. Đại thần, sao động tác của anh lại nhanh như vậy chứ? Đây là hệ thống phòng ngự Aegis V8 bản mới nhất, các mạng lưới quan trọng trên thế giới đều đang dùng hệ thống này, thế mà vào tay anh chỉ cần vài giây là đã phá hủy được nó rồi.”
“Ngầu thật đấy, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì tôi nhất định sẽ không tin đâu.”
Lâm Phàm tự tin mỉm cười: “Đã tin chưa?”
Tất cả đều gật đầu: “Tin rồi, tin rồi.”
Thân Kiệt Vân đứng một bên xem cũng không tin nổi, so với ngày hôm đó còn lợi hại hơn nữa. Nếu để tổ bọn họ công kích hệ thống phòng ngự này vẫn phải mất một chút thời gian, nhưng vào tay đại thần chỉ cần chốc lát là đã có thể giải quyết được.
Nếu như người có kỹ thuật khủng bố thế này mà có ý đồ xấu thì chỉ sợ sẽ không ai có thể ngăn chặn được.
Tâm trạng Lâm Phàm không tệ nên cũng vui vẻ chỉ cho bọn họ, họ đều là những cao thủ máy tính, tuy có vài chỗ không rõ nhưng Lâm Phàm chỉ cần giải thích một chút đã lập tức hiểu được.
Đây chỉ là một vài lời khuyên nhưng sẽ vô cùng có ích cho đối phương.

Ngày hôm sau!
Bầu không khí bên trong trại tạm giam vô cùng náo nhiệt.
Lâm Phàm: “Cùng tôi tấn công, mọi người chỉ cần dọn dẹp tất cả dấu vết cho tôi, còn tên nhóc này cứ để tôi xử lý.”
Tôn Năng: “Đại thần yên tâm, chút chuyện vặt vãnh này cứ giao cho bọn tôi.”
Thân Kiệt Vân: “Đại thần, phía trước chính là hệ thống phòng ngự Ameterasu mạnh nhất của Nhật Bản, chúng tôi đã cố gắng tấn công thử nhưng chưa lần nào thành công.”
“Lão Đại, đó là với chúng ta thôi, có đại thần ra tay thì thứ đồ chơi này trong nháy mắt sẽ bị nghiền nát.”
Lâm Phàm cười : “Mọi người xem, thời cơ đã tới, nhưng mọi người phải dọn dẹp sạch sẽ những thứ còn sót lại nếu không tôi cũng không gánh nổi trách nhiệm này đâu.”
“Đại thần cứ yên tâm, chúng tôi sẽ dọn sạch sẽ hết cho, trên thế giới này chúng tôi xưng thứ hai không ai dám xưng thứ nhất, chúng tôi nổi tiếng đánh du kích như này nhất đấy.” Cổ Tôn Năng đỏ bừng, có vẻ như anh ta vô cùng phấn khích.
Được theo đuôi đại thần đi đột nhập như này thú vị quá đi, cảm giác sung sướng này không một từ ngữ nào có thể diễn tả được.
Bất cứ hệ thống phòng ngự mạnh mẽ đến không thể nào phá giải nổi trong suy nghĩ của bọn họ, thì trong mắt của đại thần cũng chỉ đều là hổ giấy mà thôi.
Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Phàm thấy sảng khoái như vậy, những người này đi theo hắn để học hỏi thêm cũng không phải là những người an phận, hắn mới chỉ tỏ ý muốn xâm chiếm một mạng lưới nào đó của Nhật Bản là bọn họ đã không chờ đợi được rồi.
Nhưng không phải nói chứ máy tính của mấy người này dùng thích thật, thích hơn máy tính của hắn nhiều.
Lúc này, hệ thống phòng ngự mạnh nhất của Nhật Bản, cũng chính là Ameterasu trong giây lát đã tan rã, hoàn toàn không thể chống chọi lại với làn sóng tấn công này.
Thân Kiệt Vân choáng váng, không thể tin nổi, thậm chí còn khiến ông ta nghi ngờ có phải ông ta và Lâm Phàm đều đang sử dụng cùng một máy tính hay không.
Máy tính của bọn họ đều đã được trang bị cấu hình vô cùng đặc thù, thế nhưng chắc chắn không thể làm được những điều này, cần phải dùng những phần mềm cao cấp hơn mới có thể thao tác được như vậy. Mà bây giờ chiếc máy tính này trong tay Đại thần giống như một khẩu súng biến thành một khẩu đại bác, mạnh mẽ vô cùng, không ai có thể ngăn cản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận