Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 483: Thần bài

“Đừng làm phiền con, con đang rất phiền! Mẹ có tiền không? Lấy cho con chút tiền đi!” Trần Cường mất bình tĩnh hét lên. Trong đầu anh ta chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó chính là tìm tiền để đi đánh bạc, kiếm lại toàn bộ số tiền mà trước đây anh ta đã từng thua.
“Con trai! Trong nhà thực sự hết tiền rồi, con đừng đánh bạc nữa! Con không thắng nổi bọn họ đâu!”
Trần Cường: “Cái gì mà thắng không nổi bọn họ chứ? Chỉ là vận khí của con không tốt mà thôi, mẹ không biết mỗi ngày người ta từ chỗ đó thắng mấy vạn dễ dàng như thế nào đâu. Hai ba lần thắng trở về rồi, thôi không nói với mẹ nữa, nói mẹ cũng không hiểu!”
Đột nhiên, bên ngoài phòng không có một chút âm thanh nào, chỉ có một tiếng thở dài nặng nề.
Đúng lúc này, điện thoại di động tinh tinh vang lên, lại là một tin nhắn gửi đến.
Trần Cường ngẩn người, đây là tin nhắn của ai? Chẳng nhẽ là anh ta nghĩ thông suốt rồi? Muốn cho mình mượn tiền ư?
Có điều khi nhìn thấy tin nhắn liền hừ một tiếng. Tên này vậy mà lại gửi một link livestream đến, đồng thời còn đính kèm một câu.
“Anh tự mình xem kỹ đi, chỉ có tên ngốc mới có giống như anh thôi!”
“Mẹ kiếp! Anh ta thực sự muốn chết sao?” Trần Cường nhìn thấy tin nhắn này nhất thời tức giận. Trước kia gọi mình là anh, đối với mình đầy cung kính bây giờ vậy mà lại trực tiếp mắng mình là tên ngốc.”
Đúng là anh em tốt mà!
Lúc này có điện thoại gọi đến.
“Anh Cường, hôm nay anh có đi không? Tôi nghe nói hôm nay bọn họ rất đỏ, vừa rồi có một tên nhóc, một ván đã kiếm được bốn, năm vạn cả gốc và lãi tất cả đều lấy lại được rồi!” Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh như ác quỷ, thu hút nội tâm của Trần Cường.
“Thật sao?” Trần Cường ngạc nhiên, cảm thấy mình cũng được.
“Đương nhiên là thật rồi! Tôi nói với anh vậy thôi, còn đi hay không là chuyện của anh, anh bỏ lỡ rồi thì cũng không còn nữa đâu!”
Trần Cường: “Mẹ kiếp! Tôi có thể không đi sao? Nhưng bây giờ tôi không có tiền!”
“Haizz, chúng ta là ai chứ? Tôi có thể để cho anh Cường thiếu tiền sao? Tôi giúp anh, có điều anh đem sổ đỏ qua đây để làm thế chấp nhé! Nếu không tôi cũng không tiện giúp anh lắm! Có điều anh yên tâm, hôm nay anh chắc chắn có thể thắng cả gốc lẫn lãi, tất cả đều sẽ lấy về được, đến lúc đó lại sướng quá ý chứ!”
Trần Cường do dự một lát: “Được! Không thành vấn đề! Bây giờ tôi đi tìm sổ đỏ cũng không biết mẹ tôi giấu sổ đỏ ở đâu nữa!”
Cúp điện thoại.
Trần Cường động lòng, có người thắng nhiều như vậy thì chắc chắn mình cũng có cơ hội, cơ hội kiếm tiền tốt như vậy sao có thể bỏ qua cơ chứ!
Nghĩ đến tên nhóc một nghìn tệ cũng không cho mình vay kia, trong lòng anh ta rất hận, đợi mình thắng được, đem tiền trở về sẽ lại tìm tên nhóc đó tính sổ.
Keng keng!
Hắn mở cửa thì phát hiện không mở được.
“Mở cửa!” Trần Cường gào lên.
“Không mở, có chết mẹ cũng sẽ không mở. Vừa rồi mẹ đã nghe thấy cuộc điện thoại kia rồi, con muốn lấy món đồ cuối cùng của nhà chúng ta đi luôn sao? Nếu như nhà cũng không còn nữa thì chúng ta không còn gì nữa rồi!”
Ngay lập tức Trần Cường tức giận: “Mẹ, mẹ hãy tin con! Lần này bảo đảm có thể thắng trở lại, mẹ đừng làm trễ đại sự của con!”
Liên tục hét trong mười mấy phút, cánh cửa này vẫn sừng sững không mở được.
Lúc này Trần Cường tức giận, sau đó nằm trên giường bắt đầu nghĩ cách. Nhưng dần dần hắn ta tuyệt vọng bởi vì cánh cửa này căn bản không thể mở được.
Nằm trên giường đang định gọi một cuộc điện thoại cho đối phương thì lại phát hiện đối phương đang nói chuyện với người khác. Cuối cùng trong khi buồn chán hắn ta đành mở cái link livestream kia xem nó là cái gì.
Trong livestream truyền đến giọng nói của người dẫn chương trình.
“Trên thế giới này có một loại người đáng thương nhất, đó chính là loại người không có vốn liếng để đánh bài. Loại người này cơ bản lún sâu xuống thì không có nhiều cơ hội để chuyển mình!”
“Có người hỏi, trong kỹ nghệ cờ bạc cảnh giới cao nhất là cái gì, bây giờ tôi có thể nói với mọi người, cũng chính là phương pháp duy nhất để luôn thắng. Đó chính là… không cờ bạc, trong tay không cờ bạc, trong lòng cũng không cờ bạc, chính là người vô địch!”
“Thời gian chính là tiền bạc, khi mọi người đã ngồi trên chiếu bạc, thì từ giờ phút đó mọi người đã bắt đầu thua tiền rồi!”
Trần Cường xì mũi coi thường những lời này, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào tay Lâm Phàm.
Bởi vì lúc này Lâm Phàm đang nói chuyện với những cư dân mạng, mà lá bài trong tay không ngừng đổi tới đổi lui, muốn là nào thì có lá đó, nhanh đến mức khiến ánh mắt của mọi người không kịp nhìn theo.
Trần Cường kinh ngạc nói: “Thần bài...”
Ngay từ đầu Trần Cường đã không có bất kỳ hứng thú nào với livestream này, một đống đạo lý này trong mắt anh ta chỉ là giả vờ giả vịt. Nhưng khi thấy kỹ thuật đánh bài chói mắt của streamer trong livestream thì anh ta đã ngơ người.
Thần bài trên phim anh ta thấy cũng nhiều rồi, có lúc nằm mơ cũng nghĩ nếu mình sở hữu kỹ năng chơi bài như vậy thì sẽ sướng cỡ nào! Nhưng bây giờ anh ta tận mắt nhìn thấy rồi nên trong lòng càng ham muốn mãnh liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận