Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 860: Không hiệu quả

Lâm Phàm lái xe, trong lòng cũng thầm nghĩ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra đây?
Chẳng lẽ thật sự xảy ra chuyện gì lớn rồi à?
Nhưng rõ ràng là không đúng, điều này không có khoa học.
Trình độ huyền học của mình không dám nói thiên hạ vô địch nhưng cũng không ai có thể so sánh, tuyệt đối sẽ không có sai lầm.
Tập đoàn Đông Hán.
Lâm Phàm dừng xe ở cửa, sau đó đi vào bên trong.
Nhân viên quầy lễ tân đương nhiên biết Lâm Phàm, cô biết vị này là người bạn thân nhất của tổng giám đốc của bọn họ cho nên rất cung kính hoan nghênh.
Lên thang máy.
Đến khi lên đến tầng trên cùng.
Vẫn chưa đi vào trong phòng, hắn đã nghe thấy một giọng nói hoảng loạn phát ra từ văn phòng.
Lâm Phàm đẩy cửa đi vào, chỉ thấy bên trong đã tụ tập một nhóm người, mà trong đó cũng có Hứa Tử Nhạc, dường như vừa bị hoảng sợ quá độ, vẫn tựa vào bên cạnh Vương Minh Dương: "Minh Dương, anh làm sao vậy, đừng dọa em mà."
“Chuyện gì xảy ra vậy?" Lâm Phàm lên tiếng.
Hứa Tử Nhạc thấy Lâm Phàm tới, lập tức tiến lên: "Anh Lâm, anh mau đến xem, Minh Dương có gì đó không đúng lắm.”
Người chung quanh cũng đều tránh ra thành một con đường, trong lòng bọn họ cũng rất lo lắng, thật sự sợ có chuyện xảy ra.
Một thư ký nói: "Lâm đại sư, tôi cảm thấy có vẻ như tổng giám đốc Vương bị quỷ nhập.”
Lâm Phàm nhíu nhíu mày không nói gì, con mẹ nó ai dám giở trò với huynh đệ của mình vậy.
Lúc này, Vương Minh Dương ngồi trên ghế, sắc mặt so với lúc trước có sự khác biệt rất lớn, ánh mắt đờ đẫn đang nhìn qua cửa sổ xem thế giới bên ngoài.
Thỉnh thoảng anh ta còn phát ra hơi thở giống như dã thú, tứ chi dần dần thay đổi có chút cứng rắn, co giật.
“Vương Minh Dương, anh đang làm gì vậy?” Giọng điệu của Lâm Phàm không khỏi nghiêm túc, giống như là đang khiển trách.
Cái trò quỷ nhập này, hắn có nghe qua nhưng chưa từng gặp.
Ở nông thôn, chuyện như này thường xuyên xảy ra, nguyên nhân chủ yếu trong đó đến giờ cũng chưa nói rõ được.
Có người nói đó là vấn đề về tinh thần, có người nói chuyện này chắc chắn là do bị quỷ nhập.
Về phần rốt cuộc là xảy ra chuyện gì thì cũng không có cách nói thống nhất nào.
“Tôi không phải là Vương Minh Dương, tôi là Triệu Sơn!” Vương Minh Dương mở miệng nói, nhưng giọng điệu lại thay đổi thành một loại giọng điệu khác hình như thực sự là bị quỷ nhập thật.
Hứa Tử Nhạc lo lắng nói: “Anh Lâm, Minh Dương rốt cuộc là bị sao vậy!”
Người xung quanh xì xào bàn tán.
“Vương tổng sẽ không bị quỷ nhập thật đó chứ!”
“Hẳn là vậy!”
“Thế nhưng chuyện này sao có thể chứ, không phải nói quỷ nhập vào người chỉ có thể xuất hiện trên những người có thể yếu ớt bệnh tật sao? Vương tổng còn trẻ như vậy, sung mãn hừng hực thì làm sao có thể bị quỷ nhập chứ!”
“Nói là nói thế nhưng cho dù là chuyện gì thì cũng đều có thể xảy ra!”
Lâm Phàm sờ trán Vương Minh Dương, sau đó lại sờ một cánh tay, cảm thấy lạnh buốt như băng.
Cơ thể không vấn đề gì.
Bây giờ y thuật của Lâm Phàm cũng là đỉnh của chóp, một người có vấn đề hay không chỉ cần sờ một cái cũng có thể biết. Nhưng cơ thể Vương Minh Dương bây giờ không có bất kỳ tình huống gì.
Nếu như là vậy thì thực sự rất quái lạ.
“Lâm đại sư, tôi cảm thấy Vương tổng thực sự là bị quỷ nhập rồi, có cần tìm chuyên gia đến xem thế nào không?” Một nhân viên nói.
Lâm Phàm không nói gì trực tiếp hỏi: “Triệu Sơn đúng không, anh muốn thế nào?”
Tất nhiên nếu nói là quỷ nhập vậy thì phải xem một chút, hỏi thêm chút thông tin vậy.
Thân thể Vương Minh Dương đang run rẩy, hơn nữa tần suất run rẩy còn rất lớn: “Tôi không muốn thế nào cả, tôi không muốn đi, tôi muốn ở lại chỗ này!”
Lâm Phàm nghiêm nghị nói: “Anh không phải anh ta, anh ta cũng không phải là anh, anh ở lại làm cái gì, mau mau cút đi!”
Triệu Sơn lắc đầu: “Tôi không đi, tôi không nỡ đi!”
Trong lúc nhất thời, Lâm Phàm đúng là không có cách nào đối phó với tình huống này.
Chuyện quỷ nhập như này hắn cũng có hiểu biết, nếu dùng khoa học bây giờ thật đúng là không giải thích được.
Sau đó hắn lấy điện thoại ra, bắt đầu tìm kiếm biện pháp ứng phó.
Còn nước còn tát, mặc dù vẫn không biết tình hình cụ thể nhưng xem thử trên mạng người ta sẽ giải quyết như nào.
Chuyện này không tìm kiếm thì không biết, vừa tìm kiếm thì hết hồn. Trên mạng thông tin liên quan tới chuyện này vậy mà lại có rất nhiều, hơn nữa còn được không ít cư dân mạng chia sẻ.
Trong đó có một biện pháp, hắn cảm thấy có thể thực hiện được.
Lâm Phàm giật một sợi tóc dài từ trên đầu Hứa Tử Nhạc sau đó đặt trước mặt Vương Minh Dương, để cho anh ta thổi một hơi. Sau đó đặt tại trên đầu anh ta, tiếp đó hắn di chuyển ba vòng thuận chiều kim đồng hồ rồi lại ngược ba vòng quanh người anh ta.
Người xung quanh nhìn thấy tình huống trước mắt, không biết Lâm đại sư đang muốn làm cái gì, chẳng lẽ Lâm đại sư biết ‘lên đồng’ hay sao?
Lúc này Hứa Tử Nhạc cũng hoang mang lo sợ, chỉ có thể ký thác tất cả hy vọng vào Lâm Phàm.
Tất cả chuẩn bị ổn thỏa, Lâm Phàm đặt sợi tóc đến trước mặt Vương Minh Dương, dùng ngón tay tách thành hai đoạn.
A!
Không có bất kỳ hiệu quả nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận