Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 544: Trang kiến thức thứ 10

“Đây mới là Lâm đại sư trong lòng chúng ta! Lâm đại sư thật sự là một người rất khiêm tốn."
“Không sai, Lâm đại sư nói rất đúng, nếu như anh ấy đi tham gia thi đấu, vậy người khác chỉ có thể tranh đoạt vị trí thứ hai, thi đấu như vậy thì làm gì có ai thèm xem nữa chứ!"
"Ví dụ như giải bóng bàn bây giờ, tôi cũng chẳng còn không muốn xem, chỉ khi đánh với Nhật Bản thì tôi mới lén nhìn một chút. Dù sao cũng chỉ có khi đó tôi mới phát hiện, tôi lên thi đấu thì cũng có thể thắng được. Loại tiếp bóng đơn giản như thế cũng không làm được, chứng tỏ kỹ năng cơ bản của vận động viên bóng bàn nước ta không quá vững chắc."
"Quá trâu..., từ sau khi Anh Dương chuyên livestream về Lâm đại sư, tôi phát hiện cuộc sống của tôi không thể rời khỏi livestream của Anh Dương nữa rồi."
"Ngồi xem Lâm đại sư phun ra những câu gây sốc."
"Từ sau khi nhìn Lâm đại sư, tôi cảm thấy phẩm chất của tôi được đề cao lên rất nhiều, khiêm tốn khiến người ta tiến bộ, tự kiêu khiến người ta lùi bước."
Lâm Phàm hiện tại cạn lời với đám dân mạng, có đôi khi khiêm tốn mà người khác lại đều nói mình kiêu ngạo, cái này còn có thể biết làm sao bây giờ đây? Lúc này cũng chỉ có thể nói ra sự thật, dù sao để cho người ta hiểu lầm là một chuyện không vui.
"Các vị phóng viên, tôi thật sự đã rất khiêm tốn rồi. Nếu mọi người không tin, tôi cũng chỉ có thể nói thật. Đương nhiên, mọi người phải tin tưởng rằng tôi chưa bao giờ nói dối, phong cách ứng xử của tôi chính là lấy khiêm tốn làm chủ, dù sao đây cũng là truyền thống tốt đẹp của chúng ta mà." Lâm Phàm nói.
Các phóng viên không nói một câu, ai nấy đều nhìn chằm chằm Lâm Phàm, bọn họ đang nghĩ Lâm đại sư có thể nói ra được cái lý do gì đây.
Lâm Phàm lắc đầu, sau đó mở miệng nói. "Thật ra chạy thi cùng Usain bolt cũng không có vấn đề gì, bởi vì tôi rất giỏi về điền kinh, hoặc các môn khác ví dụ như nhảy cao, nhảy xa, ném tạ, phóng lao, tất cả các hạng mục tôi đều rất giỏi, còn am hiểu hơn thi chạy nhiều."
Toàn bộ yên tĩnh.
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn Lâm Phàm, dường như gặp phải quỷ.
"Ha ha...." Lúc này, không biết phóng viên nào đột nhiên nở nụ cười, giống như vừa nghe được trò đùa hài hước nhất thế gian.
Sắc mặt Lâm Phàm hơi nghiêm túc lại: "Đừng cười, tôi rất nghiêm túc nói với mọi người, tôi là người thật sự rất khiêm tốn. Những hạng mục khác tuy rằng tôi rất giỏi nhưng tôi không phải loại người thích khoe khoang, vừa rồi tôi nói tôi khiêm tốn thì mọi người không tin nên bây giờ tôi cũng chỉ có thể nói ra sự thật.”
Phóng viên cười to đột nhiên câm miệng, sau đó kinh ngạc nhìn Lâm Phàm.
Đúng lúc này, Lâm Phàm chú ý đến tiếng nhắc nhở của bách khoa toàn thư, lập tức lại sững sờ, hắn cảm thấy lần này lại không khoa học nữa rồi.
"Ngô Hoán Nguyệt ái mộ ký chủ vượt qua giới hạn, bởi vậy mở ra trang kiến thức lớn ‘Sáng tác’ cùng trang kiến thức phụ Sáng tác ca khúc.”
Lâm Phàm: "....”
Sáng tác cái gì vậy, hắn không biết những thứ này mà. Sau đó hơi nhìn một chút, đậu xanh rau má, việc này hoàn toàn là để hắn đi đạo nhái mà. Nhiều bài hát như vậy là từ đâu tới không biết, có cần phải như vậy hay không chú?
"Tuyên bố nhiệm vụ: trở thành Lâm đại sư khiến mọi người đều kính ngưỡng."
"Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm bách khoa toàn thư +20, mở ra trang kiến thức thứ mười."
"Lưu ý: Bởi vì mở ra kiến thức phụ nên không cần phải đầu tư vào ngành này."
"Điểm bách khoa toàn thư: 125."
Hắn biết mình là một người đàn ông rất được hoan nghênh, Ngô Hoán Nguyệt ái mộ hắn là chuyện rất bình thường, nhưng cũng đâu cần phải cho hắn kiến thức này chứ.
Ví dụ như những ông lớn mà hắn quen biết, bọn họ có kiến thức cũng rất tốt đó, sao không cho?
"Lâm đại sư, Lâm đại sư...."
Khi Lâm Phàm còn ngây người, các phóng viên nhẹ giọng gọi: "Lâm đại sư, anh nói phương diện các môn điền kinh của anh đều rất giỏi. Nhưng bây giờ anh chỉ biểu hiện ra trình độ trong môn chạy nhanh, làm sao anh có thể chứng minh được lời nói của bản thân đây?”
Hắn hít sâu một hơi, kiến thức này hắn sẽ từ từ nghiên cứu, hiện tại phải đối mặt thật tốt với các vấn đề của phóng viên đã.”
Lâm Phàm cười nói: "Về phương diện này tôi sẽ không chứng minh bản thân mình. Lúc trước tôi đã nói tôi là một người rất khiêm tốn, chưa bao giờ thích biểu hiện bản thân. Đương nhiên, mọi người có thể nghi ngờ nhưng tôi chưa bao giờ vì chứng minh cái gì mà biểu hiện bản thân, sống như vậy quá mệt mỏi.”
Các phóng viên đờ đẫn nhìn Lâm Phàm, bọn họ phát hiện Lâm đại sư quả thật là rất chảnh. Trong lúc đó tất cả mọi người đều nghi ngờ, rốt cuộc thì Lâm đại sư này có phải thật sự trâu bò hay chỉ là tùy tiện nói như vậy?
Các phóng viên tại hiện trường đã bị Lâm Phàm làm cho sợ, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía hắn, sau đó thấy hắn cười nói: "Được rồi, phỏng vấn hôm nay kết thúc ở đây. Đây vốn không phải là chuyện khiến người ta đắc ý, mọi người đều trở về đi. Nếu như vị phóng viên nào đói bụng thì có thể xem tờ giấy dán bên cạnh cửa, nói không chừng sau khi đọc hiểu, có thể mua được một cái bánh kếp của tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận