Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 904: Tự tin gì mà nói chuyện với chúng tôi

Tuy nói Lâm đại sư rất trẻ tuổi, nhưng địa vị và danh tiếng ở phố Vân Lý lại là điều người bình thường không có được.
Những ông chủ cửa hàng cũng tránh ra một bên.
Ông Thường đang khiển trách hai cô gái nhưng hai cô gái cũng không chịu thua kém, có kiểu thái độ coi trời bằng vung. Trong lời nói đều tỏ vẻ tự cho mình hơn hẳn người khác.
“Liên quan mẹ gì đến ông, phố này là của nhà các ông chắc. Chó nhà tôi muốn ị ở đâu thì là ở đó!” Cô gái thân hình cao gầy quát mắng.
Ông Lương ở bên cạnh nghe vậy suýt chút nữa thì ngất, chỉ tay vào hai cô gái: “Các cô sao nói chuyện khó nghe vậy hả?”
Cô gái lùn nói: “Khó nghe thì ông đừng nghe, ai mời ông nghe, sao lại thích xen vào chuyện của người khác như thế.”
“Cô…cô…” Ông Lương không còn lời nào để nói, thật sự không ngờ rằng lại có người có ý thức kém như vậy. Quả thực chính là mặt người dạ thú, nhìn bề ngoài thì trông đẹp đẽ và có ý thức thế nhưng nội tâm lại ghê tởm và buồn nôn như thế.
Lâm Phàm không biết xảy ra chuyện gì, dì Cao sao lại phát sinh mâu thuẫn với người đi đường?
“Dì Cao sao vậy?” Lâm Phàm tiến lên hỏi, phát hiện trên mặt dì Cao có năm dấu ngón tay.
Dì Cao còn chưa nói gì, ông Lương đã nói: “Ông chủ nhỏ, anh nói thử xem, hai cô gái này sao lại hư hỏng như vậy. Chị Cao người ta nhắc nhở bọn họ sau này ra đường tự đem theo giấy xử lý phân của thú cưng. Hai cô gái này không phân biệt phải trái đúng sai đã chửi ầm lên, vừa rồi thừa dịp chúng tôi không chú ý, tiến lên tát chị Cao một cái. Anh xem dấu tay trên mặt này chính là vừa rồi lưu lại!”
Lâm Phàm liếc nhìn phân chó trên mặt đất, sau đó nhìn hốc mắt đang đỏ ửng của dì Cao, ánh mắt nhìn về phía hai cô gái, giọng điệu đầy phẫn nộ nói: “Các cô muốn làm gì?”
Cô gái cao gầy nhìn thấy Lâm Phàm lập tức khinh thường nói: “Hừ, lại là một người thích xen vào chuyện của người khác, anh hỏi chúng tôi muốn làm gì? Chúng tôi còn đang muốn hỏi các anh muốn làm gì đây? Thú cưng đi ị đi tiểu chúng tôi làm sao làm chủ được? Bà ta quét đường không quét còn muốn để chúng tôi quét sao?”
Lâm Phàm nhẫn nại nói: “Đây là thú cưng của các cô, thú cưng của các cô tùy tiện đi ị như thế, các cô nên tự mình xử lý. Dì Cao không phải là người dọn dẹp lúc nào cũng túc trực bên cạnh các cô.”
Cô gái lùn không chịu thua kém nói: “Ở đây là đường phố, bà ta nên dọn dẹp, nếu như không phải là có chúng tôi bà ta có thể có công việc này sao?”
Người xung quanh nghe thấy đều tức điên lên, thật đúng là chưa bao giờ gặp qua dạng người như này.
Một số thanh niên ngay từ đầu nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp đều giống như nữ thần, trong lòng còn có chút ngại ngùng. Nhưng bây giờ trong lòng bọn hắn chỉ có một suy nghĩ chính là hai người này thực sự quá ghê tởm.
Lâm Phàm chửi: “Hừ, nếu như không phải có loại người như các cô, bọn họ có thể làm được chuyện càng có ý nghĩa hơn!”
Tất cả mọi người gật đầu tán thành.
“Đúng vậy, ông chủ nhỏ nói rất có đạo lý!”
“Chính xác, phố Vân Lý chúng tôi luôn hoan nghênh những người có ý thức cao, cho dù có tiền hay không chỉ cần ý thức cao đều là khách mà chúng tôi thích!”
“Mất hết tính người, còn không biết hối cải!”
Những lời chỉ trích nối liền không dứt, mọi người đều tham gia vào phê bình.
Có điều hai cô gái này lại không chịu thua, dù là ngàn người chỉ trỏ, cũng không cúi đầu chút nào mà sức chiến đấu còn cực kỳ hung hãn.
Dì Cao ngăn Lâm Phàm: “Ông chủ nhỏ, bỏ đi, đừng cãi nữa!”
“Dì Cao, dì dọn vệ sinh cho phố Vân Lý chúng tôi, chúng tôi không thể để dì chịu thiệt, dì cứ yên tâm đi!” Sau đó Lâm Phàm nhìn hai cô gái nói: “Tôi thấy các cô là con gái tôi cũng không chấp nhặt các cô. Xin lỗi dì Cao rồi dọn dẹp phân chó của các cô, tiếp đó cút khỏi nơi này. Ở đây chúng tôi không hoan nghênh các cô, cũng sẽ không có một cửa hàng nào muốn đón tiếp hai người.”
Hai cô gái cười khẩy liên tục: “Anh tưởng mình là ai?”
Lời này vừa dứt những ông chủ cửa hàng xung quanh đều lên tiếng.
“Hắn chính là lão đại của bọn tôi, hắn nói cái gì chính là cái đó. Phố Vân Lý không có cửa hàng nào làm ăn với hai cô, ở đây cũng không hoan nghênh các người!”
“Không sai, loại ý thức như này, làm ăn với các người thực sự là mất mặt!”
“Tuổi còn trẻ mà nội tâm lại ghê tởm như vậy, quả thật là người không thể nhìn từ tướng mạo mà!”
“Hôm nay lời của ông chủ nhỏ các cô đều nghe thấy đó, ai làm kinh doanh với hai người các cô sau này cũng đừng làm hàng xóm chúng tôi nữa!”
“Không sai.”
Hai cô gái tâm trạng cũng bùng nổ, bọn họ không ngờ là sẽ gặp phải chuyện như thế này, sau đó cao giọng quát: “Các ông muốn làm gì, các ông dựa vào cái gì, các ông ở Thượng Hải mua được mấy ngôi nhà? Tôi nói cho các ông biết, mấy người các ông sớm muộn gì cũng phải đóng cửa!”
“Đám các ông đều là thứ người xứ lạ đến Thượng Hải, giống như là đám ăn mày xin cơm mà còn dám nói bọn tôi sao? Các người mua được nhà chưa? Có tự tin gì để nói với bọn tôi như vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận