Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 895: Phải tìm được các người

Đột nhiên.
Anh ta nhận ra tài khoản công chúng, hình ảnh có chút khác thường.
Không tuân theo quy định nên bị khoá?
Lúc này nhân viên công tác vội chạy đến: “Không ổn rồi ông chủ, tài khoản công chúng của chúng ta bị khoá rồi.”
“Cái gì?”
“Thật sự bị khoá, vừa rồi chúng tôi vừa liên lạc với nhân viên WeChat. Anh ta nói, bởi vì chúng ra đã phát thông tin sai sự thật đã gây nên ảnh hưởng xấu. Đồng thời còn gửi thư luật sư cho chúng ta nữa." Nhân viên lo lắng nói.
“Vậy tài khoản của chúng ta thì sao?” Hiện tại anh ta quan tâm nhất chính là chuyện này.
Nhân viên kia nuốt nước bọt nói: “Khoá vĩnh viễn.”
“Cái gì?”

Lần ra tay này của Trương Phong rất tàn nhẫn, chỉ cần tất cả các tài khoản dám đụng vào sẽ bị khoá hết, vô số tài khoản bị dọa cho sợ hãi, nhanh chóng xóa nội dung. Đồng thời không hiểu tại sao Wechat lại làm như vậy, sao lại ra tay ác như thế.
Một số tài khoản công chúng chưa kịp xóa bỏ nội dung thì đều bị khoá lại hết, khi biết được chuyện này, những chủ nhân của tài khoản đó đều khóc òa lên.
Những thứ này đều là tâm huyết của họ, hôm nay đều mất sạch, đúng là muốn lấy mạng bọn họ mà.
Trương Long là người phụ trách Wechat nên lời nói tất nhiên là có trọng lượng, đồng thời cũng nói một câu thông báo cho lãnh đạo cao nhất về chuyện này.
Khoá!
Nhưng mà dư luận này cũng đã bùng nổ ngay lập tức, càng ngày càng nghiêm trọng và không thể cứu vãn được.
WeChat ngay lập tức đưa ra thông báo, giải thích hoạt động lần này là hoạt động công ích, WeChat không thu một xu nào. Đồng thời cũng không có hành động nào sau tấm màn đen gì cả. Tất cả đều là thật nhưng có không ít người sử dụng WeChat đã nói xấu bọn họ, về phần những thông báo này bọn họ đều không tin.
Trong trại tạm giam.
Khi Lâm Phàm nhận được điện thoại của Trương Long, lông mày hắn nhíu lại, không nói nên lời: “Anh nghĩ rằng chuyện này có người làm sao?”
Trương tổng nói xin lỗi: “Lâm đại sư, chuyện này có chút nghiêm trọng, không biết dư luận nổ ra từ đâu.”
Lâm Phàm nổi giận: "Rốt cuộc những người này muốn làm gì? Có phải rảnh rỗi quá nên gây chuyện, vậy để tôi đến chơi cùng bọn họ một chút.”
Trương tổng không biết Lâm đại sư muốn làm gì nhưng ông ta biết Lâm đại sư là một hacker hàng đầu. Bây giờ vẫn còn đang ở trong trại tạm giam, nhưng trong trại tạm giam này thì Lâm đại sư có thể nói là vô cùng tự do, rất khó mà đoán được khi ra tù thì Lâm đại sư lại làm ra chuyện lớn gì nữa.
Sau khi cúp điện thoại.
Lâm Phàm thở hổn hển, thật sự rất khó chịu, bọn họ có thể nghị luận nhưng không thể bôi nhọ như thế được.
Chuyện này căn bản là bịa đặt.
Tôn Năng nghi hoặc nói: “Đại thần, anh làm sao vậy? Có phải có người chọc giận anh hay không, anh nói cho tôi biết tôi đến cho bọn họ bài học.”
Lâm Phàm không nói gì, trực tiếp tìm bài viết: “Tìm cho tôi người này, tôi muốn xem rốt cuộc là người nào, có chứng cứ gì mà lại nói như vậy.”
“Được, không có vấn đề gì.” Tôn Năng nói: "Chúng ta bắt đầu hành động, chúng ta nỗ lực học tập một tháng nên đã đến lúc xem hiệu quả rồi, tìm ra kẻ đã làm đại thần tức giận."
Lúc này, tất cả các chuyên gia trong nhóm an ninh mạng đều hành động, tìm ra kẻ tung tin đồn trên WeChat kia.
Học viện mỹ thuật.
Trong phòng vẽ tranh.
Trương Minh Hạo trông rất đẹp trai, đặc biệt còn có năng khiếu vẽ Quốc họa, bởi vậy rất được nữ sinh chào đón.
“Anh Hạo, anh vẽ đẹp thật.” Một cô gái như chim non nép người đứng bên cạnh, trong mắt đều là vẻ ngưỡng mộ.
Trương Minh Hạo bình tĩnh cười nói: “Cũng tạm.”
Một số nam sinh xung quanh nhìn thấy Trương Minh Hạo thì rất khinh thường, tên này thích làm màu và khinh thường tất cả mọi người. Có đôi khi tên này còn trực tiếp nhận xét tranh của họ chẳng đáng một đồng, làm cho bọn họ tức giận đến đỏ cả mặt.
Nhưng cũng vô dụng thôi, ai bảo người ta vẽ đẹp hơn nữa còn rất được giáo viên yêu thích. Nghe nói viện trưởng Hồng của học viện có ý định thu nhận cậu ta làm đệ tử, sau này tất nhiên là một đường hát vang, mưa thuận gió hòa, sẽ không cùng một đẳng cấp với bọn họ.
Bọn họ lại rất kính trọng viện trưởng Hồng, là nhân vật lớn trong hiệp hội Quốc hoạ, có một bức tranh của vị đại sư này từng được đấu giá lên đến 120 vạn.
Có thể bái làm đồ đệ của ông ấy là ước mơ của tất cả những người học vẽ Quốc hoạ.
Trương Minh Hạo để bút xuống mở Wechat ra, khóe miệng anh ta hơi mỉm cười, không ngờ phát ngôn của mình lại thu hút sự chú ý của nhiều người như vậy, thật sự rất tuyệt. Đồng thời anh ta cũng muốn khoe khoang một chút.
“Mọi người đều tham gia mua tranh giá một tệ sao?” Trương Minh Hạo hỏi.
Cô gái bên cạnh nói: “Em tham gia, có mua một bức.”
Những người khác gật đầu: “Có mua, sao vậy?”
Trương Minh Hạo cười nói: “Tôi muốn nói cho các cậu biết, các cậu đều bị lừa rồi, hoạt động mua tranh giá một tệ này mục đích chính là lừa người. Các cậu nhìn kỹ những bức tranh này đi, những kỹ xảo vẽ tranh trong đó đến tôi còn không biết, những đứa trẻ này sao có thể biết được chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận